Trọng Sinh Thiên Kim Phúc Hắc: Cố Thiếu Xin Tự Trọng - Chương 27: Người đàn ông nguy hiểm.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Trọng Sinh Thiên Kim Phúc Hắc: Cố Thiếu Xin Tự Trọng


Chương 27: Người đàn ông nguy hiểm.



Chương 27: Người đàn ông nguy hiểm.

 

Đây đúng là một người phụ nữ nguy hiểm.

Mặc dù trước mặt cô có một tấm lưới mỏng che khuất khuôn mặt, mặc dù cô không trang điểm, mặc dù từ trên xuống dưới chỉ độc một màu đen, thế nhưng, trang phục không ảnh hưởng tới nhan sắc của cô chút nào.

Trên thế giới này phụ nữ xinh đẹp có rất nhiều, thế nhưng xinh đẹp đến mức khiến đôi mắt người khác không thể rời khỏi thì lại rất hiếm.

Cô không giống với phụ nữ bây giờ, cô chỉ lẳng lặng đứng đó, là có thể khiến người khác có cảm giác được một loại khí chất cao ngạo phát ra từ trên người cô.

Khuôn mặt cô nhu hòa, lung linh, mà quanh thân lại tỏa ra khí chất cao quý, nhạy bén. Khiến cho người khác cảm thấy kì lạ chính là, hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt cứ như vậy mà kết hợp với nhau ở trên một người. Khí thế mạnh mẽ quyết đoán.

Quyết đoán này đã tách cô ra khỏi tất cả mọi người trong đám đông.

Tất cả mọi người đều mặc đồ màu đen, cô cũng mặc đồ đen đứng cùng với bọn họ, nhưng khí chất quanh thân cô lại khiến người ta chỉ cần liếc một cái là có thể nhận ra được.

Khoé môi Cố Phi Dương nhếch lên thành một đường cong đẹp mắt. Giống như một người hoạ sĩ vẽ tranh vẽ ra một nét hoàn mỹ nhất, dùng một chiếc bút lông sói thấm vào loại mực đẳng cấp nhất, như có như không nhẹ nhàng nhàn nhạt, thế nhưng lại lộ rõ khí chất ngạo nghễ.

“Cô Tiết thực sự là tuổi còn rất trẻ, đây đúng thật là một việc khiến cho người ta phải tiếc nuối.” Cố Phi Dương nói như thế, rõ ràng giọng điệu qua loa hời hợt, thế nhưng từ trong miệng anh nói ra, thế nào mà Thẩm Tích Chu lại cảm thấy rất chân thành, chân thành như thể người đang nằm ở trong đó chính là một người bạn tốt của anh vậy, “Cô Thẩm nhất định rất đồng cảm với cô ấy.”

Anh có ý gì!?

Ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông từ trên xuống dưới trên thân thể Thẩm Tích Chu đều giãn ra, một luồng gió lạnh thổi vào, giống như để cho xương cốt của cô đông cứng lại. Mặc dù không biết tại sao cô lại có cảm giác đó.

Người đàn ông này rất nguy hiểm.

Từ sau lần tạm biệt trước, Thẩm Tích Chu cũng không chú ý tới người đàn ông tên Cố Phi Dương này, cho nên ngoại trừ biết được gia đình của anh không phú cũng quý, thì cô không hiểu gì về anh. Thế nhưng, bây giờ cô lại cảm giác được có một tiếng còi báo động đang vang lên không ngừng.

Không có lý do, nhưng trực giác của cô nói cho cô biết, phải tránh xa người đàn ông này, nếu không cô sẽ gặp rắc rối lớn.

Từ xưa đến nay Thẩm Tích Chu không sợ phiền phức, nhưng không có nghĩa là cô thích đi trêu chọc người khác tìm rắc rối cho mình.

Cho nên, đối với Cố Phi Dương, cô chỉ lễ phép cười cười, không tiếp lời anh, mắt không chớp mang toàn bộ sự chú ý chuyển sang buổi tang lễ.

Mặc dù ngay cả một chữ cũng chưa hề nói, nhưng ý tứ từ chối trên người Thẩm Tích Chu đã truyền tải thẳng tới Cố Phi Dương.

Cố Phi Dương sờ cánh mũi, cười cười, cũng không nhiều lời.

Sau khi tang lễ kết thúc, cô muốn tới nhà họ Tiết một chút, mặc dù đã bày tỏ sự thương tiếc ở bên ngoài nhưng nhà họ Tiết vẫn chuẩn bị một bữa tiệc.

Bữa tiệc được chuẩn bị ở trong một nhà hàng năm sao.

Tiệc tang lễ và tiệc kết hôn khác nhau, đương nhiên không có bầu không khí vui mừng như ở lễ cưới, những người quen biết nhau ngồi vào một chỗ và nói chuyện thật nhỏ, bầu không khí cũng coi như là hài hoà.

Thẩm Tích Chu ngồi chung bàn với các cô con gái của những tập đoàn lớn có chút quen biết với nhà họ Thẩm, nhưng, hiển nhiên những cô gái này đều được người nhà nuông chiều, chỉ ở trong nhà cũng không đi làm, cho nên chủ đề nói chuyện của bọn họ luôn luôn là về đồ trang sức quần áo và những vấn đề xung quanh nó, ngoài ra còn có thêm một đề tài đặc biệt nữa là về đàn ông.

Những điều này đối với Thẩm Tích Chu mà nói thì nó quá nhàm chán, cô điều chỉnh tư thế ngồi một chút rồi nhìn sang chủ bàn, người của nhà họ Tiết vẫn còn chưa đến.

Đúng lúc này, bỗng nhiên cô nghe được một giọng nói ngồi cùng bàn với cô vang lên: “Ôi, cô Thẩm, cô nhìn xem, anh Cao đang ở bên kia kìa!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN