Trọng Sinh Hậu Cung Sấm Quan Ký
Chương 12: Thọ yến của thái hậu (1)
Mỗi ngày sau khi thỉnh an Lão phu nhân, Tử Oánh ở trong Phù Dung viện, pha trà làm điểm tâm, chiều nghe ma ma quản sự báo cáo, nửa tháng trôi qua thật mau.
một hôm, Lão gia sau khi hạ triều liền lập tức đến viện của Lão phu nhân, đuổi hết bọn nha hoàn bà tử ra ngoài, chỉ giữ lại Tiết ma ma. Lão gia ở trong viện một canh giờ mới đi ra.
Tử Oánh nghe xong nha hoàn bẩm báo, phân phó Đào nhi thưởng cho nha hoàn đó một túi hạt dưa Khang Lộc Ngân, tiểu nha hoàn vui vẻ hành lễ lui ra.
“ Tiểu thư, Lão gia nói với Lão phu nhân chuyện gì mà quan trọng vậy? Ngay cả Thải Liên và Tịch Dương cũng không được hầu hạ?”
Tử Oánh xoa hình hoa lê khắc trên bàn, chuyện gì? Phụ thân vừa hạ triều liền vội vàng đến viện của Lão phu nhân? Gần đây trong triều có biến?
Tân hoàng vừa đăng cơ vài năm, kiếp trước lúc này nàng đang ở nhà đọc sách đánh đàn, không chú ý đến chuyện triều đình, không biết là xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ là chuyện của nàng? Phụ thân nàng là Hộ bộ thượng thư, ngoại tổ phụ là đệ nhất phú thương. Hoàng thượng kiêng kỵ, nói với phụ thân muốn đưa nàng vào cung?
Kiếp trước khi tuyển tú, nàng còn chưa cập kê nhưng vẫn thuận lợi vào cung.
“ Đào nhi, mấy ngày này phải quản chặt người của Phù Dung viện, chỉ sợ mấy ngày nữa sẽ có lời đồn đại.”
“ Vâng.” Đào nhi không hiểu lời đồn Tử Oánh nói là gì, nhưng nhìn sắc mặt nàng nghiêm trọng cũng biết việc này ắt không nhỏ.
Giờ thân hai khắc, Tiết ma ma đến gặp Tân ma ma muốn thảo luận về việc may đồ cho Lão phu nhân, Tiết ma ma nhìn khuê phòng của Tử Oánh trang trí tao nhã, thuần khiết nói : “ Phòng của Tam tiểu thư trang trí thật làm cho người ta thoải mái, một bình hoa Cảnh Thái Lam cũng là bút tích của đại sư, Tam tiểu thư thật có phúc khí.”
Bình hoa Cảnh Thái Lam trong phòng nàng là do Thái Hậu thưởng cho nương nàng, khen tặng vì nương đoan trang có lễ. Nhiều năm như vậy, người biêt chuyện này càng ít, Tiết ma ma chính là một trong số đó.
“ Đúng vậy, là phúc thì không phải họa, là họa thì khó tránh.”
“ Vẫn là Tam tiểu thư thông tuệ.” Tiết ma ma nói xong thì thấy Tân ma ma hớt hải đi đến “ Lão tỷ tỷ, sao hôm nay lại có thời gian đến chỗ của muội?”
“ Còn không phải là vì muốn thảo luận với muội làm giày cho Lão phu nhân, một tháng nữa là thọ yến của Thái Hậu.”
Sinh nhật của Thái Hậu, Lão phu nhân phải vào cung thỉnh an. không giống như tết trung thu, Thái Hậu thông cảm miễn cho Lão phu nhân thỉnh an.
Còn ngày sinh nhật của Thái hậu? Thái Hậu năm nay mới bốn mươi tuổi nhưng bảo dưỡng rất tốt, thoạt nhìn như nữ nhân ngoài ba mươi, nhưng lại là người giỏi bày mưu tính kế.
Hai ngày sau Lão phu nhân sai người đến lấy số may cho nàng bốn bộ xiêm y, cũng không quên làm cho Uyển âm đang ở trong chùa ba bộ.
Xem ra Lão phu nhân chuẩn bị trong sinh nhật của Thái Hậu mang các nàng ra mắt Thái Hậu.
Sau khi trở về Tử Oánh gọi Xảo nhi đến: “ Ngươi âm thầm truyền ra ngoài, nhất định phải để người của Hoàng di nương và Tứ tiểu thư ở trong phủ nghe thấy, nói Lão phu nhân muốn mang Tam tiểu thư đi sinh nhật của Thái Hậu, Tam tiểu thư âm thầm chuẩn bị thọ lễ cho Thái Hậu.”
Xảo nhi chần chừ “ Tiểu thư, vì sao muốn nói cho Tứ tiểu thư? Như vậy chẳng phải gây bất lợi cho chúng ta sao.”
“ Ngươi cứ truyền như vậy đi, nếu Uyển âm thông minh sẽ tự biết nên làm thế nào.”
“ Vâng” Xảo nhi cũng không dám hỏi nhiều, hành lễ lui xuống.
Quả nhiên vài ngày sau Uyển âm ở Bạch Linh tự nghe được tin tức, Uyển âm truy hỏi thô sử bà tử “ Sao ngươi có thể biết được?”
“ Là hai nha hoàn nhị đẳng bên cạnh Tam tiểu thư nói chuyện trong lúc nhàn rỗi, các nàng nói Tam tiểu thư đang buồn bực vì không biết nên đưa cái gì thì tốt?”
“đã như vậy ngươi hãy tốn nhiều tâm tư một chút, hỏi xem trong khoảng thời gian này Tử Oánh phái người đi mua cái gì. Còn có Thái Hậu nương nương thích cái gì?”
“ Vâng, Tứ tiểu thư, nô tỳ cáo lui.”
Uyển âm để Bích Nguyệt thưởng cho bà tử một thỏi bạc, bà tử vô cùng cao hứng, lúc chuẩn bị đi lại nghe Uyển âm hỏi “ Đợi chút, Quýt nhi bên cạnh Tam tiểu thư thế nào?”
“ Hồi tiểu thư, Quýt nhi bị Tam tiểu thư phạt trượng.”
Uyển âm không nghĩ đến Tử Oánh ra tay nhanh như vậy, giết gà dọa khỉ, chỉ sợ nhân thủ nàng ta bố trí trong Phù Dung viện không trụ được!
“ Ân, đã biết.” Uyển âm phất tay, bà tử lui ra ngoài, Bích Nguyệt đỡ Uyển âm.
“ Tiểu thư lát nữa phải đi nghe các đại sư tụng kinh, người ăn chút điểm tâm đi.”
“ không cần, điểm tâm không bằng một góc điểm tâm trong phủ. Di nương thế nào rồi?”
“ Sau khi di nương đến thôn trang do bọn hạ nhận không hầu hạ chu đáo, mấy ngày trước bị nhiễm phong hàn. Lại không có người đi thỉnh đại phu, hiện đang nằm liệt giường, vẫn là Hồng Nhụy tỷ tỷ liều chết đi thỉnh đại phu mới giữ lại được một mạng.”
“ hiện tại di nương thế nào?”
“ đã tốt hơn nhiều, có thể ăn một vài thứ.”
Uyển âm ngơ ngác nhìn gốc cổ thụ, móng tay bấm sâu vào da thịt, trong mắt tất cả là phẫn hận.
Di nương, người cố chờ thêm chút nữa, nữ nhi sẽ khiến cho người được vinh quang hồi phủ!
Mấy ngày nay, Lão phu nhân để nàng thêu một bức tranh cho Thái Hậu nương nương, nghe nói đây là ý tứ của Thái Hậu. Uyển âm ở Bạch Linh Tự cũng làm theo ý của Lão phu nhân.
Tử Oánh thở phào nhẹ nhõm, nàng đúng là sợ phải vụng trộm chuẩn bị, quang minh chính đại như vậy nàng mới có cơ hội thiết kế Uyển âm.
Chỉ cần làm cho Thái Hậu nương nương chán ghét Uyển âm, cho dù về sau Uyển âm vào cung cũng không có cây đại thụ này để dựa vào, các nàng có thể bất phân thắng bại.
Nàng cực kỳ sợ Uyển âm sẽ tiến cung, tuy nàng trọng sinh nhưng rất nhiều chuyện vẫn đi theo quỹ đạo cũ.
Sau khi nhận được tin tức, Uyển âm lập tức chuẩn bị. Lão phu nhân cho người đưa chỉ màu tới, khi đại sư giảng kinh Uyển âm cũng ở trong phòng thêu thùa.
“ Bích Nguyệt, đã thăm dò được Tam tiểu thư thêu cái gì chưa?”
Bích Nguyệt lắc đầu “ Tam tiểu thư không cho nhóm nha hoàn vào phòng, mấy ngày nay Tân ma ma cũng không ra khỏi phủ.” Thấy Uyển âm vẫn chưa ngừng tay “ Tiểu thư, để ngày mai hãy thêu tiếp, giờ đã tối rồi, sẽ gây tổn thương cho mắt.”
“ không sao, ngươi ngủ trước đi. Ta hoàn mấy kim này sẽ đi ngủ.”
Bích Nguyệt không thể đáp ứng, đành ngồi lên ghế con phân chỉ giúp Uyển âm, tiểu thư không cho nàng động vào, mỗi ngày nàng ta khuyên cũng không được, nàng ta cũng chỉ có thể phân chỉ, phối màu như thế nào tiểu thư cũng tự làm.
Năm ngày sau thô sử bà tử đem quần áo đến cho Uyển âm đồng thời mang một tin tức quý đến
“ Tứ tiểu thư, Tam tiểu thư gần đây đang tìm một loại hương, lão nô không nghe rõ tên, chỉ biết mùi hương này sẽ dẫn bươm bướm đến, trong thọ yến sẽ mang ra, như vậy Thái Hậu nương nương sẽ khen thưởng Tam tiểu thư ý tưởng độc đáo.”
Uyển âm xoay phật châu trên cổ tay, nếu thật sự có loại hương dẫn bươm bướm đến thì đích xác sẽ được người chú ý. Nhưng Tử Oánh không phải là người nóng vội?
Để Bích Nguyệt thưởng cho bà tử đôi khuyên tai và đưa bà ta ra ngoài. Uyển âm ở trong phòng suy nghĩ.
Bích Nguyệt nhìn khuyên tai trong tay bà tử, cố ý dùng ngữ khí ê ẩm nói “ Khuyên tai này tiểu thư thích nhất, ngay cả ta cũng không có được đâu, vẫn là tiện nghi cho bà.”
Bà tử vừa nghe vậy, ý cười lại rạng rỡ vài phần, đây chính là thể diện lớn a, so với giá trị thì càng làm bà ta vui hơn.
“ cô nương nói gì vậy, trước mặt tiểu thư thì cô nương là người có thể diện nhất.”
Sau khi tiến bà tử đi, trên mặt Bích Nguyệt hiện ra châm chọc “ Tiểu thư cân nhắc ngươi, ngươi liền không biết xấu hổ.”
Uyển âm cẩn thận cân nhắc, cảm thấy thọ yến nhiều hoàng thân quốc thích, nếu nàng ta gây náo động như vậy chỉ sợ sẽ chọc nhiều người ghen ghét. Đến lúc đó mất nhiều hơn được.
Uyển âm thấy trời còn sớm, ngồi thêu nhiều có chút mỏi, liền gọi Bích Nguyệt tới cùng đi dạo trong rừng.
Chẳng lẽ cứ để Tử Oánh gây náo động như vậy sao? Nàng không cam lòng.
một tháng trôi qua rất nhanh, năm ngày trước thọ yến Lão phu nhân cho người đến Bạch Linh tự đón Uyển âm về. Uyển âm vừa trở về liền đi Vạn Cúc đường dập đầu với Lão phu nhân, Lão phu nhân nhìn Uyển âm gầy yếu,trong lòng cũng cảm động.
“ Tứ nha đầu, chịu khổ rồi. Sao lại gầy như vậy?”
“ Tổ mẫu, cháu gái không khổ. Ở trong chùa, mỗi ngày nghe đại sư giảng kinh, cầu phúc cho tổ mẫu, mỗi ngày trôi qua cháu càng kiên định.”
“ Hảo, thật là hảo hài tử. So với trước kia thì đã ổn trọng hơn nhiều, đã mang bộ dáng của đại cô nương. Mau, đến ngồi bên tổ mẫu” Lão phu nhân cười vẫy tay.
Uyển âm cười đáp ứng “ Vâng” đến ngồi bên cạnh Lão phu nhân, Lão phu nhân thấy Uyển âm tiến lùi tự nhiên, càng nhìn càng vừa lòng.
“ Thọ lễ của Thái Hậu đã chuẩn bị tốt chưa?”
“ đã làm tốt lắm, cháu gái còn phải thỉnh tổ mẫu nhìn trước.” Uyển âm phân phó Bích Nguyệt mang vào.
Lão phu nhân nhìn đường thêu ngay ngắn, ở giữa thêu một chữ thọ thật to, gật đầu nói “ Được, được, chỉ là có chút sơ sài. Dù sao Thái Hậu nương nương cũng chưa lớn tuổi lắm, vẫn còn thích náo nhiệt.”
“ Cháu sẽ dựa theo ý tổ mẫu thêu lại một chút.”
“ Ân, thêu thêm hoa mẫu đơn đi, nhìn vui mừng.”
“Vâng” Uyển âm cung kính đáp.
“ Ngươi cũng đi xuống nghỉ ngơi đi, ngồi xe ngựa hồi lâu cũng mệt nhọc, tối không cần đến thỉnh an.”
“ Đa tạ Lão phu nhân.”
Uyển âm vừa vào phủ Tử Oánh đã biết, nàng ở Phù Dung viện vừa xem sổ sách vừa nghe Xảo nhi bẩm báo.
“ Tiểu thư tốt của nô tỳ, sao người vẫn lạnh nhạt ngồi đây? Tứ tiểu thư hồi phủ, hơn nữa Lão phu nhân rất vui mừng.”
“ Khi Uyển âm đi Bạch Linh tự, ta đã biết sẽ có ngày này, Đào nhi đâu?”
“ Đào nhi đang cùng Tân ma ma điều hương a, mấy hôm nay buổi tối nô tỳ đều bị tra tấn bởi mùi hương kia a.”
“ Lát nữa Đào nhi đến, ta sẽ bảo ngươi không muốn ngửi thấy mùi hương.” Tử Oánh trêu Xảo nhi.
“ Tiểu thư tốt, tha cho nô tỳ đi, nếu để Đào nhi biết sẽ không bỏ qua cho nô tỳ, ngày nào cũng bắt nô tỳ ngửi mất.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!