Phía Venezuela đã tóm tắt lại sự việc như sau, vào đêm trước trận đấu, Joan đột nhiên biến mất trong buổi tổng duyệt cuối cùng, theo lời của Lily, người đứng gần nhất với cô ấy vào thời điểm đó nói, ngay khi cô ấy vừa đeo được một chiếc găng tay, Joan đã biến mất.Sự việc thí sinh có khả năng đăng quang Hoa hậu Hoàn vũ Liên lục địa bất ngờ biến mất trong buổi tổng duyệt rất khó có thể không gây ra sự chú ý, chính quyền Venezuela đã điều lực lượng cảnh sát đông đảo vẫn không thu được kết quả gì, khắp mọi nơi từ nhà ga, chợ , trung tâm thương mại, đường phố, xe điện ngầm, v.v.
nơi nơi đều có thể thấy thông báo tìm người mất tích của Joan.Cô gái gây ấn tượng với khán giả cùng nụ cười rạng rỡ dường như đã bốc hơi khỏi nhân gian.Một tháng trôi qua, hai tháng trôi qua …!Một năm sau, hai năm sau, chỉ còn lại cha mẹ của Joan tận lực tìm kiếm, họ tán gia bại sản, bán căn nhà lớn chuyển đến một căn nhà nhỏ hơn, mẹ của Joan qua đời vì bệnh trầm cảm vào năm thứ năm, cha của Joan được phát hiện chết vì bệnh tại nhà vào một năm sau đó.Tại thời điểm này, khu vực giàu có mà gia đình Higurashi đã từng sống, cũng đã không còn bóng dáng nữa.Vào ngày thứ ba nghìn ba trăm Joan mất tích.Tại La Paz, thủ đô của Bolivia, vào lúc 2:05 chiều, cảnh sát nhận được một cuộc gọi.
Một tài xế xe tải tên George nói rằng một cô bé đã đột nhiên xuất hiện chặn đường anh ta.
Cô bé đã kể với George câu chuyện mà khi mới bắt đầu nghe anh ta đã nghĩ rằng những gì cô bé nói với anh ta là chuyện bịa đặt, bởi vì George chỉ thấy những điều bi thảm như vậy trong phim ảnh và TV mà thôi nhưng cô bé vẫn ôm chặt lấy anh ta và liên tục lặp lại: “Thưa ông, cứu mẹ tôi, cứu em trai tôi.
“, còn có …!cô bé gầy gò một cách đáng sợ, với khuôn mặt nhợt nhạt gần như không chút huyết sắc, trông hơi giống như cô đã mô tả, là cô đã phải sống dưới tầng hầm trong một thời gian dài.Vì vậy, George đã gọi cảnh sát.Cũng giống như tên tài xế xe tải kia, ban đầu viên cảnh sát cũng không coi trọng chuyện này lắm, cho đến khi anh ta nhìn thấy một người phụ nữ mặt mũi xanh xao và một cậu bé khoảng ba, bốn tuổi dưới tầng hầm của một ngôi nhà trong khu dân cư, lúc đó anh ta mới thực sự ý thức được cảnh tượng gì đang diễn ra trước mặt.Ngoài ra còn có một hàng rào sắt bên trong tầng hầm, ngăn cách người phụ nữ và bé trai với thế giới bên ngoài.
Ngay lập tức, cảnh sát đã yêu cầu người tài xế xe tải đang canh cửa đưa cô gái đi trước, đồng thời gọi điện cho các đồng nghiệp gần đó.Khi rất đông lực lượng công an đến hỗ trợ phá tung cửa tầng hầm và đã phát hiện có 2 xác chết nằm dưới mặt đất.Viên cảnh sát kia, vào giây phút cuối cùng của cuộc đời đã bóp cò, viên đạn chính xác xuyên qua huyệt thái dương của kẻ sát nhân.” Tên anh ấy là Pitt.
Từ năm 6 tuổi, anh ấy cùng cha mẹ từ Sơn Đông Trung Quốc đã di cư đến La Paz, tên tiếng Trung của anh ấy là Vu Duy, từ nhỏ đã khao khát trở thành cảnh sát.”.
Tại buổi họp báo , người ta đã giới thiệu viên cảnh sát đã hy sinh trong khi thi hành công vụ như vậy.Vụ giải cứu diễn ra lúc 2h30 chiều ở La Paz đã gây sự chú ý vô cùng lớn vì nó còn liên quan đến vụ mất tích của hoa hậu Peru nhiều năm trước, người phụ nữ bị giam dưới tầng hầm là Joan, người đã mất tích 3.300 ngày.Toàn bộ vụ mất tích thực sự ít ly kỳ hơn nhiều so với những gì truyền thông đã đồn đoán đưa tin vào thời điểm ấy, hung thủ đưa Joan đi là một nhân viên phụ trách sân khấu, đã lợi dụng chức vụ của mình để bắt cóc Joan và đưa Joan từ Venezuela đến Bolivia để chịu 3.300 ngày giam giữ.Sau 3.300 ngày, một lần nữa, Joan cuối cùng đã nhìn thấy ánh Mặt Trời, đôi mắt linh hoạt ngày xưa giờ chỉ có thể lộ ra sự ấm áp khi nhìn vào hai đứa con của cô ấy, trưởng nhóm y tế do Peru cử đến đã nói về tình trạng hiện tại của Joan khi kết nối với Người đưa tin .Không cần phải nói cũng biết ai là cha của hai đứa trẻ.Dưới tầng hầm tối tăm, Joan vẫn kiên trì với niềm tin rằng một ngày nào đó sẽ đoàn tụ được với cha mẹ, khi biết mình có thai, Joan đã từng muốn tự tử, đến thời điểm nguy kịch, cú đá của đứa trẻ trong bụng khiến Joan cảm nhận được rằng một sinh mệnh đang sống trong người mình.
Nửa năm sau, dưới tầng hầm vang lên tiếng khóc trẻ con, đó là một bé gái.
Vài năm sau, đứa thứ hai ra đời, cô bé ngày thường trầm mặc ít nói đã cười hiền hòa nói: ” Mẹ, là em trai của con kìa.
“.
Lúc đó, Joan nghĩ rằng dù chỉ có một phần nghìn cơ hội, cô cũng sẽ phải mang theo 2 chị em trở lại dưới ánh mặt trời.Cứ như vậy, Joan ngày đêm dựa vào dụng cụ ăn uống , lợi dụng cái lỗ do chuột tạo ra, gắng gượng đào một cái lỗ thoát hiểm qua rào chắn bê tông cốt thép, cái lỗ thoát hiểm này vừa vặn có thể chứa được thân hình gầy gò của cô chị gái tám tuổi và thực sự đứa trẻ đã không phụ lòng kỳ vọng của mẹ nó.Mẹ và em trai đã được giải cứu.Điều đáng nói là tầng hầm nơi Joan bị giam giữ cách đồn cảnh sát chưa đầy 4 dặm và xe cảnh sát còn thường xuyên tuần tra khu vực này vào thứ Sáu hàng tuần.” Đây quả là làm loạn ngay chân thiên tử, gây tội ác ngay dưới mặt trời.
” Quá phẫn nộ, nhiều người đến trước cửa nhà kẻ sát nhân khạc nhổ.Cảnh sát đã công bố hình ảnh tên tội phạm.Chàng trai trẻ tuổi mi thanh mục tú trong bức ảnh khiến mọi người nghĩ rằng cảnh sát đã đăng nhầm ảnh, ngay sau đó, thông tin về kẻ sát nhân lần lượt được tung ra, hắn là dân nhập cư gốc Hoa, là con một, cha mẹ qua đời do tai nạn máy bay, nhờ vào khoản bồi thường tai nạn máy bay đó mà hắn không phải lo cơm áo.Nếu phải tìm ra tính hợp lý trong vụ việc này, thì , đại khái, kẻ sát nhân là một bệnh nhân mắc chứng rối loạn nhân cách lưỡng cực.Khi nghe đến tuổi của cô bé trốn thoát khỏi tầng hầm, Triệu Thư Hàng đã dừng lại bước chân để nghe kỹ hơn về vụ bắt cóc 3.300 ngày đã gây chấn động cả nửa Châu Mỹ này.Cô bé đảm nhận nhiệm vụ đưa mẹ và em trai thoát khỏi ngục tù ấy bằng tuổi Triệu Chi Liên..