Trùng Sinh Chi Thương Lam - Chương 111: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Trùng Sinh Chi Thương Lam


Chương 111: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thiên Y

Đêm nay quá dài với Thương Lam, Triển Mộ lôi kéo giày vò cô, từ thoải mái đến phải chịu đựng, cũng không quản sự sống chết của cô nữa. Đến cuối cùng, Thương Lam cũng không nhớ rõ mình ngất đi lúc nào.

Đến khi tỉnh lại lúc nửa đêm, nghe tiếng mưa rơi ” tí tách” trên vách tường ngoài cửa sổ hoà với tiếng đồng hồ, cô lặng lẽ mở mắt, thích ứng rất nhanh với bóng tối bên trong phòng.

Sau lưng, Triển Mộ dán chặt vào lưng của Thương Lam, hơi thở ấm áp có quy luật phun ở trên cổ, thậm chí một cánh tay ngang ngược ôm một bên nhũ hoa của cô, lòng bàn tay thô ráp vô ý vuốt ve. . . .

Lần này Triển Mộ làm quá mức khiến Thương Lam chỉ nhẹ nhàng di chuyển cơ thể liền chạm đến vết thương, cô than nhẹ một tiếng, một dòng chất lỏng đặc dính chảy xuống theo bắp đùi. . . .

Nàng cắn môi, kéo bàn tay đang đặt ở trên ngực mình xuống rồi cố gắng chống đỡ ngồi dậy trên giường trong chốc lát, cuối cùng khom người xuống giường đi đến nhà tắm.

Bàn tay nhỏ bé đỡ lên trên vách tường sờ soạng lung tung để bật đèn, phòng vệ sinh rộng rãi nhất thời trở nên sáng lên.

Cô đi chân trần đến xả nước vào trong bồn tắm, nhưng chỉ là mấy động tác đơn giản cũng khiến chất lỏng màu trắng ở trong người theo động tác di chuyển mà chảy ra ngoài. Nhìn những giọt dơ bẩn rơi trên đất, Thương Lam chán ghét nhíu chặt lông mày, đưa tay vào bên trong, đầu ngón tay không ngừng moi ra thứ ở bên trong. Nhưng giống như là do Triển Mộ cố ý, vài lần bắn vào tận sâu bên trong. . . .

Dù có cố cũng không lấy ra hết.

Càng cố càng khó chịu, Thương Lam không nhịn được khẽ khóc thút thít.

Ôm chặt lấy cơ thể mình, ngồi xổm trong phòng vệ sinh. Thương Lam sợ đánh thức người đàn ông trên giường sẽ kéo đến một cuộc hành hạ khác, chỉ có thể cắn mạnh lên cánh tay của mình, ngăn lại tiếng khóc lớn.

Cuối cùng, nàng mở vòi nước tắm rửa thân thể mình, giống như phát điên mà chà xát lên da mình, chà đến mức làn da đỏ ửng lên, xước da mà cũng không dừng tay.

Nhưng có tắm thế nào cũng không thấy sạch được, dù chỉ cần hơi di động thì sẽ thấy vài giọt chất lỏng màu trắng chảy xuống giữa hai chân.

” Tiểu Lam.”

Thương Lam lại tắm một lúc nữa thì nghe được tiếng gõ cửa ở bên ngoài. Cô ngẩn người, nhưng không có lên tiếng, chỉ trầm mặc tắt vòi hoa sen, khẩn trương nhìn chăm chú vào động tĩnh bên ngoài.

” Tiểu Lam.” Âm thanh phía ngoài cửa lớn hơn vài phần: ” Mở cửa.” Săc mặt Triển Mộ khẽ thay đổi: ” Em không mở anh liền phá cửa vào đó.”

” Em còn chưa tắm xong . . . .” Giọng nói yếu ớt của Thương Lam truyền qua lớp cửa dày ngăn cách, khác biệt với sự mềm mại thường ngày, tiếng cô khàn khàn chứa vài phần nghẹn ngào.

” Mở cửa.” Sự mạnh mẽ trong lời nói của anh không cho phép kháng cự.

Xung quanh lại rơi vào sự yên lặng một lần nữa. Trong phòng tắm Thương Lam không ên tiếng, mà Triển Mộ chờ ở ngoài cửa cũng không nói gì, trong không khí tràn ngập sự lạnh lẽo.

Phanh –

Đột nhiên, cửa truyền đến một tiếng vang thật lớn, Thương Lam ngồi ở trên bồn tắm hoảng sợ ngước mắt, vừa đúng lúc nhìn thấy cánh cửa bị Triển Mộ đá đập vào vách tường.

Thương Lam chưa từng thấy qua một mặt thô bạo của Triển Mộ như vậy. Nhìn cánh cửa xiêu vẹo như sắp rơi xuống, nhớ đến cái tát của anh lên mặt mình lúc trước, sự tuyệt tình không thương tiếc đó không còn là Triển ca mà cô biết ngày trước.

Toàn thân Triển Mộ không che đậy đứng ở ngoài cửa, cơ thể cường tráng với những khối cơ bắp rõ ràng, không chút nào che giấu trước mặt. Anh đi chân trần bước từng bước đến trước mặt cô, thu hết toàn bộ sự thay đổi trên nét mặt của cô gái do sợ hãi vào trong mắt.

Do chưa khoá chặt vòi nước nên vào lúc này âm thanh tiếng nước chảy ” tí tách” nghe có vẻ quỷ dị.

Anh duỗi tay về phía cô, dựa vào lực cánh tay nhấc cô lên nhẹ nhàng, tầm mắt lướt qua một vòng, cơ thể thiếu nữ mềm mại, từ chiếc cổ mảnh khảnh đến nhũ hoa căng tròn vểnh cao, xuống phía dưới là vùng đất huyền bí giữa hai chân trắng nõn. . . .

Ánh mắt của Triển Mộ càng ngày càng nóng, mà Thương Lam bị anh giữ trong tay giống như vật hiến tế, mặc dù sợ đến mức cả người run rẩy nhưng lại không có chỗ để trốn.

Cô cảm nhận được cánh tay bền chắc mà có lực đang giữ lấy mình, trái ngược với cổ tay mảnh khảnh trắng noãn của cô. Cô sợ chỉ cần anh hơi dùng sức là có thể bóp gãy cổ tay của cô.

” Anh Triển. . . . ” Cô dịu dàng gọi anh một tiếng, cố gắng gọi về lý trí của anh.

Thật sự cô rất sợ khi anh không nói một lời mà chỉ nhìn dáng vẻ của mình.

Bởi vì như thế sẽ khiến cho cô cảm thấy, anh không phải đang nhìn cô mà là đang nhìn một loại thức ăn.

” Đang tắm sao?” Ánh mắt của anh rơi trên mái tóc đen nhánh, ẩm ướt của cô và thứ chất lỏng vẩn đục dưới chân, dù biết rõ vẫn còn hỏi: ” Chúng ta cùng nhau tắm.”

Thương Lam không tránh được bàn tay của anh đang giam cầm mình. Bởi vì do hơi nước nên cả phòng trở nên mông lung khiến cô không nhìn rõ được vẻ mặt của người đàn ông, nhưng từ cách nói chuyện hằng ngày và kinh nghiệm ở chung hằng ngày với anh đã nói cho cô biết, suy nghĩ về việc ” tắm chung ” của mình và anh tuyệt đối không phải là cùng một loại!

” Em . . . . Em tắm xong rồi, em ra trước. . . . A!” Dứt lời, cô đã bị người ôm lên thả vào trong bồn tắm. Động tác của anh rất nhẹ, cũng không làm cô đau, nhưng ngay sau đó một bóng đen đè tới đã vững vàng chặn cô ở trong góc.

Thương Lam không có chỗ tránh, ê a kêu một tiếng, đầu lưỡi liền bị người nào đó mút chặt, một đường cắn vào trong miệng. Hơi thở của phái nam mạnh mẽ xông vào mũi, mùi thuốc lá nồng đậm gay mũi khiến cô bị sặc đến mức ho nhẹ không ngừng trong miệng anh, nhưng cuối cùng những âm thanh yếu ớt kia vẫn vẫn bị anh nuốt vào trong bụng.

Thương Lam cảm thấy mình sắp hít thở không thông, từ trên xuống dưới không một chỗ nào là không bị giam cầm. Cô vùng vẫy muốn thoát khỏi trò đùa quá mức của anh, vừa hôn vừa áp cả người cô vào trong nước, hai người chìm xuống bồn tắm, điên cuồng dây dưa.

Một sự tuyệt vọng tràn ngập trong lòng, rõ ràng khi ở trong nước cô không có cách nào hô hấp, mà người đàn ông phía trên này lại dốc lòng muốn chiếm lấy lượng không khí ít ỏi trong miệng cô. Thương Lam cảm thấy khổ sở, vào lúc này đại não như bị dồn nén, tất cả các giác quan đều tập trung ở đầu ngón tay, thậm chí cô có thể cảm nhận được dòng nước ấm áp chảy qua ngón tay và cơ thể, giống như là đang được vuốt ve, thật ấm áp. . . . Rất

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN