Trọng Sinh Thiên Kim Phúc Hắc: Cố Thiếu Xin Tự Trọng - Chương 23: Tiết Phạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Trọng Sinh Thiên Kim Phúc Hắc: Cố Thiếu Xin Tự Trọng


Chương 23: Tiết Phạn



Chương 23: Tiết Phạn

Gần đây Trịnh Tuyết Trân rất thành thật, chẳng những không trả thù lại, cũng không có tới nhà họ Thẩm tìm cô gây phiền phức, nghe người làm trong nhà nói, Trịnh Tuyết Trân bị đau chân tương đối nghiêm trọng, bây giờ đang ở trong nhà tĩnh dưỡng, không tiện đi lại. Nhưng ngược lại, Trầm Phi Lan về nhà khóc lóc kể lể một hồi, chỉ có điều là bị Thẩm Duyên nói mấy câu đuổi về.

Dù sao hôm đó Thẩm Duyên lựa chọn đứng về phía cô, bây giờ, sao có khả năng tự đánh vào mặt mình được, huống chi, chỉ sợ Thẩm Duyên cũng cảm thấy cần phải cho Trinh Tuyết Trân một bài học.

Thẩm Tích Chu cũng không hề lo lắng Trịnh Tuyết Trân sẽ nói ra ngoài việc của cô ta và cô sau khi cô ta bị ngất. Bất kể là cô ta có nói hay không, thì bây giờ tất cả mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi, cứ coi như trong này Trịnh Tuyết Trân và Thẩm Phi Lan có hận đến chết thì cũng không còn quan trọng nữa.

Đương nhiên, mặc dù Thẩm Tịch Chu không quan tâm tới trong lòng mẹ con Thẩm Tuyết Trân có hận mình như thế nào, thế nhưng vẫn nên đề phòng họ lại tự nhiên động kinh lên rồi cắn cô một cái, không ai tình nguyện muốn bị chó cắn cả.

An tĩnh một thời gian, việc học của Thẩm Tích Chu lại nặng nề sau khi nghe ngóng tin tức nhà họ Tiết.

Đương nhiên, trên mạng có một chút tin tức giả mạo, mà tin tức thật sự cũng có, những gia tộc này tuyệt đối sẽ không để lộ những tin tức ra bên ngoài, cho nên Thẩm Tích Chu nghe ngóng cũng cực kỳ phiền toái.

Chỉ là những phiền toái ấy cũng không có tiếp tục bao lâu, rất nhanh, đã có một cơ hội đưa ra trước mặt Thẩm Tích Chu.

Lúc ăn bữa sáng, Thẩm Duyên bỗng nhiên nói với Thẩm Văn Sơn: “Ngày mai ông đưa Thẩm Tích Chu tới nhà họ Tiết một chuyến đi.”

Bây giờ mấy chữ ‘nhà họ Tiết’ đối với Thẩm Tích Chu như một quả mìn chôn sâu dưới lòng đất, chỉ cần vừa nhắc đến ba chữ này, lỗ tai của cô lập tức dựng lên, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút kì lạ, nhìn về phía Thẩm Duyên hỏi: “Ông nội, ông muốn cháu tới nhọ họ Tiết xử lí chuyện gì sao?”

Thẩm Duyên vừa xem báo chí vừa uống trà, cũng không để vấn đề này ở trong lòng, một lúc lâu sau mới ung dung nói: “Con gái lớn của chủ tịch Tiết Thị – Tiết Liêu, là Tiết Phạn, con có biết không?”

Thẩm Tích Chu chỉ cảm thấy trái tim mình như bị ai bỗng nhiên dùng tay bóp chặt, có một loại đau đớn sắc bén đánh vào, coi như cô đang cố gắng kiềm chế lại, nhưng đầu ngón tay lại khẽ run lên. Thẩm Tích Chu cúi đầu nhìn ngón tay mình, vội vàng buông đôi đũa đang cầm trong tay xuống, cầm chiếc khăn lên lau khoé miệng, sau đó giấu bàn tay ở dưới bàn, che giấu sự run rẩy.

Cố gắng ổn định lại cơn sóng lớn như dậy trời trong lòng lại, lúc này mới nháy nháy mắt mỉm cười: “Có phải là vợ sắp cưới của người đàn ông chúng ta nhìn thấy ở trên đường hôm đó không ạ?”

Ông không vui đưa mắt nhìn Thẩm Tích Chu một chút, trong lòng Thẩm Duyên thở dài một hơi, quả nhiên là một cô gái trẻ tuổi, lúc nói chuyện vấn đề đầu tiên là nhớ đến những tin đồn.

Mặc dù trong lòng nghĩ như thế, nhưng Thẩm Duyên vẫn hừ hừ cái mũi xem như là thừa nhận câu hỏi của Thẩm Tích Chu.

“Ngày đó, không phải là chú Văn Sơn đã nói xe của cô ấy rơi xuống núi rồi sao? Sao vậy ạ? Đã tìm được thi thể?” Thẩm Tích Chu nhướng lông mày, giọng nói bình tĩnh nhẹ nhàng hỏi.

Thật ra ngay cả chính Thẩm Tích Chu cũng không thể nào tin được, cô lại không đếm xỉa tới, giọng nói cứ như một người ngoài bàn luận về cái chết của mình, cô thậm chí còn không thể tin được, cô lại có thể bình tĩnh đến …… Lạnh lùng.

Nhớ tới nhà họ Tiết, ánh mắt Thẩm Duyên hơi dừng lại một chút, ông đã từng gặp qua cô gái trẻ tuổi kia, cô ấy là một trong những người đã được nhà họ Tiết tỉ mỉ đào tạo để sau này nối nghiệp gia tộc, đứng yên một chỗ cũng có thể tự nhiên khiến cho người khác cảm thấy sự tồn tại của một vương giả.

Cô ấy có hết tất cả điều kiện để có thể leo lên được đỉnh vinh quang, đáng tiếc……

Ở trong lòng có một chút tiếc nuối, Thẩm Duyên nhàn nhạt nói: “Ngày mai là tang lễ của cô ấy, con đại diện cho nhà họ Thẩm góp mặt một chút.”

…….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN