Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Đêm 30 tết!
Diệp Trần nhìn thấy số điện thoại Tô Mạn gọi tới, không khỏi lắc đầu, sau khi cầm điện thoại di động lên bấm nghe, rồi nói thẳng:
“Lão tỷ, nếu như ngươi muốn ta cùng các ngươi đón năm mới, vậy thì nên quên đi thôi, ta đối với chuyện đón năm mới này, đã sớm không có bất kỳ hứng thú nào.”
Tô Mạn lập tức giận dỗi nói:
“Tuổi còn nhỏ, ở trước mặt tỷ còn giả bộ cái gì bể dâu a! Nhanh tranh thủ thời gian đi tới nơi này!”
Diệp Trần cười khổ một lúc, lần nữa lại tiếp tục cự tuyệt,
“Ta thật không muốn đi a!”
Hắn biết, những đại lão ở Vân Châu kia, sở dĩ đặt bữa cơm tất niên tại tiệm cơm Tô thị, tự nhiên là hướng về hắn mà tới, mà hắn hiện tại quả thực là không thích cái loại hình thức nhàm chán này, cho nên mới cố ý không đi tiệm cơm.
Không nghĩ tới là, đầu dây điện thoại bên kia, Tô Mạn yếu ớt thở dài một hơi, nói:
“Tốt a, lão đệ, ta nói thật với ngươi đi! Gia gia của ta cùng một nhà bọn hắn, thế mà cũng muốn ăn tết ở tiệm cơm chúng ta!”
Diệp Trần nghe nói như thế, lông mày không khỏi hơi nhíu lại,
“Cho nên?”
Tô Mạn tức giận nói:
“Ngươi cũng không phải không biết! Ta ghét nhất một nhà bọn họ, chẳng những tên Chu Thành Công kia cũng muốn tới, gia gia của ta, nãi nãi, đại bá và nhị bá một nhà cũng tới, nghe mẹ ta nói, cô út của ta nhiều năm không có quay về nhà cũng muốn tới!”
“Ngươi cũng biết, ta với bên Chu gia bọn họ rất là không hợp nhau, cả nhà bọn họ, ta không thích một người nào, bằng không ta cũng không theo họ Tô của mẹ ta!”
Tô Mạn nói xong lời nói cuối cùng, trong giọng nói đã bắt đầu trở nên nghẹn ngào,
“Chính ta cũng chẳng làm được gì, bất quá ta nghi ngờ bọn họ không có ý tốt, nói không chừng là muốn ức hiếp mẹ ta!”
Diệp Trần lúc này im lặng một lúc,
Hắn từ lúc còn nhỏ liền không có cha mẹ, không có người thân, tuy răng đem hai mẹ con Tô Lam như là người trong nhà, cùng với các nàng ở giữa không có quan hệ máu mủ, cái loại cảm giác này không giống nhau lắm, cho nên hắn không có cách nào nhận thức, loại huyết mạch kia ràng buộc ở giữa.
Ở trong ấn tượng của hắn,
Chu gia đã từng được coi là hào môn thế gia của Vân Châu, chỉ bất quá sau khi đến thế hệ của Chu Thành Công, cũng đã có chút xuống dốc, với cả Chu Thành Công chỉ biết hết ăn rồi lại nằm ngủ, còn dính dáng đến cờ bạc trở thành thói quen, làm cho kế hoạch kế thừa gia nghiệp làm hỏng.
Ở trong nhà Chu Thành Công đứng hàng thứ ba, còn có hai người ca ca và một người muội muội, nhưng là, bọn hắn cũng đều biết Chu Thành Công là một đứa con phá của, cho nên không có ai muốn giúp hắn cả.
Mà Chu gia lão gia tử và Chu lão phu nhân, cũng theo thời đại xưa mà trọng nam khinh nữ, đối với hai mẹ con Tô Lam, cũng luôn là bới lông tìm vết.
Sau khi Tô Lam và Chu Thành Công ly hôn, liền càng không có để ý tới hai mẹ con các nàng sống thế nào.
Cho nên, Tô Mạn tuy là có người nhà, hơn nữa còn có không ít, thế nhưng ngoại trừ Tô Lam ra, lại là có cũng như không.
Nghe được đầu bên kia điện thoại, dường như đã bắt đầu truyền tới, tiếng khóc nức nở gián đoạn của Tô Mạn, Diệp Trần cảm thấy không đành lòng, đành phải thở dài một hơi nói:
“Vậy được rồi, ta liền tới đây!”
“A!”
Đầu bên kia điện thoại, lập tức truyền đến tiếng hoan hô của Tô Mạn,
“Ta biết ngay, lão đệ đối với ta là tốt nhất!”
Giọng nói lanh lảnh vui mừng, đâu còn có chỗ nào nghẹn ngào?
Diệp Trần lập tức liền đoán được, chính mình lại bị người nữ nhân này dùng ‘Quỷ kế đa đoan’ đem lừa gạt!
Thế nhưng, lời hắn đã nói ra khỏi miệng, tự nhiên lại sẽ không đổi ý, hơn nữa hắn cũng có một chút lo lắng, tính cách của Tô Mạn ôn hòa nhẫn nhịn, nếu mà mình không tới, nói không chừng thật đúng là có khả năng sẽ bị người Chu gia ức hiếp.
…
Hai mươi phút sau, Diệp Trần đã lái Ferrari, chạy tới tiệm cơm Tô thị .
Lúc này bầu trời đã hoàn toàn tối, có không ít người đã bắt đầu lục tục chạy tới tiệm cơm để ăn cơm tất niên.
Tiệm cơm Tô thị từ khi khai trương đến nay, bởi vì có nhiều lão đại ở Vân Châu ủng hộ, bây giờ nghiễm nhiên đã trở thành khách sạn lớn nhất thành phố Vân Châu, làm ăn phi thường thịnh vượng, cơm tất niên đã sớm bị người ta đặt hết chỗ, thậm chí ngay cả ở ghê phổ thông trong đại sảnh, đều là lần lượt tiến tới, chỉ có những phòng khách quý kia, mới có thể bao đêm, hơn nữa giá cả cực kỳ không rẻ!
Vẻn vẹn chỉ là ăn mừng đón năm mới, đoán chừng tiền lãi của tiệm cơm đã vượt qua trăm vạn!
Bên trong tiệm cơm,
Nhân viên phục vụ làm việc, mỗi người đều mặc quần áo màu đỏ, đều đang rất bận rộn ở trong tiệm cơm, thật sự là vô cùng náo nhiệt.
Thân thể Diệp Trần nhoáng lên một cái, giống như quỷ mị, xuyên thẳng qua đám người náo nhiệt, đi thẳng tới khu làm việc ở lầu hai.
“Lão đệ!”
Tô Mạn nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện, lập tức vui mừng chạy tới.
Mà Diệp Trần lại hơi sững sờ,
Chỉ thấy, Tô Mạn hôm nay, thế mà lại mặc một bộ sườn xám màu đỏ, hơn nữa còn là loại sườn xám ngắn bó sát người trông rất gợi cảm, dưới chân đeo giầy cao gót bằng thủy tinh, không sai, quần áo với tất chân màu da kia, đã khiến cho đôi chân thon dài thẳng tắp kia, lập tức hiển lộ ra ngoài, ngày thường thì luôn luôn buộc tóc, bây giờ thì xõa tóc rải rác ở phía trước bộ ngực cao ngất…
Nếu như nói, Tô Mạn ngày thường, là có hình tượng của tuổi trẻ hồn nhiên, hôm nay thì chính là quyến rũ gợi cảm, làm cho ngay cả Diệp Trần nhìn thấy có chút ngây người.
Không thể không nói, đây là lần đầu tiên Diệp Trần, thấy được Tô Mạn ăn mặc gợi cảm như thế, như thể bây giờ và trước kia là hai người khác nhau vậy
Tô Mạn thấy Diệp Trần đều xem đến sửng sốt, lập tức lộ ra một vẻ vui mừng, còn cố ý ở trước mắt Diệp Trần xoay một vòng, đưa cái dáng người có thể nói là hoàn mỹ kiêu ngạo hiện ra vô cùng tinh tế, sau đó lại cố ý hướng Diệp Trần ném ra một cái mị nhãn, một mặt đắc ý nói:
“Thế nào? Lão tỷ của ngươi có xinh đẹp hông?”
Diệp Trần lập tức không biết nói gì, không khỏi sờ lên mũi một cái, cười nói:
“Xinh đẹp rất xinh đẹp! Bất quá, học sinh Tô Mạn, người không sợ chút nữa ông già cổ hủ ông nội kia của ngươi nhìn thấy ngươi, mắng ngươi làm bại hoài thuần phong mỹ tục sao?”
Ở trong ấn tượng của Diệp Trần, vị Chu lão gia tử kia chính là một cái ông già cổ hủ, chẳng những trọng nam khinh nữ, mà lại có tư tưởng phong kiến.
Không nghĩ tới, mũi ngọc tinh xảo của Tô Mạn hơi nhíu lại, hoàn toàn thất vọng:
“Ta không có sợ hắn đâu! Ta chính là cố ý mặc như vậy để cho bọn họ xem, nếu mà dám mắng ta, ta liền trực tiếp mắng lại, dù sao ta cũng có ngươi là chỗ dựa lớn a, nếu có chuyện gì xảy ra, ngươi giúp tỷ tỷ ta gánh là được rồi!”
Hai mắt Diệp Trần khẽ đảo một cái, đã chẳng muốn lại để ý đến nàng.
Ngay tại thời điểm hai người đang chém gió, Tô Lam và Sở Phi Yên cũng trở về đến chỗ làm việc.
Hai người cũng giống vậy đều là mặc sườn xám, tuy nhiên so với cách ăn mặc của Tô Mạn, còn muốn bảo thủ hơn nhiều.
Nhất là Tô Lam, chỉ thấy nàng mặc một bộ sườn xám màu tím kín đáo, váy rất dài, phân nhánh cũng rất thấp, đem hai chân che kín, thân trên còn phối hợp một cái áo choàng sợi bông màu xanh nhạt, trang trọng mà không mất đại khí.
Sở Phi Yên thì mặc một cái áo sườn xám bình thường màu xanh da trời, trang nhã, bên trong lộ ra một chút thoải mái già dặn.
Nhìn thấy Diệp Trần đến, hai người hiển nhiên có chút vui mừng, dù sao trước đó Diệp Trần cũng đã nói qua là hắn không đến.
Diệp Trần hướng về phía Sở Phi Yên mỉm cười, liền coi như là chào hỏi, sau đó trực tiếp mở miếng nói với Tô Lam:
“Ta nghe Mạn tỷ nói, người Chu gia cũng muốn đến đây ăn tết?”
Nghe Diệp Trần đề cập đến chuyện này, Tô Lam khẽ thở dài một hơi nói:
“Đúng vậy, trước gia gia của Mạn Mạn có gọi điện thoại cho ta, nói là cô út của Mạn Mạn, năm nay muốn về nhà ăn tết, muốn đặt ở chỗ này một cái phòng khách cao cấp, cho nên ta liền đem phòng Mẫu Đơn giữ lại cho bọn hắn…”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!