Trọng Sinh Làm Đạo Tặc (Dịch)
Đoàn đội lâm thời đánh phó bản Thụ lâm yêu
Ba người một nhóm rất nhanh đến phụ cận truyền tống trận, một đám hơn mười người đang tụ tập ở gần truyền tống trận, mọi người giống như chòm sao chầu trăng, vây quanh một mỹ nữ mặc áo giáp màu xanh dáng người nóng bỏng ở chính giữa.
– Vũ Lam tỷ, bọn họ đến rồi.
Yểu Yểu đi đến bên cạnh mỹ nữ kia.
Hai mỹ nữ cùng nhau tỏa sáng, trở thành một phong cảnh động lòng người.
– Hôm nay có phải chó ngáp phải ruồi hay không, ra ngoài là gặp mỹ nữ, quyến rũ thật quyến rũ.
Tên Đường Nghiêu này nhỏ giọng nói thầm, người này là tên háo sắc đánh chết cũng không đổi được bản tính, hắn thích nhìn mỹ nữ nhưng mà hắn cũng hiểu đám mỹ nữ hơn phân nửa ghê tởm hắn, cho nên cũng chỉ nhìn mà thôi.
– Chào các ngươi.
Vũ Lam chào hỏi Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu nói, đánh giá qua Nhiếp Ngôn, diện mạo Nhiếp Ngôn tuy rằng hơi có chút trẻ con nhưng rất chững chạc, cử chỉ bình tĩnh ung dung, mà quan trọng hơn là trên người lộ ra một loại khí chất quyết đoán. Vũ Lam cũng coi như kiến thức rộng rãi, Nhiếp Ngôn hiển nhiên phù hợp phẩm chất của một số cao thủ trong mắt nàng. Còn người mập mạp bên cạnh Nhiếp Ngôn, nàng lại nhìn ra không có cái gì.
– Chào ngươi.
Nhiếp Ngôn gật đầu nói, Vũ Lam một thân áo giáp xanh da trời, dáng người hoàn mỹ của nàng như phác thảo từ người mẫu đẳng cấp, khe hỡ chỗ ngực có thể thấy cái khe nhũ thật sâu, toàn thân trên dưới lộ ra một cỗ dã tính mê hoặc chết người, không thể nghi ngờ Vũ Lam là trong tất cả nữ nhân Nhiếp Ngôn gặp qua có dáng người đẹp nhất, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp kia của nàng quả thực là không mê chết người không thỏa mãn.
Nhưng mà Nhiếp Ngôn không có hứng thú gì với nàng.
Mắt Đường Nghiêu không rời, Yểu Yểu so sánh với Vũ Lam, hiển nhiên Vũ Lam càng phù hợp với thẩm mỹ của hắn.
– Cẩn thận một chút, vị mỹ nữ này ngay cả ta cũng không dám trêu chọc.
Nhiếp Ngôn ra gởi tin tức nói cho Đường Nghiêu biết.
– Chào… Chào ngươi.
Đường Nghiêu có hơi chút câu nệ chào hỏi Vũ Lam nói.
Nhiếp Ngôn được mở rộng tầm mắt, tên Đường Nghiêu này ở trước mặt nữ nhân thường xuyên không kiềm chế, trước nay trời sinh thông thạo, hôm nay phá lệ lại thẹn thùng như thế chẳng lẽ mặt trời mọc ở phía Tây sao?
– Chúng ta chuẩn bị cùng đi phó bản có việc trên đường nói tiếp.
Vũ Lam vẫn chú ý hiệu suất cao, không nghĩ tiếp tục ở chỗ này lãng phí thời gian.
– Trước đó thỏa thuận do ta làm đội trưởng tất cả nghe theo sự sắp xếp của ta.
Nhiếp Ngôn nhìn về phía Vũ Lam nói, ánh mắt sắc bén kiên định.
– Đúng vậy.
Vũ Lam gật đầu, quay đầu nói với chúng đội viên, – Ta giải tán đội ngũ, một lúc để Niết Viêm tổ đội các ngươi, tiếp theo hắn là đội trưởng nghe hắn sắp xếp!
Chúng đội viên lập tức nghị luận sôi nổi, bọn họ và Nhiếp Ngôn có chút xa lạ, phải nghe một người xa lạ chỉ huy, trong lòng đều có chút không vui.
– Vũ Lam, chúng ta dựa vào cái gì phải nghe hắn? Vạn nhất hắn cái gì cũng không biết hại chúng ta diệt đoàn thì làm sao bây giờ?
Nói chuyện là Trần Bác, bộ dáng Nhiếp Ngôn và Yểu Yểu quan hệ thân mật, làm hắn cảm giác được một ít nguy cơ, đối với Nhiếp Ngôn sinh ra địch ý mãnh liệt.
Trần Bác, Nhiếp Ngôn không xa lạ gì, nghe nói hắn là đồng học của Vũ Lam, rất quen thuộc với Vũ Lam, lúc đầu luôn theo đuổi Vũ Lam, sau lại gặp được Yểu Yểu, kết quả là rối loạn, mỹ nữ hắn đều thích nên không biết theo đuổi Yểu Yểu hay là Vũ Lam, coi Vũ Lam và Yểu Yểu trở thành tài sản riêng của hắn, không muốn để cho người khác tới gần hai nàng, mà Vũ Lam và Yểu Yểu đều không thích hắn, kết quả một người cũng không vớ được. Chính là tên công tử gặp một người nào yêu người đó lại không có năng lực gì chỉ thế mà thôi.
Kiếp trước đời người này là bi kịch, kiếp này hắn gặp phải Nhiếp Ngôn vẫn là bi kịch.
– Ngươi là?
– Ta gọi là Trần Bác.
– Thần Bột(1), ồ, hóa ra là Thần Bột huynh.
Giọng Nhiếp Ngôn kéo ra dài, bộ dáng như bừng tỉnh đại ngộ. ( 1: thần là sáng sớm, bột là dồi dào tràn đầy. Theo mình nghĩ Thần Bột là chiêu Nhất Trụ Kình Thiên hay Giấc mơ ướt át của cánh mày râu chúng ta lúc sáng sớm)
– Ta nói ta gọi là Trần Bác, Trần(陈) trong Nhĩ Đóa(耳朵), Bác(博) của Bác Đại(博大).- Trần Bác có chút luống cuống nói.
– Ta nói là Thần Bột mà, không có nói sai à. ( vì Thần Bột và Trần Bác phát âm giống nhau đều là [chén bó] )
Nhiếp Ngôn vô tội nhìn về phía Đường Nghiêu bên cạnh. Đường Nghiêu rõ ràng nhìn ra được, Nhiếp Ngôn muốn chỉnh Trần Bác, trong bụng muốn cười mà cười không được, kiềm nén cười nói:
– Đúng vậy, ngươi nói không sai a, là Thần Bột mà.
Đường Nghiêu còn cố ý nhận mạnh hai chữ Thần Bột.
Nhưng mà ý châm biếm trong mắt Nhiếp Ngôn và Đường Nghiêu, rõ ràng đang nói hắn chính là Thần Bột.
Cho dù tên ngốc cũng đều nghe hiểu, hai lúm đồng tiền của Yểu Yểu như ráng mây, trừng mắt oán trách liếc nhìn Nhiếp Ngôn, người này thật xấu xa không nên làm tổn thương người ta như thế.
Đa số người ở trước mặt Yểu Yểu và Vũ Lam đều rất rụt rè, Nhiếp Ngôn nói năng thẳng thắn, không có làm nàng phản cảm ngược lại cảm thấy Nhiếp Ngôn không giống những người như Trần Bác, trong ngoài không giống nhau rất giả dối.
Vũ Lam cũng có bộ dáng không nhịn được cười, thấy Trần Bác bị chọc giận nhanh chóng làm người hoà giải, nói:
– Được rồi, đều là nói đùa thôi, Niết Viêm ngươi tổ đội đi.
Nhiếp Ngôn gửi tổ đội cho tất cả đội viên, bao gồm Trần Bác ở bên trong.
Trần Bác có dấu hiệu hơi tức giận.
Nhiếp Ngôn thu liễm vẻ mặt lại, chính sắc nghiêm túc nói:
– Kế tiếp ta là đội trưởng, ở trong tổ đội của ta các ngươi phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh, không phục sau này có thể tìm ta tính sổ. Không muốn tổ đội, tùy thời có thể rời đi chúng tôi còn có thể tìm những người khác. Nếu ở trong lúc tổ đội phá rối hoặc là âm phụng dương vi(2), mặc dù ở phó bản trong diệt đoàn tổn thất cũng chính là nhóm các ngươi. 20% kinh nghiệm, chỉ sợ cũng tăng lên cũng cần một thời gian. (2: bề ngoài tuân lệnh sau lưng ám toán)
Lúc Nhiếp Ngôn nói chuyện, ánh mắt sắc bén đảo qua toàn trường, hơi có chút khí thế của người lãnh đạo, không ai dám nhìn thẳng hắn, chúng đội viên nghị luận một lát đều nhấn xác định.
Hệ thống: Vũ Lam gia nhập đội ngũ của ngài.
Hệ thống: Yểu Yểu gia nhập đội ngũ của ngài.
Hệ thống: Quáng Tuyền Thủy gia nhập đội ngũ của ngài.
…
Nhiếp Ngôn rất có khí thế, Vũ Lam nhìn về phía Nhiếp Ngôn, trong ánh mắt hiện lên một tia khen ngợi, có lẽ Nhiếp Ngôn thật sự có thể mang theo bọn họ thông qua phó bản Thụ yêu lâm.
Vũ Lam nghiêm mặt nói:
– Kế tiếp Niết Viêm là đội trưởng mệnh lệnh là mệnh lệnh của ta, nếu ai không tuân theo hoặc là rời khỏi, về sau trong đội ngũ chúng ta sẽ không có người này.
Chúng đội viên lập tức im lặng lại, mệnh lệnh này của Vũ Lam, đối với bọn họ mà nói là cực kỳ nghiêm khắc, tổ đoàn qua thời gian dài như vậy, bọn họ đã vô cùng quen thuộc với nhau, cùng người xung quanh thành lập quan hệ tốt, nếu rời khỏi đoàn đội bọn họ đi đường nào? Mặc dù một lần nữa tìm được đoàn đội, phải tìm một đoàn đội hai mươi người có thể hạ phó bản Thụ yêu lâm quá khó khăn!
Vẻ mặt Trần Bác có hơi chút bất mãn, đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện.
Ánh mắt sắc bén của Vũ Lam nhìn thoáng qua, lời Trần Bác đến miệng, bị chặn ngang trở lại.
Hệ thống: Trần Bác gia nhập đội ngũ của ngài.
– Nếu đều đã tổ đội, nếu ai không phục tùng mệnh lệnh đừng trách ta trực tiếp đá người. Mục đích chúng ta đều giống nhau, cùng nhau hạ phó bản, đơn giản là vì vài món trang bị, nếu thuận lợi chúng ta có thể nhiều lấy vài món trang bị, nếu có vấn đề mỗi người đều mất 20% kinh nghiệm, nếu ai ngầm ngáng chân, món nợ của toàn đoàn đều phải ghi trên đầu hắn, người bên cạnh đều là đội hữu các ngươi! Các ngươi không cần thiết gây khó dễ với người một nhà. Nếu ta chỉ huy không thích hợp xuất hiện sai lầm, ta trả 10 bạc xem như là bồi thường cho các ngươi!
Nhiếp Ngôn liếc qua toàn trường, nhìn chằm chằm Trần Bác nói.
Nếu không phải Thụ yêu vương phó bản cấp Chuyên gia ra Vũ lạc bảo thạch, Nhiếp Ngôn chẳng muốn đến đây.
Trong đội ngũ rất nhiều ngoạn gia đều rất là bất mãn với Nhiếp Ngôn, nhưng mà bọn họ không thể không thừa nhận, Nhiếp Ngôn nói có lý, bọn họ không nên gây khó dễ cho Nhiếp Ngôn, chẳng khác nào gây khó khăn cho chính mình, tổn nhân bất lợi kỷ(3), cần gì làm vậy? Chỉ có thể tạm thời nghe theo Nhiếp Ngôn, nếu Nhiếp Ngôn chỉ huy không được, xuất hiện sai lầm Nhiếp Ngôn mở miệng nói bồi thường 10 bạc, đã là tận tình tận nghĩa rồi. (3: tổn nhân bất lợi kỷ – tổn hại người khác không có lợi cho mình)
– Chúng ta đã ở Thụ yêu lâm chết hai lần, trong phó bản diệt đoàn, cũng không phải là chuyện ngạc nhiên gì, tinh anh đoàn của các đại nghiệp đoàn, cũng thường xuyên bị diệt đoàn, chúng ta đi Thụ yêu lâm là một cái quá trình mò mẫm, còn 10 bạc kia chúng ta làm sao không biết xấu hổ để Niết Viêm huynh đệ lấy ra.
Nói chuyện là Thuẫn Giáp Chiến Sĩ Bạch Khai Thủy chủ lực trong đoàn đội, cũng coi như ngay thẳng.
Chúng đội viên cũng đều phụ họa, ấn tượng với Nhiếp Ngôn thay đổi một ít.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!