Trung Học Mỹ Nữ - Kim Bình Mai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
171


Trung Học Mỹ Nữ


Kim Bình Mai



“Đặc biệt lớn tin tức, đặc biệt lớn tin tức, Tạ Phi Thiên lên bảng thông báo!” Bàn tử Viên hạo vọt một cái tiến vào phòng học, liền mặt mày hớn hở lớn tiếng hét lên.

“Thôi đi ba ơi…, còn tưởng rằng là cái gì to lớn đây? Tạ Phi Thiên lên bảng thông báo toàn trường? Lúc nào hắn lại không lên bảng, đó mới là tin tức đây?” Lý Giang bĩu môi khinh bỉ.

“Chính là chính là, hắn ở trong lớp liền dám sờ ngực cô giáo, hắn không lên bảng liền ai lên? Lại là một cái lỗi lớn chứ?” La Hi Vọng phụ họa.

“Lỗi lớn? Khẳng định chính là vậy, lần trước hắn đánh nhau lên bảng tin, lần này còn lớn hơn, đối với lão sư đùa nghịch dê xồm, chí ít cũng phải là ở lại lớp, ta xem trực tiếp đuổi học đều không quá đáng.” Đồng dạng đối với Lan Hinh giấu diếm “Dã tâm” thân thể, tự ao ướt bao nhiêu năm, ngày hôm qua dĩ nhiên tận mắt nhìn đến bị người làm chuyện đó, lúc này hắn như cảm giác “Bạn gái kết hôn, tân lang không phải hắn”.

Nghe được một đám con trai trong lớp trắng trợn thảo luận vấn đề Tạ Phi Thiê, còn hơi có chút hả hê mùi vị, lớp trưởng Âu Dương Yên nghe không nổi nữa, đứng lên nói: “Có phải hay không các người cảm giác mình tốt hơn hắn? Đều một lũ đạo đức giả, nếu ta nói Tạ Phi Thiên còn so với các ngươi tốt, tối thiểu hắn mỗi lần phạm sai lầm đều dám làm dám chịu, nào giống các ngươi, vừa có việc liền kéo người khác cho các ngươi thế mạng chịu tội, hazz các ngươi bẩn thỉu, các ngươi lại đọc thêm nhiều sách đi, để thi đại học không phải rớt nha.

Âu Dương yên vừa nói vừa quay xung quanh lớp, kỳ thực ánh mắt lại một mực lại nhìn Lý Giang chằm chằm, đem Lý Giang ngượng ngùng cười trừ lấy lòng, những người khác cũng giải tán. Âu Dương Yên lại theo dõi Viên hạo: “Ngươi cũng thế, bình thường cùng Tạ Phi Thiên không phải rất anh em thân thiết đấy sao?

Làm sao hắn vừa xảy ra chuyện, ngươi cũng theo hưng phấn?”

“Ai nói Tạ Phi Thiên xảy ra chuyện vậy?” Tên Béo rống gâng cổ lên cải mặt khinh bỉ nhìn.

“Không phải ngươi nói hắn lên bảng tin thông báo sao?”

“Lên bảng liền nhất định là bị xử phạt à? Nói cho các ngươi biết, bạn thân của ta lần này trên nhưng là lên bảng vàng! Ngày hôm qua xe cảnh sát các ngươi nhìn thấy chứ? Cái kia chính là cảnh sát đến đưa đi cái tên trộm bị Tạ Phi Thiên đánh bắt được, bạn thân của ta thấy việc xấu ra tay diệt trừ nha, trường học dán thông báo công bố cho toàn trường giáo viên-học sinh hướng về bạn thân của ta học tập!”

“Cái gì? Tạ Phi Thiên dĩ nhiên cũng có thể nằm trên bảng vàng?” Mới vừa lui về chỗ ngồi Lý Giang đám người lại xông tới, có thể quá khó tin đi nha.

“Làm sao vậy? Không tin ah, không tin chính các ngươi đến xem à? Giấy trắng mực đen, viết rõ rõ ràng ràng đây.”

“Ta đi xem xem.” Lý Giang lao ra khỏi phòng học.

“Ta cũng đi!” Lại có mấy người đi theo, trong đó còn có mấy nữ sinh.

Nhưng vừa ̀ mới đi ra không lâu, những người kia lại như ong vỡ tổ xông về, tốc độ kia, so với lúc đi còn nhanh hơn mấy phần. Âu Dương Yên. vô cùng kinh ngạc , thì thấy ở cửa dần hiện ra một bóng người, chính là chủ nhiệm lớp Lan Hinh.

Lan Hinh cầm trong tay vài cuốn sách, ở cửa đứng lại nhìn vào, loạn xì ngầu trong lớp lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều biến hình học sinh ngoan.

Lan Hinh lúc này mới cất bước lên bục giảng, ánh mắt nhìn chung quanh lớp một cái, hắng giọng: “Các em, có hai việc cô muốn thông báo, xin các em ít phút nhé.”

“cô chủ nhiệm ngươi chiếm hết tiết cũng được còn hỏi xin?” Có người ở phía dưới nói thầm.

“xin lỗi cô!” Tạ Phi Thiên không kịp thở chạy vội vào lớp học, vừa nãy rất xa liền thấy Lan Hinh đi về phía phòng học, hắn sợ hãi chạy thật nhanh, vẫn là vào chậm hơn nàng. Nghĩ đến trong ngày thường Lan Hinh thường nhấn mạnh, đáng giận nhất chính là đi học đến muộn, Tạ Phi Thiên thấp thỏm trong lòng .

“Há, vào đi Phi Thiên.” Lan Hinh chẳng những không có có vẻ tức giận, còn hướng về Tạ Phi Thiên lộ ra một cái mỉm cười hiếm thấy, làm Tạ Phi Thiên càng là thấp thỏm.

“Các bạn học, tin tưởng các ngươi có mấy người cũng biết rồi, vừa rồi trong trường học dán thông báo biểu dương một em học sinh lớp chúng ta, bạn ấy đối mặt với tên trộm cầm dao, lại không có vẻ sợ hãi chút nào, thấy việc nghĩa hăng hái làm, có giá trị cho chúng ta hướng về hắn học tập, bạn này mang đến cho lớp ta niềm tự hào, chính là Tạ Phi Thiên!” Theo dứt tiếng, Lan Hinh ánh mắt nhắm ngay Tạ Phi Thiên, đầy mắt vẻ tán thành.

“Oa, Tạ Phi Thiên vẫn đúng là thành anh hùng lên bảng vàng?” Tuy rằng Lan Hinh trong ngày thường xây dựng ảnh hưởng rất là hung dữ, nhưng là không ai dám cải phía dưới hò hét vỗ tay trợ uy cho nàng. Cho tới nay, lớp học ngoại trừ Âu Dương Yên thành tích học tập tốt được lên bảng, còn những người khác hầu như chưa từng lên bảng vàng khen thưởng.

“Oa, Tạ Phi Thiên, khá lắm, đám đấu với tên lưu manh trômh cướp cầm dao.” Một ít nữ sinh đưa ánh mắt nhắm ngay Tạ Phi Thiên, trong mắt sáng lên ngôi sao nhỏ.

“Tạ Phi Thiên, khá lắm, lên bảng vàng phải khao một chầu đi!” La Hi Vọng ồn ào nói lớn.

“Ha ha ha…” Lớp học tuôn ra một trận cười vang.

Tại đây không khí quá náo nhiệt, chỉ có người trong cuộc Tạ Phi Thiên cảm thấy đứng ngồi không yên, mẹ nó, được biểu dương thật ngượng ngùng còn khó chịu hơn bị phạm lỗi.

Lan Hinh hai tay dơ lên ấn xuống: đè, lớp học lần thứ hai yên tĩnh lại.”Mặt khác các ngươi khẳng định, ngày hôm qua chính là Tạ Phi Thiên sinh nhật. Làm thầy cô các ngươi, ta cảm thấy rất hổ thẹn, 3 năm chủ nhiệm các ngươi, ta vẫn yêu cầu các ngươi học tập, lại học tập, nhưng chưa từng có quan tâm qua nội tâm của các ngươi, cuộc sống của các ngươi, chẳng những không có đối với các ngươi nói một câu sinh nhật vui vẻ, còn từng ngăn cản qua các ngươi tổ chức sinh nhật. Ta muốn nói, ngày hôm qua Tạ Phi Thiên hành động, để cho ta cảm xúc được nhiều chuyện, là ở trường, học tập cũng không phải là duy nhất, chúng ta mỗi người đều là một cái độc lập, mỗi người đều có tính cách của chính mình, ham muốn, sở trường, học tập không được, cũng không có nghĩa là mọi mặt đều không được mỗi người một sở trường riêng a. Ta là ta trước kia hay la mắng thành thật xin lỗi, vì lẽ đó, ngày hôm nay, ta phải cho Tạ Phi Thiên bạn học bù đưa một phần đặc thù quà sinh nhật, cũng lấy này đến cảnh tỉnh chính mình”

“Oa, cô chủ nhiệm, ngươi chuẩn bị tặng quà gì à?”

“cô ơi, cô ơi, ta tuần sau cũng sinh nhật đấy nha.”…

“Ta muốn tặng cho Tạ Phi Thiênmột quyển sách.” Lan Hinh mỉm cười nói.

“Thôi đi ba ơi…, bài cũ rồi! Còn đưa sách, ai mà thèm ah!” Lớp học hơn phân nửa đều bĩu môi rồi.

“Đây là một quyển Trung Quốc cổ đại có tên.” Lan Hinh thật như không nghe đến các bạn học chê trách, vẫn là gương mặt ý cười.

“Lão sư, Trung Quốc cổ đại cổ điển gì đó ta không thích nha, ta chỉ thích một quyển sách việt nam cô trò.” Lý Giang lớn tiếng nói.

“Há, ngươi yêu thích cái nào một quyển sách?”

“Lão sư, hắn ưa thích là ” Cô giáo Thảo”.” Không biết ai lại đáp lớn.

“Ha ha ha…”

“Được rồi, các ngươi biết ta hôm nay muốn tặng cho Tạ Phi Thiên là cái gì sách sao?” Lan Hinh cầm lấy trong tay một quyển sách, “Kim Bình Mai” ba cái thể chữ đậm nét kiểu cách thư pháp.”, đây là cha ta khi tốt nghiệp bắt đầu đi dạy, quà tặng cho ta, ta nhớ được ba ba ta nói với ta khi đọc xong, ngươi sẽ đối với tình người càng có thể hiểu rõ. Khi đó ta vẫn không hiểu là sao, bây giờ thấy biểu hiện của các ngươi, ta hiểu rồi, các ngươi sẽ thích, đây chính là tình người.” ( Kim Bình Mai nếu ngươi không biết thì hỏi cụ google đi là một quyển nhân sinh dạy con người làm việc tốt của Trung Quốc đó ahihi)

“Thưa cô, ta không hiểu.” Có người đưa ra vấn đề của chính mình.

“Chậm rãi, ngươi cũng sẽ hiểu rồi một ngày ngươi sẽ lớn.” Lan Hinh bước xuống bục giảng, đi tới Tạ Phi Thiên bên người.”Tạ Phi Thiên, ngươi thích không?”

“Há, yêu thích, yêu thích, cảm ơn cô giáo!” Tạ Phi Thiên hai tay tiếp nhận, thầm nghĩ chỉ cần là ngươi đưa, chính là sách nâng cao hóa học , ta cũng đem nó đọc nát, huống hồ là Kim Bình Mai

“Ba ba ba…” Âu Dương Yên đi đầu vỗ tay, lập tức tiếng vỗ tay vang cả lớp.

“Một chuyện cuối cùng , sắp thi cuối tháng ta mong có nhiều người vào top 100 của trường, vì lớp học chúng ta làm vẻ vang.” Lan Hinh trở lại bục giảng nói.

“thưa cô, có phải là cô cũng tự thưởng bản thân đọc đọc truyện ( Kim Bình Mai )đi à?” Có lẽ là cảm thấy hôm nay Lan Hinh thân thiết, có người lại dám ồn ào lên tiếng, Lan Hinh hung hăng liết mắt một cái, cả lớp lập tức nghiêm túc lại rồi.

ủng hộ ta bằng cách nhất

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN