Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu


Chương 9


Tuy là cuộc hôn nhân hữu danh vô thực, nhưng sắp phải cùng sống chung là sự thật, Tần Tiểu Ý từ nhỏ đến lớn, người trong nhà đều không quản cô, nuôi dưỡng cô thành người độc lập tự chủ tính cách như đàn ông, nay muốn cô sống cùng với ba mẹ người khác, cô nghĩ sao cũng không được tự nhiên.

Một ngày tan việc, Tần Tiểu Ý không vội về nhà, trực tiếp lái xe đến nhà Giản Tình, dạo này cường độ áp lực rất lớn, cô cảm thấy cần phải có một bác sĩ tâm lý giúp mình, cuộc sống gia đình hạnh phúc của Giản Tình, ở phương diện này hẳn là có thể giúp được cô.

May là hôm nay Phương boss tăng ca, Tần Tiểu Ý mới có thể thuận lợi bước vào cửa chính Phương gia.

Vừa đi vào liền thấy Giản Tình dẫn theo hai tên tiểu tử ở trên cỏ chơi bóng cao su, tiểu tử kia tay ngắn chân ngắn, đứng lên liền giống hai quả cầu đang chạy, trông rất buồn cười.

Tần Tiểu Ý ném áo khoác lên trên bàn, gia nhập vào hàng ngũ đá bóng, ỷ bản thân dài tay dài chân, khiến hai tiểu tử kia đuổi theo cô không với tới được bóng.

“Dì Tiểu Ý, trả bóng cho con.” Phương Sùng hơn ba tuổi phát hiện mình đuổi không kịp, bĩu môi ồn ào, Phương Kính vừa học đi không lâu ba bước đã ngã, nghiêng người lảo đảo lạc ở phía sau.

Tần Tiểu Ý chân trái đá bóng qua chân phải, rồi từ chân phải lại chuyển về chân trái, chính là không chịu trả cho Phương Sùng, Giản Tình ngồi một bên lắc đầu, “Cậu đến đây làm gì vậy, ức hiếp con mình sao?”

Mẹ của tiểu tử kia đã mở miệng, Tần Tiểu Ý chỉ có thể buông, lúc trả bóng cho tiểu tử kia còn không quên làm mặt quỷ với chúng, Phương Sùng đương nhiên không chịu yếu thế cũng đáp lại cô bằng vẻ mặt quỷ.

“Thằng nhóc giỡn rất vui.” Tần Tiểu Ý đi đến bàn gỗ, Giản Tình rót trà lài, ngồi một bên cười khanh khách nhìn cô.

“Vui vậy cậu cũng sinh vài đứa đi.”

Tần Tiểu Ý mắt trợn trắng, “Cho xin đi, cậu cũng biết hôn nhân của mình là thế nào, muốn sinh, cũng phải có người cùng sinh với mình chứ?”

“Tìm chồng cậu ấy, tuy chỉ trên danh nghĩa, nhưng không loại trừ khả năng diễn giả thành thật.” Giản Tình tiếp tục trêu cô.

“Xong rồi xong rồi, Tiểu Tình cậu bị chồng làm cho hư rồi! Đùa ác như vậy cậu cũng biết.” Tần Tiểu Ý vươn tay kéo Giản Tình vào người, ra sức cù cô.

Giản Tình khí lực không bằng Tần Tiểu Ý, bị khống chế không động đậy được, chỉ có thể cười đến không thở nổi, “Dừng tay… Ha ha… Buông.”

“Xem cậu còn dám giễu cợt mình không!”

“Không dám nha không dám nha.”

Hai tên tiểu tử kia vốn đang đuổi theo bóng nhìn thấy mẹ mình bị ức hiếp, liền ném banh sang một bên chạy tới hỗ trợ. Trong lúc nhất thời, hai người lớn hai đứa trẻ náo loạn thành đoàn.

Buổi tối Phương boss bận tiếp khách đến giờ cơm vẫn chưa về, Tần Tiểu Ý liền hợp tình hợp lý ở lại ăn cơm, chờ cô ăn no lại thuận tiện hàn huyên tiếp với Giản Tình, lúc về Vu trạch đã là hơn mười giờ.

Bởi vì chơi đùa với mấy đứa nhóc cả buổi tối, thể lực bị xói mòn nghiêm trọng, Tần Tiểu Ý về nhà đã muốn tắm rửa đi ngủ, nhưng dì Lan chờ cửa cô lại nói, đêm nay tiên sinh về nhà, hiện tại đang ở thư phòng giải quyết công việc.

Tâm tình tốt mang từ nhà Giản Tình về nháy mắt bị đánh bại, tuy rất khó chịu vì Vu Hạo Viễn xuất hiện, nhưng chung quy đây là nhà hắn, mặc dù khó chịu, nhưng cũng là bất đắc dĩ.

Tần Tiểu Ý nhận thức rõ, lúc mình quyết định lao vào cuộc hôn nhân này, đã nhất định là thân bất do kỷ.

Chỉ là cô không sốt ruột đi gặp Vu Hạo Viễn, mà lựa chọn để bản thân được tắm nước ấm cái đã.

Mặc dù đã lăn lộn thương trường một thời gian ngắn, sóng to gió lớn cũng coi như tích cóp được chút kiến thức, nhưng mỗi lần đối mặt Vu Hạo Viễn, Tần Tiểu Ý luôn không thể khống chế nội tâm vô cùng sợ hãi, người đàn ông đó ánh mắt quá mức u lạnh, lần nào cũng khiến cô không được tự nhiên.

Nước ấm thơm ngào ngạt khiến Tần Tiểu Ý buồn ngủ, không biết qua bao lâu, cửa phòng tắm truyền đến tiếng gõ nhẹ nhàng, thanh âm mặc dù không lớn, vẫn khiến Tần Tiểu Ý đang mông lung tỉnh dậy.

Ngoài cửa truyền đến lời nói nhẹ nhàng của dì Lan, “Phu nhân, tiên sinh nói cô cùng xuống ăn khuya.”

“Biết rồi, tôi sẽ xuống ngay.”

Nghe thấy tiếng bước chân rời khỏi của dì Lan, Tần Tiểu Ý khẽ thở dài, nín thở tự mình chìm vào bồn tắm lớn, nghĩ muốn dứt khoát tự tử chết đuối luôn đi, như vậy sẽ không phải đối mặt với người đàn ông khủng bố kia.

Chẳng qua cái ý niệm tiêu cực này cũng chỉ lướt qua trong giây lát, mười phút sau, Tần Tiểu Ý đã thay quần áo ở nhà thoải mái, tinh thần gấp trăm xuống lầu chiến đấu, à không đúng, là đi ăn khuya.

Đồ sứ tinh mỹ như tô điểm thêm cho bánh ngọt điểm tâm, trông ngon đến mức khiến người ta chỉ muốn lập tức cắn vào, nhưng nếu bên cạnh mỹ vị còn có một người đàn ông băng sơn ngồi đó, hẳn là không đợi người ta tiến lên cắn đã bị đông thành khối băng rồi.

Tần Tiểu Ý tuy rằng tự nhủ bản thân: không sợ, không sợ, hắn không ăn thịt người. Nhưng hiệu quả không cao, cô ngồi xuống rồi, vẫn cảm thấy toàn thân cứng ngắc, như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.

Người đàn ông cũng là một thân quần áo ở nhà, ẩn trong lớp quần áo lớn, là nguồn năng lượng cường đại khôi ngô, nếu người này mà phóng ra một quyền tới đây, khẳng định có thể giết cô luôn, tuy Tần Tiểu Ý đã đoán được có gì đó mạc danh kỳ diệu (1), nhưng cô là không thể đàn áp được, vẫn luôn cảm thấy hắn là nhân vật nguy hiểm tùy thời có thể phát bạo.

(1) Mạc danh kỳ diệu: kỳ lạ, kỳ quái, quái lạ, không hiểu ra làm sao, không sao nói rõ được.

Vu Hạo Viễn bị phán đoán thành nhân vật nguy hiểm kia, đang nhàn nhã uống trà, thấy Tần Tiểu Ý ăn chậm, liền hỏi: “Không hợp khẩu vị?”

Mặc dù có chút sợ hắn, nhưng thanh âm nam nhân nghe rất êm tai là sự thật, vì vậy một nửa lo lắng một nửa lại hưởng thụ khiến Tần Tiểu Ý cảm thấy mình quá giằng co.

“Rất ngon.” Nhét một miếng vào miệng, lập tức nhíu nhíu mày, cái mùi vị đẹp đẽ bình thường đó, đêm nay lại thấy ăn như ăn sáp, chẳng lẽ có liên quan đến người đàn ông trước mặt?

Tần Tiểu Ý trộm ngắm Vu Hạo Viễn, kết luận: hóa ra cây kem kia cường đại không dứt không chỉ là biểu hiện trong sự nghiệp, hắn còn muốn cường đại đến nỗi chỉ dùng khí thôi cũng có thể ảnh hưởng đến vị giác người ta.

Hôm nay Tiểu Tình đã nói cô biết, người một nhà ở chung, không có bí quyết gì cả, chỉ cần chân thành đối đãi là được, chỉ cần mình có chân tình với họ, chắc chắn thiện ý được đáp lại, đối với câu nói này, Tần Tiểu Ý nửa tin nửa ngờ, vì nhìn từ góc độ của cô, không phải ai cũng tốt như Tiểu Tình, khoan dung như vậy, chính bản thân cô đã chứng kiến nhiều vụ lừa gạt lẫn nhau trên thương trường, mấy loại chân thành kia, tuy nói có thì có, nhưng cũng sắp tuyệt chủng rồi.

Huống chi, muốn Tần Tiểu Ý cô chân thành đối đãi với tảng băng trước mặt này ấy à? Chờ cô hết lo lắng hết sợ hãi hắn đi đã.

Một phen dày vò nội tâm xong, một phần ăn khuya cũng đã được giải quyết, Tần Tiểu Ý vừa cầm lấy khăn lau miệng, liền phát hiện người đàn ông cũng đã dừng ăn, đang cầm báo xem.

Cuống họng động đậy, Tần Tiểu Ý đưa ra một vấn đề vô cùng quan trọng.

“Anh định ngủ ở đâu?” Tuy rằng đồ đạc của hắn đều chuyển vào phòng cô, nhưng cô vẫn nuôi hy vọng cảm thấy hắn sẽ không ngủ cùng cô đâu, lúc mở miệng hỏi câu này, ý tứ cũng có chút đấu tranh.

Vu Hạo Viễn buông tờ báo, ánh mắt chuyển đến mặt Tần Tiểu Ý, ánh mắt thâm u suy nghĩ khó lường, nghe được giọng nói nhạt nhạt của hắn: “Trong phòng em.”

Tần Tiểu Ý cố nén ánh mắt trợn trắng, cô biết, sự thật luôn luôn tàn nhẫn. Mỗi người đàn bà nhất định sẽ có một bạch mã vương tử bên mình, loại chuyện đó chỉ có trong tiểu thuyết, nhưng bên cô không xuất bạch mã vương tử, không có nghĩa phải trực tiếp quẳng cho cô một đại ma vương nha, cô hấp thu không nổi đâu.

“Anh cảm thấy như vậy được sao? Chung quy chúng ta…” Tần Tiểu Ý tiếp tục giãy dụa, “Chung quy chúng ta không quen đâu.”

Người đàn ông im lặng một hồi, mặt không chút thay đổi đáp: “Chúng ta là vợ chồng.”

Tần Tiểu Ý tuy rằng sợ người đàn ông này, nhưng không có nghĩa là cô sẽ khúm núm nghe mệnh lệnh của hắn, giống như trên bàn đàm phán hội nghị, mỗi lần bắt đầu cô đều cảm thấy sợ hãi, nhưng khi cô đã quen rồi, sẽ cố gắng đối mặt, lúc này đối mặt với người đàn ông mặt lạnh như sương, Tần Tiểu Ý cảm thấy nếu cô lấy dũng khí khi đàm phán ra, hẳn là vẫn có thể đấu một trận sinh tử.

“Tôi tưởng, nửa năm sau khi kết hôn, thì sẽ mạnh ai nấy sống.” Kết hôn nửa năm rồi đều quẳng cô sang một bên, bây giờ dựa vào cái gì mà đòi ngủ chung, muốn cô ngoan ngoãn nghe lời hắn? Vậy cũng quá bá đạo rồi.

Vu Hạo Viễn hơi hơi sửng sốt, tuy Tần Tiểu Ý nói vẻ bình tĩnh, nhưng ẩn sau lời nói vẫn là sự oán niệm, đã bị hắn nghe được.

“Tôi cảm thấy em hẳn là nên mau chóng thích ứng với sự tồn tại của tôi.” Nam nhân buông một câu, ý tứ khẳng định, chuyện bọn họ ngủ chung là không thể thương lượng, không chỉ không được thương lượng, mà cô còn phải tận lực cảm nhận sự xâm nhập của hắn.

Sự tình không được đáp ứng, Tần Tiểu Ý cũng không muốn đấu tiếp với hắn nữa, lê dép về phòng mình, trong lòng buồn bực, vậy mà không thể tùy tiện phát tiết, cái loại cảm giác câm điếc này, coi như cô được mở rộng tầm mắt.

Gục xuống giường mềm mại, tay chân đấm đá vào giường, phát tiết xong, cô mới thở sâu ngồi dậy, quay đầu nhìn hai cái gối, nghĩ đến một lát nữa nơi này sẽ có một tên đàn ông xa lạ nằm, tâm tình lại buồn bực trận nữa.

Càng nghĩ càng giận, cô kích động, lăn qua bên kia, hai chân giẫm lên cái gối kia, dùng sức đánh, hung hăng đạp vào gối, miệng còn lẩm bẩm: “Cho anh kéo, cho anh thả, sớm muộn gì có ngày tôi cũng dọn dẹp anh…”

Chờ đến khi giẫm đạp đã rồi, cô mới lắc đầu, lảo đảo xuống giường vào phòng tắm rửa mặt.

Tuy thủ đoạn có chút ngây thơ, nhưng vẫn có thể hả giận.

Kỳ thật lúc Tần Tiểu Ý đá đạp cái gối kia, Vu Hạo Viễn đã nhìn thấy, cửa phòng không đóng, đúng lúc nhìn thấy một màn trên giường, có lẽ người trên giường quá mức chuyên tâm vào chuyện đánh cái gối mà không phát hiện ra hắn, Vu Hạo Viễn cũng không vội bước vào, chính là đứng ở góc đủ tối, dùng ánh mắt săn mồi nhìn chằm chằm Tần Tiểu Ý.

Dáng người cao gầy thẳng tắp đứng trên giường, vẻ thon dài càng hiện rõ, mái tóc ngắn nhẹ nhàng bay bổng, mà đó vẫn chưa phải trọng điểm, mà thực tế là bộ ngực kia, cũng theo sự đá đạp của cô mà nhấp nhô, dậy sóng mãnh liệt.

Vu Hạo Viễn nuốt nuốt nước miếng, hắn thậm chí có thể nghe được tiếng vang rất nhỏ của yết hầu, mức độ khát vọng người phụ nữ trước mắt, chỉ có hắn mới hiểu được, nơi nào đó ở dưới, cảm giác nóng cháy chặt chẽ này, đối với hắn, đã là cảm giác dày vò quen thuộc.

Lẽ ra theo kế hoạch của hắn, kết hôn với Tần Tiểu Ý, là nửa năm sau chứ không phải bây giờ, nhưng hắn thật sự không nhịn được lâu như vậy, chỉ có phủ lên cô cái danh hiệu phu nhân mới an tâm, tóm lại, hắn khát vọng cô, đã là chuyện nhiều năm, thật sự đã lâu lắm, lâu đến mức chính hắn còn quên từ khi nào thì đã bắt đầu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN