Trọng Sinh Làm Đạo Tặc (Dịch) - Bạch ngân bảo rương
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
244


Trọng Sinh Làm Đạo Tặc (Dịch)


Bạch ngân bảo rương



Những con nhện đó ở ngã rẽ thỉnh thoảng qua lại chung quanh, liên tục thay đổi vị trí.

Nhiếp Ngôn kiên nhẫn chờ đợi cơ hội, ước chừng nửa phút, những con Nhện nham thạch bắt đầu hoạt động đến bên trong, cách gần vị trí Nhiếp Ngôn ở góc bên này có một con Nhện nham thạch lạc đàn.

Nhiếp Ngôn mắt sáng lên, hắn tận dụng thời cơ nâng nỏ tiễn lên, nhắm ngay con Nhện nham thạch kia bắn ra.

Con Nhện nham thạch kia đã bị công kích, hướng Nhiếp Ngôn bên này nhào lên.

Không có con Nhện nham thạch khác theo tới, Nhiếp Ngôn nghênh đón, đánh chết con Nhện nham thạch này.

Con Nhện nham thạch này rơi xuống một kiện Bạch bản 5 cấp Đạo Tặc Ám sắc bì giáp.

Mặc kệ trang bị chức nghiệp nào, bạo dẫn đều cực kỳ thấp thế nên trang bị giá cứ cao không hạ, kiện bì giáp Bạch trang 5 cấp này, nếu đưa lên thị trường đấu giá, ít nhất có thể bán được 6, 7 đồng.

Nhiếp Ngôn ném Ám sắc bì giáp vào ba lô, tiếp tục chờ đợi cơ hội.

Năm sáu phút sau, Nhiếp Ngôn dẫn được ba con Nhện nham thạch, đánh chết hết, đếm kỹ lại ngã rẽ bên kia chỉ còn lại mười hai con Nhện nham thạch.

Mười hai con nhện đứng gần nhau.

Nhiếp Ngôn tìm nửa ngày, không tìm được nơi thích hợp xuống tay.

– Vẫn là thiếu chút nữa, có điểm nguy hiểm, thôi mặc kệ.

Nhiếp Ngôn lại giơ lên nỏ tiễn, ba mũi tên bắn nhanh ra.

-5, -5, -5, ba mũi tên bắn trúng một con Nhện nham thạch, con Nhện nham thạch lèo xèo kêu quái dị vọt lên, một con nhện khác cũng theo sát sau đó.

– Dẫn hai.

Nhiếp Ngôn trong lòng căng thẳng, nhanh chóng lui về phía sau, thối lui đến một chỗ trong huyệt động hẹp, nơi này chỉ cho một con Nhện nham thạch thông qua.

Nhiếp Ngôn rút ra chủy thủ, cùng một con Nhện nham thạch chạy khá nhanh chính diện va chạm, chủy thủ không ngừng đâm ra.

Con Nhện nham thạch không ngừng tấn công Nhiếp Ngôn, một đám trị số thương tổn từ trên đầu Nhiếp Ngôn bay lên.

92%, 87%, 72%…

Nhiếp Ngôn cẩn thận khống chế vị trí di chuyển, chỉ có con Nhện nham thạch phía trước có thể công kích được Nhiếp Ngôn, con Nhện nham thạch phía sau chỉ có thể lèo xèo gọi bậy lo lắng suông.

Nhiếp Ngôn một chiêu Yếu hại công kích, đánh chết một con Nhện nham thạch, nhìn thoáng qua huyết lượng, còn dư 25%, coi như không sai, hắn nhanh chóng thối lui phía sau.

Con Nhện nham thạch phía trước bị mất mạng, con Nhện nham thạch phía sau kia lập tức đuổi theo.

Nhiếp Ngôn vừa lui, vừa sử dụng một cái Chiến đấu băng vải.

+20, +20, +20, Nhiếp Ngôn huyết lượng từng đoạn tăng lên lại.

Con Nhện nham thạch liên tục tấn công, Nhiếp Ngôn nhảy lên tránh né, rất nhanh liền cùng đường, nếu lui nữa, phía sau cách chỗ hắn ước chừng năm thước, còn có một con Nhện nham thạch, lui không thể lui, lúc này hắn mới vung chủy thủ vọt lên, huyết lượng hồi phục khoảng 80%.

Song phương đụng vào nhau, tất cả kỹ năng của Nhiếp Ngôn đều còn đang phục hồi, chỉ có thể dùng đâm.

Nhiếp Ngôn nhảy lên tránh né con Nhện nham thạch công kích, chủy thủ liên tục đâm ra.

Dưới công kích hung mãnh của con Nhện nham thạch, huyết lượng Nhiếp Ngôn mất thật mau, còn sót lại khoảng 35%, con Nhện nham thạch lại còn hơn tám mươi điểm huyết lượng, sát thương bình thường công kích là có hạn, Đạo Tặc vẫn là dựa vào kỹ năng xuất chiêu.

Ba mươi giây trôi qua.

Kỹ năng Ám sát phục hồi xong, kỹ năng Thiết cát phục hồi xong, kỹ năng Yếu hại công kích phục hồi xong.

Việc này đối với Nhiếp Ngôn mà nói, không thể nghi ngờ là một tin mừng.

Con Nhện nham thạch nhảy lên, đánh tới.

Cơ hội đến!

Chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn từ một bên chân con Nhện nham thạch xuyên qua, đâm thẳng mặt con Nhện nham thạch, chủy thủ đâm vào tận cán, tiếp tục tàn nhẫn cắt rách, chất lỏng sền sệt màu xanh biếc phun ra.

Oành, con Nhện nham thạch tấn công lên người Nhiếp Ngôn, -33, một trị số cái thương tổn từ trên đầu Nhiếp Ngôn bay lên.

Hắn cúi đầu nhìn một qua huyết lượng, còn lại 12%.

Nguy hiểm!

Nhiếp Ngôn lấy ra một lọ nháy mắt hồi phục dược tề cấp thấp uống xuống, +30, chủy thủ ở tay phải một chiêu Yếu hại công kích, xoá sạch 39 điểm huyết lượng của con Nhện nham thạch, lách qua con Nhện nham thạch.

Thân thể con Nhện nham thạch va chạm trên người Nhiếp Ngôn, lại xoá sạch Nhiếp Ngôn 35 điểm huyết lượng.

Nhiếp Ngôn nhanh chóng chạy về phía sau.

Con Nhện nham thạch xoay người đuổi theo Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn nhìn lướt qua huyết lượng con Nhện nham thạch, 15 điểm, mà hắn cũng chỉ còn 9%, cho dù chỉ bị con Nhện nham thạch sượt qua một chút liền bị giết chết.

Nhiếp Ngôn nhanh chóng lui về sau, con Nhện nham thạch đuổi sát không buông.

Nếu đồng thời công kích, kết quả chắc chắn là lưỡng bại câu thương.

-5, -5, một đám trị số thương tổn xuất huyết từ trên đầu con Nhện nham thạch bay lên.

Con Nhện nham thạch nhảy lên thật cao, chi trước đâm xuống Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn ngay tại chỗ lăn một vòng, một tiếng ầm, chi trước con Nhện nham thạch cắm vào mặt đất, tạo ra một cái hố sâu trên mặt đất.

Chỉ thiếu chút nữa đã bị công kích trúng, nguy hiểm thật, Nhiếp Ngôn một thân chảy ra mồ hôi lạnh.

-5.

Huyết lượng con Nhện nham thạch bị xuất huyết giày vò, thân thể mất đi chống đỡ, ầm ầm ngã xuống.

Hệ thống: ngài đạt được tám mươi kinh nghiệm.

Con Nhện nham thạch này rốt cuộc cũng chết, Nhiếp Ngôn thở một hơi nhẹ nhõm chống hai tay dậy ngồi ở bên cạnh vách tường, huyết lượng bắt đầu thong thả hồi phục.

Con Nhện nham thạch không rớt cái gì, đánh con Nhện nham thạch loại quái này dùng trung cấp Chiến đấu băng vải thứ sang quý như vậy, hiển nhiên không có lời.

Sau một lúc lâu, huyết lượng Nhiếp Ngôn rốt cục hồi phục đầy, vừa rồi rất nguy hiểm, nếu dẫn quái quyết không thể đồng thời dẫn tới hai con Nhện nham thạch.

Ngã rẽ bên kia còn còn lại mười con Nhện nham thạch, hiển nhiên so với vừa rồi trống trải hơn nhiều.

Mười con Nhện nham thạch này hai đến ba con cùng nhau hoạt động, Nhiếp Ngôn căn bản không có cơ hội nào xuống tay.

– Nơi này lối đi trống trải như vậy, chắc là có thể Tiềm hành đi qua.

Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, sau khi học tập kỹ năng Tiềm hành cường hóa, chắc là hắn có thể tới gần phạm vi con Nhện nham thạch khoảng một thước mà không bị phát hiện.

Thân thể Nhiếp Ngôn chậm rãi biến mất, cùng bối cảnh đen tối hòa hợp một màu, chậm rãi mò qua.

Bên trái 30 độ, cách ba thước, có một con Nhện nham thạch, phương hướng hoạt động phía trước bên phải, phía sau bên phải 60 độ, cách năm thước, có hai con nhện nham thạch, phương hướng hoạt động phía trước bên trái.

Nhiếp Ngôn quan sát phương vị mỗi con Nhện nham thạch, cũng phán đoán lộ tuyến bọn nó tiến lên.

Hai con Nhện nham thạch cách chỗ Nhiếp Ngôn không đến hai thước đi qua, Nhiếp Ngôn nhanh chóng dừng bước, hai con Nhện nham thạch kia không có phát hiện tồn tại của Nhiếp Ngôn, chậm rãi đi qua.

Nhiếp Ngôn ánh mắt vô ý đảo qua góc vách tường, ở giữa mấy khối nham thạch, lộ ra một cái rương, phát ra hào quang màu bạc lờ mờ.

Một tảng đá che tầm mắt, Nhiếp Ngôn chỉ nhìn thấy một góc rương.

Cừ thật, giấu thật kỹ.

Là rương cấp Bạch Ngân, Nhiếp Ngôn tim không khỏi đập nhanh hơn vài phần.

Phía trước ba con Nhện nham thạch đột nhiên ngừng lại, nhìn xung quanh.

Động tác ba con Nhện nham thạch, không khác tạt một chậu nước lạnh làm cho Nhiếp Ngôn nhanh chóng bình tĩnh lại, hiện tại kích động còn quá sớm, thời gian Tiềm hành có hạn, hắn không có thời gian đi mở thùng chỉ có thể chờ lần sau.

Nhiếp Ngôn ngừng thở.

Ba con Nhện nham thạch kia không phát hiện cái gì đi càng lúc càng xa.

Nhiếp Ngôn ở giữa đám Nhện nham thạch cẩn thận xuyên qua, rốt cục đi qua đoạn nguy hiểm này, thở một hơi dài nhẹ nhõm, loại hành động này thật không phải con người nên theo đuổi.

Đi lên trước được một khoảng cách, hắn nhìn qua tọa độ, chính là nơi này không sai.

– Đường Nghiêu, ngươi ở đâu?

Nhiếp Ngôn hỏi.

Trong bóng râm bên cạnh một thân ảnh chậm rãi hiện ra, tên này cũng không biết chui trong góc nào rốt cục đi ra, người dính rất nhiều vết bẩn.

– Được a, ngươi ẩn nấp thật kỹ.

Nhiếp Ngôn cười nói.

Đường Nghiêu vỗ vỗ tro bụi trên người, buồn bực nói:

– Đừng nói nữa, bên kia có nhiều con Nhện nham thạch như vậy, làm sao ngươi tới được?

– Thì Tiềm hành.

Nhiếp Ngôn nói.

– Cái này cũng có thể sao?

Đường Nghiêu sửng sốt một chút, trên ngã rẻ bên kia số lượng Nhện nham thạch rất nhiều, Đạo Tặc làm sao có thể Tiềm hành đến đây! Này có vẻ rất khó khăn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN