Trùng Sinh Tạo Hóa Trêu Người
Cuộc sống mới ký ức cũ
Trọng sinh tạo hóa trêu người
Chương 2 : Cuộc sống mới ký ức cũ
Hắn bàng hoàng suy nghĩ không biết nên trả lời như thế nào thì chợt những mảnh ký ức nhỏ trong cơ thể kia ùa vào trong tâm trí hắn , những ký ức của cơ thể mới của hắn với người mẹ kia .
– Mẫu thân , sao con có thể quên người được chứ.
Hắn nói với 1 giọng nói nhỏ nhẹ với người mẫu thân mới của mình trên mặt hiện lên nụ cười nạt .
– Thiên nhi sau này con không được đi ra sau núi nữa nghe không , con bị thương như vậy mẫu thân rất lo cho con .
Mẫu thân hắn nói trên mặt hiện lên vẻ lo lắng , kèm theo đó là 1 tia cười mỉm .
Đã bao năm trôi qua rồi hắn mới cảm thấy sự ấm áp của tình mẹ như thế này , ở kiếp trước mẹ hắn bị sát hại hắn lưu lạc khắp nơi . Hắn thầm nghĩ nếu đã được trùng sinh qua cơ thể này ta nhất định sẽ lo lắng cho mẫu thân của hắn . Hai tuần trôi qua vết thương từ cơ thể hắn cũng đã lành lại , hắn lần đầu tiên bước ra khỏi phòng , vừa bước ra khỏi cửa có hai thân ảnh chạy đến ôm chầm lấy hắn
– Ca ca huynh đã khoẻ lại chưa bọn muội rất lo lắng cho huynh a ~
Một trong hai cô gái lên tiếng , lúc này mặt mày hắn méo mó lục tung lại ký ức của tên kia thì hắn mới phát hiện mình có 2 cô muội muội , một người là Ngân Nhi còn lại là Ngân Yến cả hai nàng đều kém hắn 2 tuổi .
Lúc này hắn mới bình tĩnh lại giọng nhỏ nhẹ nói
– Ta không sao rồi , đa tạ hai muội quan tâm ta .
Vừa nói xong Ngân Nhi đi lại kéo tay hắn đi về một căn phòng , hắn thừa biết đây chắc chắn là đại sảnh của Hoàng gia . Lúc vào trong đại sảnh hắn mới phát hiện có một bóng người ngồi giữa đại sảnh như thể đang đợi ai đó đến . Để ý kĩ hắn phát hiện đây chính là phụ thân của mình , hắn từ từ đi vào giữa đại sảnh .
– Thiên nhi con đã khoẻ hẳn chưa , ta từ nhỏ đã dặn con không được đi chơi sau núi rồi mà .
Cha hắn nói kèm theo đó là những ánh mắt sắt sảo nhìn vào thân thể của hắn .
– Con đã khoẻ rồi thưa cha
Hắn đáp lại bằng một giọng nói yếu ớt như bị áp chế hoàn toàn bởi ánh mắt kia . Trên mặt hiện vẻ lo lắng .
– Không sao là tốt rồi
Cha hắn nói rồi thu lại ánh mắt nhìn vào hắn từ nãy giờ , trên mặt hiện hoan hỉ kèm theo 1 tia cười nhàn nhạt .
Ta sống kiếp trước chưa kẻ nào có thể khiến ta phải sợ như vậy từ lúc trùng sinh qua cơ thể này sức mạnh và thể chất lẫn tinh thần của ta đã mất đi rất nhiều nên giờ rất yếu ớt . Hắn thầm nghĩ sao lúc trước tên này không tu luyện để hắn phải tu dùm như thế này trên mặt hiện tia cười khổ .
– Nếu cha không có gì dặn dò nữa con xin phép về phòng .
Trong đầu hắn bây giờ chỉ còn cách chuồn về phòng thôi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!