Trọng Sinh Làm Đạo Tặc (Dịch) - Điện nguyên tố ma pháp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Trọng Sinh Làm Đạo Tặc (Dịch)


Điện nguyên tố ma pháp



-20, -20, -20…

Một đám thương tổn từ trên đầu Nhiếp Ngôn bay lên, độc tố thật lợi hại!

Nhiếp Ngôn nào dám đối kháng với Xà tích, lăn mình lướt qua Xà tích, hắn có thể nhìn thấy rõ những cái vảy màu xám đen của Xà tích.

Xà tích một kích vồ hụt, dùng đuôi quất về hướng Nhiếp Ngôn.

Cái đuôi như roi da xé trời quất đến, xen lẫn tiếng rít trầm thấp.

Nếu ai bị đuôi Xà tích đánh trúng dù không chết cũng mất nửa cái mạng.

Tật tốc triệt thối!

Nhiếp Ngôn dùng kỹ năng Tật tốc triệt thối, tốc độ tăng lên đến 30% mới miễn cưỡng có thể chống cự với Xà tích, nhanh chóng lui về phía sau tránh công kích của đuôi Xà tích, nhảy vọt tới khu rậm rạp bụi cây của đầm lầy, nhẹ nhàng rơi xuống đất, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Thân hình Xà tích uốn éo, đuổi theo rất nhanh.

Hai thân ảnh một trước một sau, lướt qua đầm lầy.

Nhiếp Ngôn thấy tốc độ vẫn chưa đủ nhanh, vội vàng dùng Gia tốc quyển trục, tốc độ lại tăng lên một chút.

Xà tích đuổi theo không buông, chúng nó được xưng sinh vật đối phó nhất trong đầm lầy, một khi cắn trúng rồi tuyệt không nhả ra, trừ phi ngươi chạy ra khỏi đầm lầy lầy lội.

Tật tốc triệt thối có thời gian duy trì cũng không lâu, tâm tình Nhiếp Ngôn thật buồn bực, nếu chờ Tật tốc triệt thối chấm dứt thi rất nhanh Xà tích sẽ đuổi kịp.

Ánh mắt Nhiếp Ngôn đảo qua bụi cây chung quanh, cho dù biết muốn thoát khỏi Xà tích rất khó, nhưng Nhiếp Ngôn cũng sẽ không ngồi chờ chết.

Giữa rừng cây phía xa Lôi hệ ma pháp nổ tung sinh ra điện quang chói mắt làm cho đồng tử Nhiếp Ngôn co rút lại, Nhiếp Ngôn tâm niệm khẽ động, hướng về nơi phát ra ánh lửa chạy tới.

Đầm lầy Nạp Đặc Lan là cấm địa cấp thấp của ngoạn gia, cũng là thiên đường của những cao thủ nhất là đoàn đội ngoạn gia, mục đích chủ yếu bọn họ chỉ có một, đó chính là kỹ năng của Mục Sư sơ cấp Phục hoạt thuật!

Cự tích ở đầm lầy có xác suất một phần vạn ra sơ cấp Phục hoạt thuật, đối với một đoàn đội mà nói thì Phục hoạt thuật so với thứ nào đó thì đáng giá hơn, bởi vì một Mục Sư học được sơ cấp Phục hoạt thuật, có thể sống lại đội hữu đã chết đi, giảm bớt đáng kể tổn thất của đoàn đội, thậm chí có khi tránh được nguy cơ đoàn đội bị diệt đoàn.

Đương nhiên ngoài sơ cấp Phục hoạt thuật, nơi này còn ra một số đồ khác không tệ, tỷ như Truy nguyệt pháp trượng của Lôi pháp +9 Lôi hệ pháp thuật công kích +5 trí lực, như Thánh phong chi chùy của Thánh Kỵ Sĩ +8 Thánh thuẫn pháp thuật +5 nhận tính. Quái bình thường cũng ra thứ đồ tốt Bạch Ngân, Hoàng Kim, nhưng mà bạo dẫn hơi thấp.

Nơi này ra trang bị cũng không tệ lắm, hơn nữa trước đó có đoàn đội ở trong này muốn kiếm được sơ cấp Phục hoạt thuật, bởi vậy đoàn đội ngoạn gia tiến đến đây kiếm cũng không ít.

– Tên Đường Quả thế nào còn chưa trở về?

Một đại hán mặt đen mặc áo giáp khô lâu màu đỏ sậm nhíu mày hỏi, ID của hắn là Quang Ám Vĩnh Tội. Lại nói tiếp hắn cũng là một nhân vật, trước Tín Ngưỡng cũng có vài hư nghĩ du hí nổi danh, như Tích Cốc, Luyện Ngục vân vân. Quang Ám Vĩnh Tội là hội trưởng Quang Ám đế quốc, là nhân vật bá chủ môt phương, sau khi hắn tiến vào Tín Ngưỡng, không có tiếp tục thành lập nghiệp đoàn mà chỉ tổ kiến đoàn đội cùng với vài người bạn chí cốt có kỹ thuật khá tốt thôi, nhưng mà đoàn đội của hắn vẫn khá lợi hại. Trên người hắn bộ +2 Tử vong tế lễ kia liền có thể chứng minh, đó là một bộ sáo trang 5 cấp Hoàng Kim, dùng May mắn bảo thạch tăng lên 2 cấp, thuộc tính có thể nói là đứng đầu.

Quang Ám Vĩnh Tội chọn chức nghiệp là Cuồng Kiếm Sĩ, có cái đầu hơi cao, làn da rất đen, hơn nữa bộ mặt hung dữ, chỉ đứng mà tựa như một tòa tháp sắt. Bên ngoài áo giáp bằng xương trên người được khảm một cái khô lâu thật lớn, lưu động hào quang màu đỏ sậm như máu, trong tay cầm một thanh đại kiếm màu đen, rộng cỡ bàn tay dài đến hai thước, tràn đầy lực lượng phá hoại.

Quang Ám Vĩnh Tội tổng cộng sáu người ở trong này thăng cấp, một Cuồng Chiến Sĩ, một Đạo Tặc, ba Pháp Sư, một Mục Sư, tên kêu Đường Quả là Đạo Tặc trong đoàn đội.

– Quái vật gần nơi này gần như bị hắn dẫn đi hết rồi.

Bên cạnh một Thánh Ngôn Pháp Sư mặc một thân pháp bào trắng tinh nói, màu trắng lờ mờ từ trên pháp bào như trút xuống, đầu pháp trượng trong tay khảm một viên bảo thạch tinh khiết, chung quanh lóe ra vầng sáng màu trắng đẹp mắt.

Diện mạo nữ Thánh Ngôn Pháp Sư này xem như xinh đẹp, có một loại hương thơm nhẹ nhàng quyến rũ, dáng người không tệ, hơi cao gầy, bề ngoài hoạt bát đầy mị hoặc, dưới phụ trợ của bộ pháp bào Quang minh vũ càng xinh đẹp.

– Cũng đúng, gần nơi này quả thật không còn quái nào, nếu không đi chỗ xa hơn một chút thật đúng là dẫn không được quái.

Quang Ám Vĩnh Tội gật đầu nói.

Chính ngay lúc nói chuyện, một tên Đạo Tặc phía xa dẫn hơn mười con đầm lầy Cự tích hướng bên này chạy tới.

Diện mạo Đạo Tặc kia cực kỳ thanh tú, làn da trắng nõn có thể khiến đa số nữ nhân đều phải đố kỵ, ánh mắt có một loại toan tính kỳ quái không thể nói rõ.

Động tác hắn nhẹ nhàng, thoải mái tránh né công kích của đầm lầy Cự tích, hướng bên này một mạch tiến tới.

Đã từng ở trong Quang Ám đế quốc, Đường Quả tuyệt đối là một nhân vật không thể khinh thường, được coi là người nguy hiểm nhất trong Quang Ám đế quốc, chơi ở trong hư nghĩ du hí khác cũng đều là các loại nhân vật Thích Khách, Đạo Tặc, cao thủ chết trong tay hắn nhiều không kể xiết, là nhân vật khiến người ta nghe phải biến sắc.

– Tố Yên, chuẩn bị ma pháp!

Quang Ám Vĩnh Tội nhìn thấy Đường Quả dẫn quái vật đến, cầm đại kiếm trong tay, đứng ở một góc địa hình tốt gần đó.

Thánh Ngôn Pháp Sư tên Tố Yên và hai Áo Pháp, Nguyên Tố Pháp Sư khác bắt đầu chia nhau chuẩn bị ma pháp, ma pháp nguyên tố lưu chuyển rất nhanh.

Khiến người khác chú ý nhất là Nguyên Tố Pháp Sư bên cạnh, trong không khí hiện lên từng đạo điện quang chói mắt, ngưng tụ ma pháp ti văn lại trong lòng bàn tay hắn, hóa thành một điện cầu thật lớn.

Hắn đang không ngừng ngâm xướng chú ngữ, ít nhất đã hơn một tổ âm tiết, văn tự hình con nòng nọc trên ma pháp ti văn không ngừng bay lượn, tiêu tán trong không trung.

Nhìn thấy hơn mười con đầm lầy Cự tích hướng đến đây, Quang Ám Vĩnh Tội vung đại kiếm trong tay lên, tăng tốc vọt lên, bạo rống lên một tiếng, một chiêu Toàn phong trảm chặn ba con đầm lầy Cự tích phía trước.

Một đạo ánh sáng màu trắng đẹp mắt hạ xuống, một đạo Áo thuật hỏa cầu cũng theo đó bay tới.

Bang bang, hai đạo ma pháp nổ tung, lúc này Lôi pháp còn đang ngâm xướng ma pháp kỹ năng.

Quang Ám Vĩnh Tội uống một bình dược tề giải trừ xơ cứng, một chiêu Cuồng đao trảm, đánh gục một con đầm lầy Cự tích tàn huyết: – Mụ, nguyên tố điện ma pháp đúng là phiền phức, lâu như thế cũng chưa thi triển ra được.- Hắn vừa dứt lời, một đạo lôi cầu từ trên bầu trời rít lên hạ xuống bên trong đám Cự tích, nổ tung một tiếng ầm, tia chớp tựa như khói hoa bắn ra bốn phía, nháy mắt xé rách sáu con đầm lầy Cự tích.

-360, -360, -360…

Một đám trị số thương tổn bay lên.

Mặt đất bị lôi cầu tàn phá để lại một cái hố sâu, thi thể Cự tích đứt vụn rải rác, đám Cự tích xung quanh cũng bị thương tổn rất nặng.

– Uy lực không tệ.

Quang Ám Vĩnh Tội nhìn lướt qua, kỹ năng này uy lực rất mạnh, nhưng mà cũng chỉ có thể dùng để đánh quái, lúc PK cần thời gian dài mới có thể ngâm xướng ra ma pháp nên thật sự rất yếu.

Thi triển xong ma pháp Lôi pháp, giá trị ma pháp đã muốn không còn nên đành ngồi ở một bên bắt đầu uống nước suối.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN