Trọng Sinh Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện: Nhân Sinh Mệnh - Quyển 1: Chương 17: Hoa Lộng Ảnh (4)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Trọng Sinh Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện: Nhân Sinh Mệnh


Quyển 1: Chương 17: Hoa Lộng Ảnh (4)


Ngoài kia mặt trời đã lên cao mà Mạc Tử Ân vẫn đang ôm gối ngủ ngon lành, chợt có người từ ngoài bước vào Mạc Tử Ân liền từ từ mở mắt. Tay chống xuống giường rồi ngồi dậy
– Sư tôn, người tỉnh rồi sao?
Mạc Tử Ân dụi dụi mắt rồi bước xuống giường nhẹ giọng nói:
– Ân, sao ngươi dậy sớm vậy?
Nguyên Ân đặt đĩa hoa quả được gọt sẵn lên bàn, cười cười
– A, đồ nhi nghĩ người ngủ dậy sẽ thấy đói nên đã gọt hoa quả cho người.
Mạc Tử Ân khẽ gật đầu
– Ân.
Mạc Tử Ân đi chân trần tới bàn rồi ngồi xuống, cầm ấm trà lên rồi tự mình rót một chén trà rồi lại đặt ấm trà xuống nhàn nhạt nói:
– Lát nữa ta sẽ tới phủ Quốc Chủ Công , ngươi có muốn đi cùng không?
Nghe vậy Nguyên Ân cười nhẹ, rồi ngồi xuống ghế đối diện với Mạc Tử Ân, tay chống cằm nhìn Mạc Tử Ân uống trà
– Sư tôn đi tới đâu, đồ nhi sẽ theo người tới đó.
Mạc Tử Ân đặt chén trà xuống bàn, lý do mầ Mạc Tử Ân muốn tới phủ của Quốc Chủ Công này là vì y có nghe Mộ Trường Hiên nói vị Quốc Chủ Công này có liên quan tới Hoa Lộng Ảnh, tơi đó chắc hẳn sẽ biết Hoa Lộng Ảnh đang ở đâu. Chợt hệ thống vang lên:
– Nhiệm vụ chính: Phủ Quốc Chủ Công. Hoàn thành nhiệm vụ: 50 chỉ số ngầu, 60 viên tiên linh đơn.
Nghe vậy Mạc Tử Ân ngạc nhiên
– 60 viên tiên linh đơn sao?
Đúng vậy sao y có thể quên rằng đây là một bộ tiên hiệp cơ chứ, đang trong suy tư bỗng nghe thấy Nguyên Ân gọi:
– Sư phụ, người không khỏe sao?
– A, vi sư không sao. Trước hết ngươi hãy ra ngoài trước vi sư có việc nên sẽ ra sau.
Nghe Mạc Tử Ân nói thế, Nguyên Ân cũng ngoan ngoãn ra ngoài cửa đợi, mắt thấy Nguyên Ân đã ra khỏi phòng. Mạc Tử Ân cầm miếng hoa quả đã được Nguyên Ân gọt sẵn, vừa ăn vừa nói:
– Ta muốn xem lại thông tin cá nhân của ta.
Lập tức trước mặt Mạc Tử Ân là một bảng thông tin điện tử, ấy hình như mới thêm một mục. Cảnh giới hiện tại: Thiên Tiên Trung Cảnh.
– Thiên Tiên Trung Cảnh?
Chưa cảm thán xong thì trước mặt Mạc Tử Ân lại hiện ra một cái bản đồ, thấy bản đồ này Mạc Tử Ân vui mừng
– Có bản đồ rồi thì ta sẽ không lo lạc đường nữa!
Nếu nhìn kĩ thì trong bản đồ được phóng to này sẽ mô phỏng cho cả ba giới: Thiên giới- Nhân giới- Ma giới, trong đó Thiên giới là ở trên cùng bản đồ, nhân giới ở giữa và Ma giới ở cuối bản đồ. Có điều trên bản đồ, các đại lục ở nhân giới lại hiện ra đầy đủ, còn ở Thiên giới và Ma giới lại chỉ có một nửa đầu khu vực. Nhưng kệ đi trước hết là tới phủ Quốc Chủ Công hoàn thành nhiệm vụ cái đã. Nói rồi Mạc Tử Ân đứng dậy bước ra khỏi phòng, thấy Mạc Tử Ân bước ra ngoài Nguyên Ân liền đi tới chỗ Mạc Tử Ân
– Sư tôn.
Đóng cửa phòng lại rồi nhìn Nguyên Ân cười nhẹ
– Ân.
– Đằng sau tửu lâu này có một thứ rất lạ, người có muốn tới xem không?
Nghe vậy, Mạc Tử Ân gượng cười, đó chẳng phải đường tắt để tới ma vực sao. Ma vực cách đó không xa thì tất nhiên là lạ rồi
– Lạ như thế nào?
– Đồ nhi vừa ngửi thấy mùi máu quanh đây, đặc biệt là sau tửu lâu này mùi máu rất nồng.
Cái gì mùi máu sao? Cái chuyện gì đang xảy ra vậy, trong nguyên tác đâu có tình tiết này
– Sư tôn?
– Ân?
– Người có muốn tới đó không?
Không trả lời Mạc Tử Ân trực tiếp mở cửa bước vào phòng, Nguyên Ân theo đó cũng bước vào, mắt thấy Mạc Tử Ân cầm quạt nhảy ra khỏi cửa sổ thì cũng tới đó nhảy ra khỏi phòng đi tứi phía sau tửu lâu.
– Sư tôn.
Mạc Tử Ân đang chăm chú quan sát xung quanh, tay cầm quạt thi thoảng lại gõ nhẹ vào bàn tay. Nghe Nguyên Ân gọi thì quay sang nhìn Nguyên Ân đáp:
– Ân.?
– Sư tôn, nơi này có nguy hiểm. Chỗ ta và người đang đứng có thứ gì đó ở dưới.
Nhìn xuống chỗ mình đang đứng, Mạc Tử Ân bắt đầu vận linh lực, một luồng linh lực nhạt tấn công xuống nơi hai người đang đứng. Một luồng ma khí nhàn nhạt xông lên rồi không gian xung quanh bắt đầu rung chuyển. Một trận kết giới được bố trí sẵn bắt đầu hiện lên, kết giới này có một điều rất khác với những kết giới mà Mạc Tử Ân đã gặp trước đây đó là xung quanh kết giới hiện lên những lá bùa. Lập tức trong đầu Mạc Tử Ân liền nghĩ tới Thi Phù Sư, nếu như y nhớ không nhầm thì đây là cấm thuật, trước đây lúc ở Thiên Sơn Các, Mạc Tử Ân có đọc một quyển sách ở trong Tàng Thư Các liên quan về cấm thuật và kết giới, thấy thú vị nên vẫn thường xuyên đọc không ngờ lại có tác dụng mà kết giới này lại là một cấm thuật trong đó. Người có thể tạo ra kết giới này phải là một Thi Phù Sư hoặc một người Khôi lỗi sư như Thượng Quan Thần Phong mà Mạc Tử Ân đã gặp ở đại hội lần trước cũng là một Khôi lỗi sư , kết giới này được tạo ra để nguyền rủa và giết chết. Như Nguyên Ân nói thì nơi này có mùi máu rất nồng, chứng tó kết giới này đã có kẻ bước vào và trở thành một con rối thế mạng. Người đó sẽ bị nguyền rủa và kéo xuống đất, người đó sẽ thay thế một con rối đã được sắp xếp sẵn dưới đó. Mạc Tử Ân đang suy nghĩ thì mặt đất lại một lần nữa rung chuyển, lần này quá mạnh khiến cho Mạc Tử Ân trượt chân ngã, cứ tưởng rắng sẽ bị ăn một cú đau ai ngờ Nguyên Ân liền đỡ Mạc Tử Ân, nhẹ giọng hỏi:
– Sư tôn, người không sao chứ?
Mạc Tử Ân vịn tay Nguyên Ân từ từ đứng dậy, chỉnh lại y phục lắc đầu đáp:
– Ân, không sao.
Một hình nhân từ đâu dần dần xuất hiện, bên trên người nó có những sợi dây nhỏ mỏng mà sắc có lẽ dùng để điều khiển hình nhân này. Xung quanh hình nhân kia bắt đầu tỏa ra luồng oán khỉ rất nặng
– Đây là…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN