Trọng Sinh Làm Đạo Tặc (Dịch)
Giết chết Thực nhân ma
Sưu sưu sưu, lại là ba mũi tên cắm vào người Thực nhân ma Thôn thực giả.
Ba mươi phút sau, huyết lượng Thực nhân ma Thôn thực giả chỉ còn lại một phần ba.
Thực nhân ma Thôn thực giả phát ra tiếng hí chói tai, hai Thực nhân ma bình thường phía xa hướng bên này chạy tới.
Lúc này có chút phiền toái, Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua huyết lượng của Thực nhân ma Thôn thực giả chỉ còn một phần ba, nếu như hắn quay đầu đối phó Thực nhân ma bình thường, qua một lát huyết lượng Thực nhân ma Thôn thực giả lại hồi đầy, phải liều thôi trước tiên xử lý nó rồi tính sau!
Nhiếp Ngôn bắn tên nhanh hơn, hai Thực nhân ma bình thường cũng gia nhập vòng chiến, hắn cảm thấy áp lực đột nhiên tăng mạnh.
Hai Thực nhân ma và một cái Thực nhân ma Thôn thực giả không ngừng truy đuổi Nhiếp Ngôn, ý đồ muốn vây sát Nhiếp Ngôn, nhưng mà chúng nó lại xem thường trình độ linh hoạt của Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn trơn trượt tựa như con cá chạch, xuyên qua giữa mấy khỏa đại thụ, thỉnh thoảng còn rút vài mũi tên bắn lén.
Thực nhân ma Thôn thực giả không ngừng rít gào, vung chày gỗ to lớn nhưng trước sau không bắt được Nhiếp Ngôn, mà Nhiếp Ngôn lại cố ý tránh né, hai Thực nhân ma bên cạnh chẳng những không có giúp được, ngược lại còn trở thành trở ngại nó, mỗi lần nó hoạt động là có hai tên Thực nhân ma bình thường đần độn giống như con lợn chắn ở phía trước.
Nhiếp Ngôn ung dung công kích, ngồi xổm giữa hai cây đang chuẩn bị bắn tên, chợt thấy con mắt Thực nhân ma Thôn thực giả lại phóng ra ánh sáng màu đỏ sậm .
Không tốt, lại là Cương hóa ngưng thị!
Nhiếp Ngôn thu hồi nỏ tiễn lập tức lăn mình.
MISS!
Đã né được ba lượt Cương hóa ngưng thị, Nhiếp Ngôn đã hiểu rất rõ, chỉ cần ở thời điểm Thực nhân ma Thôn thực giả thi triển Cương hóa ngưng thị lập tức lăn mình là có thể trốn thoát.
Nhiếp Ngôn còn không có đứng vững, một bóng râm thật lớn theo trên bầu trời hạ xuống, một tên Thực nhân ma không biết khi nào thì lách ra phía sau Nhiếp Ngôn, chày gỗ to lơn trên tay đầy đinh sắt nện xuống.
Nhiếp Ngôn làm sao còn dám dừng lại tại chỗ liền nhào đầu lộn về phía trước.
Một tiếng ầm, chày gỗ nên lên trên mặt đất, đá vụn bay tứ tung.
Xem uy thế, Nhiếp Ngôn có thể tưởng tượng được nếu như một kích của Thực nhân ma này đánh trúng sẽ có hậu quả ra sao, trong công kích của Thực nhân ma có hiệu quả đánh bay khẳng định có thể đánh bay hắn ra ngoài.
Đánh bay ngã xuống đất bò lên lại đã mất hai giây, cũng sẽ xuất hiện hậu quả khó mà đoán được.
Chân Nhiếp Ngôn vừa mới đứng vững, bỗng nhiên phát hiện hắn đã bị ba Thực nhân ma vây lại, Thực nhân ma Thôn thực giả và hai cái Thực nhân ma bình thường giơ chày gỗ thật lớn đang từ từ nhích lại gần.
– Xong rồi, lúc này sợ là phải chết ở chỗ này.
Nhiếp Ngôn không nghĩ tới xảy ra chuyện bất ngờ như vậy, nhìn qua bốn phía chung quanh mấy gốc cây dạ bách sinh trưởng đã hoàn toàn phong kín đường đi của hắn, hơn nữa có ba tên Thực nhân ma hắn đã không còn đường có thể lui.
Thực nhân ma Thôn thực giả phát ra tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc, vung chày gỗ hướng Nhiếp Ngôn nện xuống.
Chày gỗ đầy đinh nhọn nháy mắt đã đến trước mặt, Nhiếp Ngôn nhanh chóng lui lại, hai tên Thực nhân ma cũng từ phía sau tiến lên vây lên, lòng Nhiếp Ngôn như dây cung kéo căng hết mức, trong lúc vô ý đi đến chạc cây dạ bách mọc ngang ra trên đỉnh đầu.
Chạc cây cách mặt đất khoảng chừng bảy tám thước, mọc đầy lá cây xanh biếc, thoạt nhìn bình thường không thể bình thường hơn, nhưng ở trong mắt Nhiếp Ngôn, lại trở thành một cọng rơm cứu mạng.
– Có rồi.
Nhiếp Ngôn nghiêng người né tránh, tránh thoát chày gỗ của Thực nhân ma Thôn thực giả, dùng nhảy mạnh nhảy lên cao, Chức ti giả chi giới trên tay trái bắn ra một đạo tơ nhện.
Nhiếp Ngôn nhảy lên độ cao hơn ba thước, Chức ti giả chi giới có thể bắn tơ nhện dài khoảng năm thước.
Tơ nhện xuyên qua kẽ hỡ lá cây, dính trên thân cây mọc ngang, treo ở giữa không trung, Nhiếp Ngôn mượn lực nhảy lên cao, từ đỉnh đầu Thực nhân ma Thôn thực giả bay qua.
Rầm rầm ầm, ba chày gỗ nên xuống vị trí Nhiếp Ngôn vừa đứng, đá vụn bay tán loạn.
Không có cảnh tượng huyết nhục tung tóe.
Công kích của ba tên Thực nhân ma đồng thời thất bại, chúng nó sửng sốt một lát.
Nhiếp Ngôn nhanh chóng thoát khỏi chúng nó, chạy về phía xa ngồi xổm ở giữa hai gốc cây, tay phải cầm nỏ dùng cánh tay trái nâng lên, sưu sưu sưu, ba mũi tên lại bắn bay ra nhanh.
Thực nhân ma Thôn thực giả phát hiện mục tiêu biến mất, quay đầu lại nhằm phía Nhiếp Ngôn vung chày gỗ nện xuống.
Nhiếp Ngôn vẫn bắn tên, đến khi Thực nhân ma Thôn thực giả tới gần.
Nhìn thấy chày gỗ to lớn nện tới, Nhiếp Ngôn không dám chậm trễ, ngay tại chỗ lộn một vòng lăn qua bên cạnh, tránh thoát được công kích của Thực nhân ma Thôn thực giả.
Huyết lượng Thực nhân ma Thôn thực giả vốn đang tụt xuống nhanh, Nhiếp Ngôn tăng tần suất công kích, rất nhanh Thực nhân ma Thôn thực giả sẽ chống đỡ không nổi nữa.
Thực nhân ma Thôn thực giả chỉ còn mấy mươi điểm huyết lượng, Nhiếp Ngôn trong lòng khẽ động, lách ra sau lưng Thực nhân ma Thôn thực giả, thu lại nỏ tiễn rút ra chủy thủ đánh tiếp về phía Thực nhân ma Thôn thực giả.
Yếu hại công kích!
Thiết cát!
Thừa dịp sơ hở khi Thực nhân ma Thôn thực giả quay đầu, chủy thủ Nhiếp Ngôn ra sức để lại vài vết thương trên lưng Thực nhân ma Thôn thực giả, máu tươi tuôn ra như suối.
Sau khi thay đổi một thân trang bị mới, công kích của Nhiếp Ngôn đề cao lên không ít, hơn nữa khi Đạo Tặc công kích ở sau lưng quái vật còn có tăng thêm 30% công kích, giá trị thương tổn khá là cao.
Sau lưng truyền đến đau đớn làm cho Thực nhân ma Thôn thực giả kêu thảm vung chày gỗ quét ngang.
Cảm giác được vật gì từ bên cạnh quét tới, Nhiếp Ngôn theo phản xạ có điều kiện cúi đầu xuống, chày gỗ rít gào từ trên đỉnh đầu Nhiếp Ngôn vút qua.
Nhiếp Ngôn thầm nghĩ thật nguy hiểm, lại vung chủy thủ một chiêu Ám sát đâm trúng ngực Thực nhân ma Thôn thực giả.
Huyết lượng Thực nhân ma Thôn thực giả rốt cục đã cạn, lảo đảo một lát, thân hình to lớn ầm ầm đổ xuống, một tiếng oành, bụi đất bay tứ tung.
Hai tên Thực nhân ma kia cũng hướng đến đây công kích, Nhiếp Ngôn tiện tay lấy đồ vật Thực nhân ma Thôn thực giả rơi xuống, nhanh chóng thối lui, dùng nỏ tiễn ở giữa đám cây luồn lách bắn tên rất nhanh, hai tên Thực nhân ma còn lại thực lực xoàng xỉnh, huyết lượng cũng không thể đánh đồng với Thực nhân ma Thôn thực giả, bị Nhiếp Ngôn bắn tên lần lượt ngã xuống đất.
Hô, nhìn thấy tất cả quái vật bị xử lý, Nhiếp Ngôn thở dài nhẹ nhõm, vừa thu phục một con quái á tinh anh, nếu không có phương thức đánh quái tinh diệu này, Nhiếp Ngôn tuyệt đối không thể vượt cấp khiêu chiến quái tinh anh cường lực này, đây đều là trí tuệ kết tinh của vô số ngoạn gia kiếp trước.
Nhìn qua giá trị kinh nghiệm, lại tăng lên một khoảng lớn. Thực nhân ma Thôn thực giả da dày thịt béo, công kích lại mạnh, còn có một đặc thù kỹ năng Cương hóa ngưng thị, thực lực hùng mạnh, bởi vì nguyên nhân như thế cho nên cho kinh nghiệm cũng nhiều. Nhiếp Ngôn xử lý Thực nhân ma Thôn thực giả đạt được vượt cấp thưởng cho 1000% kinh nghiệm, làm giá trị kinh nghiệm của hắn bạo thăng từ 4 cấp 37% đến 5 cấp 73%.
Tuy rằng chỉ giết Sư vương Tạp Đa và Thực nhân ma Thôn thực giả hai sinh vật tinh anh, á tinh anh, đạt được kinh nghiệm còn nhiều hơn so với ngoạn gia bình thường đánh quái luyện cấp hai ba ngày, thăng cấp giống như ngồi hỏa tiễn. Đánh quái bình thường luyện cấp chung quy vẫn không sảng khoái bằng vượt cấp sát sinh vật tinh anh, chẳng qua hiện nay BUG địa hình thích hợp hoặc lợi dụng phương pháp đặc thù đánh chết sinh vật tinh anh cũng không nhiều, sinh vật tinh anh xuất hiện mới cũng chậm, chỉ có thể từ từ thăng cấp.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!