Trọng Sinh Tướng Quân Luôn Xem Mình Là Thế Thân
Chương 136: Không ai giành được ba phần
Edit + Beta: Hạ Vy
______
Chương 136: Không ai giành được ba phần.
Nếu là hầu bệnh, thì phải ăn ở tại Dưỡng Tâm Điện, Quý Phi nương nương ở bên cạnh Hoàng Thượng nhìn chằm chằm mọi thứ, kiểm tra độc ở khắp nơi, hôm sau, lại đến giờ uống thuốc, Quý Phi nương nương cẩn thận kiểm tra độc như cũ, sau đó mới bỏ thuốc giải vào trong chén thuốc của Hoàng Thượng.
Nhưng nàng mới bỏ viên thuốc vào trong bát, cửa nội điện đột nhiên bị đẩy ra, Hoàng Hậu nương nương dẫn người đi vào, tức giận quát lớn nói: “Tiện nhân lớn mật dám hạ độc Hoàng Thượng! Người đâu, bắt ả ta lại.”
Quý Phi nương nương che chở chén thuốc, không sợ lâm nguy: “Làm càn, ai dám đụng đến ta!”
Hoàng Hậu chỉ vào chén thuốc trong tay nàng: “Nhân chứng vật chứng ở đó, ngươi có cái gì mà biện giải?”
Quý Phi nương nương bình tĩnh nói: “Hoàng Hậu nương nương, hiện giờ Hoàng Thượng bệnh nặng trên giường, nội điện cần yên tĩnh, người muốn tranh chấp với ta ở chỗ này sao?”
Hoàng Hậu hừ lạnh: “Vậy được, chúng ta ra ngoài điện.”
Không bao lâu sau, sự việc trở nên nghiêm trọng, Hiền Phi nương nương nghe được tin lập tức đi đến Điện Bảo Hoa mời Thái Hậu đến làm chủ.
Vì thế, ngoài Dưỡng Tâm Điện, Thái Hậu ngồi ở chủ vị, Hoàng Hậu ngồi phó vị, phi tần lục cung ngồi ở hai bên theo thứ tự tôn ti, chính giữa là một cái bàn, trên bàn có đặt chén thuốc.
Thái Hậu cầm Phật châu trong tay, đầu đầy tóc bạc, dáng vẻ cực đoan trang, người nhìn quanh bốn phía, hỏi: “Hiện giờ Hoàng Thượng bệnh nặng, các ngươi nháo loạn đến như vậy còn ra thể thống gì nữa? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hoàng Hậu đứng dậy hành lễ, kể chuyện cung nữ thấy Quý Phi bỏ thuốc vào chén của Hoàng Thượng cho Thái Hậu nghe.
Thái Hậu nhìn Quý Phi, lạnh giọng hỏi: “Thật sự có việc này?”
Quý Phi nương nương đứng lên, đi đến trước bàn cung kính hành lễ với Thái Hậu, sau khi hành lễ xong, nàng nói: “Thật sự có chuyện này.”
Trong lúc nhất thời, khắp nơi náo động.
Thái Hậu kinh ngạc: “Cái gì?!”
Nhưng giây tiếp theo, Quý Phi nương nương đã bưng chén thuốc lên, không chút do dự uống hết một nửa, nàng uống xong bèn nói: “Thái Hậu, tự mình thử thuốc, thần thiếp cũng không phải hạ độc.”
Hành động của nàng thật kinh thế hãi tục.
Hoàng Hậu đứng lên, gấp đến độ hô to: “Mộ Thanh Uyển, có phải ngươi điên rồi không? Tự tiện động vào thuốc của Hoàng Thượng tội không thể tha, người đâu! Lôi ả vào lãnh cung nhốt lại!”
“Khoan đã.” Thái Hậu giơ tay để mọi người an tĩnh, sau đó nhìn Quý Phi, “Rốt cuộc chuyện là như thế nào? Nói rõ ràng.”
Quý Phi nói: “Hồi Thái Hậu, Hoàng Thượng không phải sinh bệnh, mà là trúng độc, thứ thần thiếp bỏ vào chén thuốc là thuốc giải.”
“Cái gì?! Trúng độc!” Thái Hậu hô lên, phi tần trong ngoài điện nghe vậy lập tức sợ hãi, thân thể Hoàng Hậu lung lay một chút, bà ta đành phải chống ghế dựa mới miễn cưỡng ổn định thân thể.
Quý Phi quỳ xuống đất: “Nếu Thái Hậu không tin, thì có thể gọi thái y ở Thái Y viện tới hỏi chuyện.”
Thái Hậu: “Mau đi gọi thái y!”
Không bao lâu sau, Khuông đại phu vội vàng chạy tới Dưỡng Tâm Điện, sau khi quỳ xuống đất hành lễ bèn nói: “Hồi Thái Hậu, Hoàng Thượng thật sự trúng độc.”
Thái Hậu: “Chuyện quan trọng như vậy, vì sao không nói sớm!”
Khuông đại phu dập đầu: “Thần tội đáng muôn chết, là thần ngu dốt, hôm qua mới phát hiện Hoàng Thượng trúng độc, sau khi thần phát hiện đã lập tức báo cho Quý Phi nương nương hầu bệnh biết, làm phiền nương nương cho Hoàng Thượng uống thuốc giải.”
Thái Hậu: “Nếu chữa khỏi cho Hoàng Thượng, thì có thể tha cho ngươi một mạng, còn không chữa hết, chờ chết đi.”
Khuông đại phu tiếp tục dập đầu: “Vâng, vâng, vâng.”
Sắc mặt Hoàng Hậu trắng bệch, hậu tri hậu giác phát hiện có gì đó không đúng.
Tính cách Quý Phi cẩn thận như vậy, làm sao có thể dễ dàng để cung nữ phát hiện chuyện bỏ thuốc vào chén!
Chuyện nháo đến cuối cùng, mỗi người trong Dưỡng Tâm Điện đều cảm thấy bất an, tất cả vật phẩm gần Hoàng Thượng, kể cả thức ăn đều phải nghiệm độc, và tất cả đều không có vấn đề gì. Chuyện tra người hạ độc cũng bắt đầu ngay sau đó.
Đức Phi nương nương cùng Hiền Phi nương nương rời khỏi Dưỡng Tâm Điện, trong lòng Đức Phi nương nương còn sợ hãi: “Chuyện hôm nay làm loạn lớn đến như vậy, may mắn có Thái Hậu chủ trì cục diện, nếu không Quý Phi muội muội sợ là khó bảo vệ mình.”
“Khó bảo vệ mình?” Hiền Phi cười nhạo một tiếng, “Ngươi đó, quá ngốc, ngươi cảm thấy vì sao ta lại mời Thái Hậu tới Dưỡng Tâm Điện?”
Đức Phi: “A?”
Hiền Phi đè thấp tiếng: “Là Quý Phi muội muội kêu ta làm như vậy, muội ấy muốn làm lớn chuyện, càng lớn càng tốt, tốt nhất là mọi người đều biết, chỉ có như vậy, Hoàng Hậu mới không thể không bán hai giá! Hoàng Hậu nóng vội bắt được nhược điểm của muội ấy, muốn cho tất cả mọi người biết muội ấy động tay vào thuốc của Hoàng Thượng, nào ngờ lại khiến mọi người biết được chuyện Hoàng Thượng trúng độc, nếu không ngày thường Hoàng Hậu chưởng quản lục cung, một người như Quý Phi muội muội làm sao địch lại được, kể cả chuyện lớn đến chuyện nhỏ.”
Đức Phi: “Trời ạ, nhìn không ra Quý Phi muội muội là ngươi có tâm kế như vậy.”
Hiền Phi thở dài: “Có người ngày thường không tranh giành, nhưng nếu tranh giành lên thì không ai giành được ba phần.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!