Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh - Chương 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh


Chương 29


Hôm nay là ngày Trần Giới thi đấu, đêm qua Tịch Lục phấn khích như mình sắp tham gia thi đấu, buổi sáng cũng là đồng hồ báo thức vừa vang lên, đã bật từ trên giường dậy, ép buộc đến ép buộc đi.

Lúc đi ngang qua cửa nhà Trần Giới, đoán chừng lúc này Trần Giới đã đến nơi thi đấu, Tịch Lục bước nhanh hơn, liền vội vàng đến nơi đó.

Trên đường gặp phải, Trứng Lùn cùng những nam sinh khác trong lớp, lúc bọn họ nhìn thấy Tịch Lục, nói: “Ôi ôi, Tịch Lục, đi xem Trần Giới thi đấu à, cùng đi!”

Tịch Lục gật gật đầu.

“Hôm nay thật là có nhãn phúc, Từ Diêm Á, Trần Giới, còn có nữ sinh trường khác, tao đã chuẩn bị xong máy ảnh rồi.” Cậu trai trong lớp có biệt hiệu gọi là “anh Phim Mát” lắc lư máy ảnh trong tay tự hào nói, biệt hiệu của cậu ta chủ yếu là bởi vì mỗi lần trong tay cậu ta có tài nguyên, sẽ chia sẻ phim mới nhất cho những người chung quanh, cậu ta cũng chưa bao giờ che giấu mình xem đồ chơi này, thường xuyên qua lại, ngay cả nữ sinh cũng biết gọi cậu ta một tiếng “anh Phim Mát”.

Tịch Lục nhíu mày, nói: “Mày không được chụp Trần Giới.”

Anh Phim Mát gật gật đầu sáng tỏ, nói: “Tao biết, biết, dù sao mục tiêu của tao cũng không phải nó, dáng người Từ Diêm Á đó là đẹp số một số hai, hôm nay hai cuộn phim của tao liền hiến tặng cho cô ấy.”

Trứng Lùn nhìn Tịch Lục, hỏi: “Mày không cầm máy ảnh sao?”

Tịch Lục sửng sốt, quả thật mất vụ này rồi.

Anh Phim Mát ở bên cạnh nói: “Quên đã quên rồi, đến lúc đó tao đem máy ảnh cho mày mượn, mày chụp mấy tấm, đến lúc in ta cho mày hết, thế nào?”

Tịch Lục chần chờ một chút, cuối cùng không chống cự nổi hấp dẫn, gật gật đầu.

Trứng Lùn nói: “Nói đến, bọn mày có biết hôm nay có ai đến thi đấu không? Trường học khác có dáng dấp không tệ.”

Anh Phim Mát một vẻ mặt tao đã biết rõ toàn bộ rồi, sau đó chia sẻ tất cả tin tức mình biết cho bọn họ nói: “Lần thi đấu này cũng rất được, trường chúng ta có Từ Diêm Á Trần Giới, những người dự thi những trường khác, có mấy người cũng là mỹ nữ nổi danh, chính là trường C kia, có một người đẹp lai, lai Trung Nga, vừa trắng vừa xinh đẹp, dáng người cũng là cực kỳ đẹp, nghe nói từ lúc còn nhỏ đã luyện bơi lội, còn có trường A kia, bộ dạng cực kỳ đáng yêu, nghe nói người cũng cực kỳ mềm mại… Tóm lại nghe tao, hôm nay quả thực là nhìn đã mắt.”

Tịch Lục đối với phương diện này không có bao nhiêu hứng thú, cậu chỉ là đến xem Trần Giới, những người khác có đẹp có ưa nhìn bao nhiêu, ở trong mắt cậu, không phải là một đôi mắt một cái mũi một cái miệng sao? Không khác nhau bao nhiêu.

Trứng Lùn đến gần bên cạnh Tịch Lục nói: “Tịch Lục, mấy ngày này mày ở nhà làm gì vậy? Ra ngoài chơi với chúng tao đi.”

Tịch Lục trả lời: “Chúng mày chơi cái gì?”

Trứng Lùn trả lời: “Ơ, hoạt động giải trí bình thường của chúng ta mày quên rồi sao? Ở nhà anh Phim Mát cùng nhau xem phim mát mới nhất, tuốt tuốt một chút mà.”

Trong đầu Tịch Lục không ức chế được toát ra một ít hình ảnh, hình ảnh này thật lòng quá đẹp, cho nên cậu chính nghĩa từ chối, nói: “Tao vẫn ở nhà thôi, xem sách một chút, làm đề luyện tập một chút.”

Trứng Lùn chẹp chẹp nói: “Bây giờ mày có một loại cảm giác muốn phát triển theo hướng trạch nam, đừng tưởng rằng lần thi này mày tốt hơn tao là cao hứng, học kỳ sau tao cũng sẽ cố gắng, vượt qua mày.”

Tịch Lục không có đả kích Trứng Lùn giống như trước kia, chỉ là đang suy nghĩ, học kỳ sau mày cũng không gặp được tao, vượt qua tao cũng đừng nghĩ.

Tuy rằng nghĩ như vậy, trong lòng lại có chút khó chịu.

Aiz, tuy rằng Trứng Lùn là hơi chút nói nhiều, hơi chút rắm thút, hơi chút đáng ghét, khuyết điểm một đống lớn, nhưng Tịch Lục cậu sau này miễn cưỡng sẽ nhớ, thật sự.

Đến trung tâm bơi lội lớn nhất trong thành phố, vừa nhìn bên ngoài, vậy mà rất có cảm giác nhân khí, đến sớm hơn bọn họ cũng có mấy trăm người hơn nghìn người, đám người chi chi chít chít, làm cho Tịch Lục có chút lo lắng, không biết lát nữa có thể tìm được vị trí quan sát tốt nhất hay không, cậu còn muốn chờ đến lúc Trần Giới thắng, là người đầu tiên xông lên chúc mừng cô ấy nữa cơ.

Đây là vấn đề Trứng Lùn rất nhanh sẽ giải quyết, Trứng Lùn mắt sắc nhìn thấy cô giáo bình thường huấn luyện Trần Giới bọn họ, liền vọt tới, nói với cô giáo vài câu, một lát sau, liền hất mặt lên, trở về nói: “Đi, chúng ta ngồi ở bên cạnh cô giáo, cô giáo nói để cho chúng ta làm đội cổ động viên của trường.”

Tịch Lục: “… Đội cổ động viên?”

Trứng Lùn gật gật đầu, nói: “Chúng ta cứ ở bên cạnh reo hò cổ vũ là được, tăng cường sĩ khí cho trường.”

Tịch Lục thở phào nhẹ nhõm, còn may không giống với cậu nghĩ đến.

Một đám người đi theo cô giáo đi vào trung tâm bơi lội trước, ấn tượng của cô giáo đối với Tịch Lục tựa hồ rất sâu, lúc nhìn thấy cậu lại cười, nói: “Em cũng tới xem thi đấu à?”

Tịch Lục không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, còn may vết thương chủ yếu đã gần khỏi rồi, không nhìn kỹ thật đúng là không nhìn ra có cái gì khác thường, cậu gật gật đầu, nói: “Em đến cổ vũ cho Trần… không, cho nhà trường.”

Cô giáo lại dùng biểu cảm “em cũng đừng gạt tôi” nhìn Tịch Lục, nói: “Đến cổ vũ cho Trần Giới chứ gì.” Ý cười trong mắt kia vậy mà mang theo trêu chọc, cô nói: “Trẻ con bây giờ đều trưởng thành sớm như vậy, thời đại thật sự đang tiến bộ mà, lá gan con trai càng ngày càng lớn, cũng không thể yêu sớm nha.”

Tịch Lục sờ ót, nghe thấy tiếng nén cười của nhóm người Trứng Lùn cùng anh Phim Mát bên cạnh.

Lé mắt nhìn qua, liếc Trứng Lùn một cái.

Trứng Lùn cười càng vui vẻ hơn.

Bởi vì là cô giáo quen biết với trưởng trung tâm, trực tiếp sắp xếp bọn họ vào chỗ gần bể bơi nhất, có thể nói đã không tính là khán đài rồi, đặt mấy băng ghế nhỏ, cứ ngồi ở chỗ đó như vậy.

Tịch Lục ngẩng đầu liền nhìn thấy đám người chi chít, đần rồi mà, có một loại cảm giác mình cũng bước lên chiến trường rồi, cuối cùng kiên trì cùng Trứng Lùn bọn họ dán đề can huy hiệu trường của trường học lên trán mình, cũng không biết cô giáo lấy những bông tua lấp la lấp lánh của đội cổ động nữ ở đâu, mỗi người cho một cái.

Tịch Lục thật vừa khéo, lấy phải một cái màu hồng, nhìn chằm chằm bông tua cổ vũ lấp lánh làm mù mắt chó của cậu trong tay, Tịch Lục quay đầu nói với Trứng Lùn nói: “Chúng mình đổi lại một chút.”

Trứng Lùn số hên, lấy được một cái màu xanh nhạt, những người khác đơn giản là màu vàng màu trắng màu xanh biếc, thảm nhất là thuộc về Tịch Lục, màu hồng.

Trứng Lùn thề sống chết bảo vệ bảo bối của mình, nói: “Tao không cần, tao chỉ thích cái này của tao, ai đòi cũng không cho, tao mặc kệ, không phải là cổ vũ một chút sao, vừa lúc, thu hút nhiều lực chú ý, không chừng, Trần Giới đi ra cái nhìn đầu tiên có thể nhìn thấy cái tua màu phấn hồng này của mày, đúng không?”

Vì trưng cầu sự thừa nhận, Trứng Lùn nói với những người bên cạnh: “Bọn mày không cảm thấy sao? Màu hồng thu hút người biết bao mà.”

Anh Phim Mát nói: “Ừ, đúng đúng, rất đẹp mắt.”

“Đúng đó, Tịch Lục mày rất thu hút mà, đến lúc đó Trần Giới nhìn thấy mày cổ vũ cho nó, nói không chừng trực tiếp chính là hạng nhất.”

“Vậy mày chính là công thần rồi.”

Tịch Lục bị lừa dối lâng lâng, bông tua cổ vũ trong tay thật ra thoạt nhìn cũng không có bết bát như trong tưởng tượng, gật gật đầu.

Đi ngang qua một đôi mẹ con xem thi đấu, cô con gái đứng ở trên ghế khán giả, chỉ vào Tịch Lục bên dưới, bập bẹ non nớt nói với mẹ: “Ma ma, anh kia thoạt nhìn hài hước quá nhỉ.”

Người mẹ nhíu nhíu mày, nói: “Ừm… Làm sao thoạt nhìn hơi quen quen.”

Tịch Lục ngẩng đầu, nhìn đôi mẹ con này, cũng cảm thấy hơi quen quen ——

Phốc, không phải là lúc ở trước cửa nhà Trần Giới, đôi mẹ con kia sao? Cô bé kia còn gọi cậu là đại biến thái cơ đấy.

Tịch Lục là lấy ơn báo oán như vậy, cậu lộ ra một nụ cười với hai mẹ con kia, người mẹ sửng sốt, quay đầu ngay lập tức bếthốc con mình đi xa rồi.

Cô bé con lộ ra một đôi mắt nhìn Tịch Lục.

Người mẹ bên cạnh nói: “Tại sao lại là thằng bệnh thần kinh này? Sau này phải nhớ nhìn thấy thằng bệnh thần kinh này là phải chạy thật xa, biết chưa?”

Cô bé con giòn giã “vâng” một tiếng.

Tịch Lục sờ sờ gương mặt của mình, cậu trông dọa người như vậy sao?

Còn không để cho cậu suy nghĩ nhiều, radio trong trung tâm bơi lội đã phát ra quốc ca của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa.

Tịch Lục định đứng dậy kính chào theo bản năng, chẳng qua nhìn thấy người chung quanh đều không có phản ứng, cậu dừng lại, đặt mông lại ngồi xuống, phắc, coi như đã xong nghi thức kéo cờ rồi.

Sau đó loại giọng nữ cao vút lanh lảnh thường xuất hiện trong radio ở những năm tám mươi vang lên ——

“Cuộc thi bơi lội dành cho các trường THPT thành phố A lần thứ năm, hiện tại bắt đầu, cho mời đại biểu trường học vào sân.”

Tịch Lục: “…” Mẹ kiếp, đây là tiết tấu gì.

Cậu vốn cho là cuộc thi trong thành phố mà thôi, tùy tùy tiện tiện ra sân, sau đó lãnh đạo trường học phát biểu mấy câu không phải là đủ rồi sao? Sau đó thi đấu nghiêm túc xong, phát thưởng xong là xong thôi.

Làm đến long trọng như vậy, Tịch Lục ngồi ở bên dưới, cảm giác da đầu có chút tê dại rồi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN