Trùng Sinh Đô Thị An Nam - Chương 34: Bị cảnh sát bao vây
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


Trùng Sinh Đô Thị An Nam


Chương 34: Bị cảnh sát bao vây


Trần Hải Bân chết rồi!

Mọi người trong phòng ngơ ngác chẳng hiểu gì, Trần Hải Bân tự nhiên nhảy lầu tự tử? Thần kinh hắn có vấn đề sao? Vô số người trong lòng nghĩ

Cứ nghĩ Trần Hải Bân sắp sửa dạy cho Anh Kiệt một bài học làm cho bọn họ vui mừng như đám cưới, bây giờ đột nhiên thành đám tang!

“Cái này… Tại sao?” Chu Hào môi run run ráng cất lên từ chữ muốn hỏi, nhưng mà quá yếu ớt chẳng ai nghe thấy

Vừa rồi chứng kiến cảnh có người tự tử ai mà chẳng sợ, người đang sống sờ sờ mới 1 phút trước bây giờ đã là cái xác, nhưng mà cái họ đang lo chuyện khác

“Làm sao bây giờ? Trần… Trần Hải Bân chết rồi! Chúng ta chắc chắn sẽ bị thành tình nghi!” một cô gái sợ hãi run rẩy nói

“Tui chưa muốn đi tù, tui đâu phải thủ phạm!”

“Tui cũng thế!”

“Mọi người bình tĩnh, chúng ta chờ công an đến điều tra sẽ rõ!” Chu Hào cố gắng trấn áp lòng người

Nhưng mà ở đây ai cũng hoang mang sợ hãi, họ chỉ mới là sinh viên làm sao không sợ? Bất quá chổ này vẫn còn có một người bình tĩnh đến lạ thường, cũng chính là Anh Kiệt

Bởi vì nảy giờ hắn im hơi lặng tiếng không có ai chú ý, nhưng mà lúc này bị Chu Hào nhìn thấy. Lâp tức biến thành đối tượng tình nghi trong mắt hắn

“Mày! Thằng nhóc mày đã làm gì bạn của tao? Mày có biết nó là ai không?”

Chu Hào lấy lại tinh thần nhanh chóng dùng tất cả khí thế gào hét hỏi Anh Kiệt, làm cho mọi người cũng bình tĩnh trở lại

“A đúng rồi! Vừa nảy Trần Hải Bân đứng gần nó nhất, chắc chắn là nó đã làm gì đó!”

“Không phải! Vừa rồi người đứng gần Trần Hải Bân nhất chính là cô ấy!”

“Có khi nào là cả hai cùng làm không? Nhưng mà bằng cách nào có thể làm cho Trần Hải Bân tự tử chứ?”

Mấy người bắt đầu đem Anh Kiệt và Như Hậu ra làm kẻ chủ mưu, Nguyễn Vy cũng ở một bên hết sức giải thích nhưng chẳng ai muốn nghe

Mà Chu Hào nghe mọi người nói cũng cảm thấy có lý, mặt bắt đầu căng lên muốn đem Anh Kiệt bắt giữ

“Gọi bảo vệ, nhất định phải bắt hai người này lại! Họ chính là thủ phạm!” hắn vội vàng kết luận

“Vu khống! Hai người họ chưa có làm gì tôi có thể tận mắt nhìn thấy, anh đừng có ngậm máu phun người!” Nguyễn Vy dùng hết sức hét lên phản đối

Vừa rồi cô cũng quan sát ba người họ đứng nhìn nhau đối thoại, nhưng mà cô không có thấy ba người chạm vào nhau chút nào, bây giờ bị người ta đem ra làm hung thủ, Như Hậu là bạn thân nhất của cô nên cô không thể bỏ mặc, mà Anh Kiệt là em của Như Hậu thì cũng là em của cô, cô không thể khoanh tay đứng nhìn bạn mình bị oan được.

“Hừ, cô cũng là đồng bọn của họ, ba người chính là cùng một giuộc! Tốt nhất đem cả ba bắt lại!” một cô gái khác lên tiếng nói, chính là cô nàng vừa ăn vừa xem chuyện vui vừa rồi, tên là Lê Mị.

Lê Mị tuy rằng không biết quan hệ của ba người nhưng mà vừa rồi cô thấy Nguyễn Vy cứ ra sức bao che cho hai người kia nên mới chú ý chi tiết này, lập tức phán luôn như đúng rồi

“Phải! Mau bắt lại kẻo tụi nó hại tụi mình!”

Tranh cãi không ngớt, nhưng mà phe của đối phương đông hơn Anh Kiệt. Nhất thời hai cô chị bảo vệ hắn không đủ sức mà mệt thở hổn hễn

Anh Kiệt nhìn hai người cười khổ, chuyện hắn làm chính hắn nên đứng ra. Chỉ là giết một người mà bây giờ lại có rắc rối đổ lên đầu, hắn thở dài một hơi

Anh Kiệt ngầm quyết định tiến lên một bước đem hết mấy người này giết sạch, nào ngờ lúc này bên ngoài hành lang có tiếng chân dồn dập xông vào

“Rầm!”

“Tất cả giơ tay lên! Không được chống cự! Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!”

Cảnh sát cơ động! Cảnh sát đã bắt đầu vào việc, tất nhiên đã có người gọi điện thoại. Nhưng mà do cảnh sát đột kích nên không có hú còi, làm cho mấy người trong phòng hết hồn sợ hãi, ai nấy đều giơ tay lên ôm đầu ngồi thấp xuống

Bất quá Anh Kiệt hắn từ lúc nảy thần thức đã phát hiện mấy người cảnh sát bao vây rồi, nhưng mà không có trốn đi. Hắn muốn đường đường chính chính giải quyết vụ này

Có một binh sĩ trẻ nhìn thấy Anh Kiệt còn chưa giơ tay đầu hàng, hắn quát lớn:

“Còn không mau giơ tay đầu hàng?”

Nhưng mà Anh Kiệt giống như không nghe, vẫn đứng đó liếc một cái nhìn cậu binh sĩ trẻ tuổi kia, làm cho cậu ta có cảm giác lạnh hết cả da thịt

“Nhìn… Nhìn cái gì? Mau… Mau giơ tay chịu trói nếu không sẽ bị trừng phạt!” hắn muốn đe dọa Anh Kiệt

Anh Kiệt lúc này mới mỉm cười lắc đầu, nhìn hai chị em mình một cái rồi xoay người lại, phía sau lưng có năm sáu tên cảnh sát đang chỉa súng vào hắn, Anh Kiệt lúc này đột nhiên giơ tay lên nhắm mắt cười nói

“Tôi chính là hung thủ! Mấy người này không có liên quan, cứ việc bắt tôi!”

Anh Kiệt vừa thốt lời, Như Hậu cùng Nguyễn Vy xanh mặt hoảng sợ, mà mấy người Chu Hào cũng hết sức kinh ngạc nhìn Anh Kiệt, vừa rồi họ kết án lên ba người tuy không biết đúng hay sai, cãi nhau chí chóe suốt nửa buổi không có kết cục, nhưng mà bây giờ Anh Kiệt đột ngột tự thú làm cho bọn họ bị sốc.

“Thế mà… Là nó làm thật?” trong lòng mấy người Chu Hào nhất thời có cùng dấu chẩm hỏi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN