Trùng Sinh Chi Cực Phẩm Hoàng Tử Phi - Chương 16: Của hồi môn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Trùng Sinh Chi Cực Phẩm Hoàng Tử Phi


Chương 16: Của hồi môn


Truyền tấn khí của Lâu Vũ đột nhiên vang lên, nhìn lời nhắn trên truyền tấn khí, ánh mắt Lâu Vũ lộ rõ sự lo lắng.

Tô Vinh thấy vậy liền hỏi: “Tam hoàng tử, ai gửi tin vậy?”

“Là ngoại công, hắn bảo ta qua thăm hắn.”

Sắc mặt Tô Vinh thả lỏng, ngoại công Kỷ An Quốc là hậu trường vững mạnh
nhất của Lâu Vũ, nếu không phải trước đó trong lúc chiến đấu bị trọng
thương để lại di chứng, hoàng phi làm sao dám hoành hành như vậy! Lão
tướng quân tuy bị thương nhưng ảnh hưởng thì vẫn còn, vì thế hoàng phi
đại nhân mới có chút e ngại.

Lâu Vũ nhíu mày nghĩ, ngoại công tự dưng lại gọi mình lúc này, hẳn là vì chuyện hôn sự của mình.

Vừa bước vào tướng quân phủ, Lâu Vũ liền nhìn thấy một lão nhân khỏe mạnh tinh thần phấn chấn.

“Đến đây.” Kỷ An Quốc vỗ vỗ vị trí kế bên.

Lâu Vũ gật đầu: “Dạ ngoại công, sức khỏe người ổn chứ?”

Kỷ An Quốc có chút bất mãn nói: “Ta có thể có chuyện gì chứ!”

Lâu Vũ cười cười: “Ngoại công, ngươi không có việc gì thì tốt rồi.”

Nhìn Lâu Vũ, Kỷ An Quốc quan tâm hỏi: “Ta nghe nói nữ nhân kia tìm một hoàng tử phi cho ngươi, là một người bị từ hôn mười bảy lần, hình như còn
mang thai, nữ nhân kia thực sự càng lúc càng quá đáng, rõ ràng muốn con
bị người ta chê cười.”

Lâu Vũ mỉm cười nhạt: “Ngoại công, ngươi đừng tức giận, kỳ thật người nọ rất tốt.”

Thấy Lâu Vũ không có phản ứng kháng cự, Kỷ An Quốc có chút cổ quái: “Rất tốt? Ngươi gặp rồi à?”

Lâu Vũ gật đầu: “Đúng vậy, ta cảm thấy rất thích hợp.”

Kỷ An Quốc thực ngoài ý muốn nhìn Lâu Vũ: “Ngươi thích thì tốt rồi.”

Lâu Vũ mỉm cười: “Ta cảm thấy cũng tạm.”

Ánh mắt Kỷ An Quốc lộ ra ý cười: “Có thể làm tôn tử ta nói tạm được chắc chắn là người rất tốt.”

Lâu Vũ bật cười, thầm nghĩ: rất tốt? Mới là lạ ấy!

Mạc gia.

“Thiếu gia, tin tốt, có tin tốt.” Mạc Nhất vội vã chạy vào phòng.

Mạc Phi nhíu mày: “Tin tốt gì?”

“Hôn sự của ngươi cùng tam hoàng tử đã được định rồi, hoàng thất đã chính
thức ra thông cáo, thiếu gia, ngươi biết này có nghĩa là gì không?” Mạc
Nhất kích động nói.

Mạc Phi ngồi nghiêm chỉnh suy nghĩ một hồi:
“Có nghĩa là con số mỹ nữ muốn xử lý ta ở trên mạng đã tăng gấp ba, thậm chí là càng nhiều hơn nữa, được mỹ nữ nhớ thương là chuyện hạnh phúc,
thế nhưng nhiều mỹ nữ nhớ thương muốn ta nhanh nhanh chết đi như vậy
đúng là ưu thương a!”

Nhìn sắc mặt Mạc Phi, Mạc Nhất an ủi:
“Thiếu gia, ngươi không cần bi quan như vậy, cũng có mỹ nữ chúc ngươi
cùng tam hoàng tử bạch đầu giai lão a.”

Mạc Phi lạnh lùng trừng
mắt: “Ta không xần mỹ nữ chúc ta bạch đầu giai lão với tên keo kiệt kia, ta chỉ cần mỹ nữ yêu thương nhung nhớ thôi.”

Mạc Nhất trợn tròn mắt thầm nghĩ: chuyện này tựa hồ có chút khó khăn.

Lâm Tịch cau mày nhìn Mạc Dương, có chút bất mãn nói: “Ngươi muốn giao công ty Thiên Hà cho Mạc Phi làm của hồi môn à?”

Mạc Dương gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Thiên Hà là một công ty nhỏ chuyên nghiên cứu dược tề của Mạc gia, giá cả
dược tề vẫn luôn tăng mà không giảm, Mạc Dương hiển nhiên cũng muốn
chiếm chút lợi nhuận.

Đáng tiếc phối phương dược tề do các xí
nghiệp lớn nắm giữ, giá cả tinh thảo cũng rất đắt đỏ, đám dược sư Mạc
Dương mời về toàn là hạng gà mờ, từ khi được thành lập tới nay Thiên Hà
chỉ chế ra mấy loại dược tề không có bao nhiêu tác dụng, tình trạng công ty vẫn luôn lỗ lã.

Lâm Tịch cau mày, Thiên Hà tuy thua lỗ nhưng
giai đoạn đầu đã đổ vào không ít tài chính, nếu bán đi cũng kiếm được
bảy tám trăm vạn.

“Mọi người đã bỏ không ít tâm huyết vào công ty kia a!” Lâm Tịch nói.

Mạc Dương gật đầu: “Ta biết, chính là Mạc Phi phải gả cho tam hoàng tử,
chẳng lẽ chúng ta để hắn đi trắng tay à, làm vậy khác nào tát thẳng vào
mặt tam hoàng tử.”

Lâm Tịch có chút do dự: “Ta nghe nói tam hoàng tử cũng không được sủng ái, bằng không hoàng phi cũng không định Mạc
Phi cho tam hoàng tử.”

Mạc Dương thở dài: “Ta cũng biết chuyện
này, thế nhưng cho dù không được sủng thì tam hoàng tử vẫn là người
chúng ta không thể đắc tội, huống chi sau lưng tam hoàng tử chính là đại tướng quân Kỷ An Quốc.” Kỷ An Quốc uy danh hiển hách, trên tay cũng
dính không ít máu.

Lâm Tịch siết chặt nắm tay, ánh mắt lộ rõ sự
bất mãn, nàng vẫn luôn chờ xem Mạc Phi xấu mặt, kết quả hắn lại đụng
phải vận cứt chó được gả cho tam hoàng tử, lại còn cưỡm một công ty
trong nhà làm của hồi môn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN