Thứ sáu đã đến trong sự kỳ vọng cao của Triệu Chi Liên, cô và Triệu Thư Hàng hẹn nhau ăn tối tại nhà hàng dương cầm mà họ thường đến, sau khi ông tan sở sẽ trực tiếp đến nhà hàng ngay.
Đây là lần đầu tiên cả hai đi ăn tối cùng nhau sau gần một tháng.
Triệu Chi Liên đến nhà hàng sớm hơn mười phút, cô hy vọng Triệu Thư Hàng vừa bước vào nhà hàng, sẽ thấy bộ dạng cô con gái ngoan ngoãn của mình, vì thế mà cô đã đặc biệt mặc một chiếc áo sơ mi viền ren hoa sen.
Quá giờ hẹn ba mươi phút, Triệu Thư Hàng vẫn chưa có mặt.
Triệu Chi Liên gọi cho Triệu Thư Hàng, nhưng cuộc gọi đầu tiên cô không ai bắt máy, cuộc gọi thứ hai thì tắt máy, đến cuộc gọi thứ ba, Triệu Chi Liên gọi cho Eva, Eva ấp úng nói rằng dự án mới nhất có gì đó không ổn đã bị điện thoại của Rebecca gọi đi rồi.
Cô biết, cô biết ngay mà!Chính là Rebecca bày trò mà.
Trong buổi tiệc rượu lần trước, Rebecca còn lấy lý do số đỏ để chế nhạo Triệu Chi Liên, đại khái là vì các cô gái nhỏ dù có cố gắng đến đâu thì vẫn là những cô gái nhỏ.
Ở cuộc gọi thứ tư, Triệu Chi Liên gọi cho Rebecca.
Ở đầu bên kia điện thoại, cách phát âm tiếng Trung của Rebecca là ” Thu Hàng ” khiến Triệu Chi Liên vô cùng tức giận.
Rebecca từng đề cập rằng gần đây cô ta đang học thư pháp.
Tại sao học thư pháp, không cần phải nói, mọi người đều biết, thư pháp là một trong số ít sở thích của Triệu Thư Hàng.
Cô ta đang ở chỗ học thư pháp? Như vậy ! Nhắm vào loa, nghiến răng nghiến lợi: ” Kỹ nữ! “Cô không biết liệu Rebecca có thể hiểu từ vựng tiếng Trung này không.
Đầu dây bên kia điện thoại lâm vào trầm mặc.
Triệu Chi Liên thầm kêu không ổn, ngập ngừng thử gọi ” Bố? “” uh.
“Nói vậy là Triệu Thư Hàng đã nghe được lễ vật cô tặng Rebecca, buông xuôi cô bung ra hết: ” Triệu Thư Hàng, bố nói lời không giữ lời! “” Chi Liên, hãy nghe bố nói ! “Cô ngắt lời Triệu Thư Hàng: ” Con sẽ đợi ở đây đến chín giờ, nếu bố không xuất hiện trước chín giờ, con sẽ khiến bố phải hối hận ! ” Sợ ông không đem lời uy hiếp của cô đặt trong lòng, cô bổ sung : ” Con thề đấy! “.