Trước Ghét Sau Yêu, Hoán Đổi Thê. - (Phần 2) Chương 24: Con yêu ai?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
14


Trước Ghét Sau Yêu, Hoán Đổi Thê.


(Phần 2) Chương 24: Con yêu ai?


Một lúc sau Bác sĩ bước ra, Hàn Minh Vũ vội đứng dậy anh hỏi ngay bác sĩ tình hình của Lý Nghệ Hân.

Bác sĩ tháo khẩu trang, ông nói: “Cô ấy đã giảm sốt, nhưng người nhà nên lưu ý đến sức khỏe của bệnh nhân, vùng đầu bị tổn thương nhiều sẽ rất dễ để lại các chịu chứng đau nhức sau này.”

“Vâng tôi hiểu.” Hàn Minh Vũ trả lời, sau đó anh vào trong phòng bệnh của Quyển Nhu. Minh Hạ thấy chị dâu đã ổn thì quay về nhà để báo tin cho ba mẹ bớt lo.

Minh Vũ nắm lấy bàn tay của Quyển Nhu, lúc này cô ấy cũng đã tĩnh, đôi mắt cô nhẹ chuyển sang bên nhìn Hàn Minh Vũ.

Hàn Minh Vũ nhíu mày, đôi con ngươi ửng màu hồng, anh xót xa nói: “Em rất muốn ly hôn phải không?”

Quyển Nhu im lặng, ánh mắt cô chiếu rọi một tia buồn dừng lại trên gương mặt của Minh Vũ.

“Bây giờ anh sẽ không níu giữ em nữa, anh toại nguyện cho em, chúng ta sẽ ly hôn.”

Hàn Minh Vũ đau lòng khi phải nói như thế, nhưng giờ phút anh bế Nghệ Hân trên tay lúc cô ấy ngất đi càng khiến anh đau hơn, nếu Nghệ Hân đã muốn ly hôn đến vậy thì anh cũng không muốn ép buộc cô ấy nữa.

Hốc mắt của Quyển Nhu ướt lệ, cô yếu ớt thốt lên:

“Em xin lỗi!”

Hàn Minh Vũ gượng cười trong nỗi khổ tâm, anh nói:

“Sau khi khỏe lại em muốn về Lý gia thì về, anh không cấm cản, đơn ly hôn anh cũng sẽ đưa cho em nhanh thôi.”

Hàn Minh Vũ đứng dậy, anh thả tay Quyển Nhu mà quay người đi ra ngoài, Quyển Nhu đã muốn nắm lại bàn tay của anh ấy, rất muốn nói anh đừng đi nhưng tiếc thay cô chỉ có thể buông xuống bàn tay của mình.

“Em chỉ muốn ở bên cạnh của anh thôi, em mãi mãi chỉ muốn được ở bên cạnh của anh!” Quyển Nhu đau thắt con tim, cô đưa tay che lấy miệng mà khóc. Cô yêu Minh Vũ rất nhiều, nhiều đến nỗi cô cảm thấy mình không thể thở được khi phải xa cách với anh ấy.

Hàn Minh Vũ đã gọi cho Lý phu nhân, bà đến ngay bệnh viện trong đêm.

“Hân nhi! Sao lại thành ra như thế này?”

“Mẹ! Minh Vũ đâu?”

Lý phu nhân nhíu mày: “Mẹ đang hỏi con mà con lại hỏi sang Minh Vũ.”

“Anh ấy còn ở đây không?” Quyển Nhu lại hỏi.

Lý phu nhân nhẹ thở ra: “Minh Vũ về nhà rồi, nó nói con không muốn nó ở bên cạnh nên mẹ vừa đến thì đã về rồi.”

Ngưng lại một xíu Lý phu nhân mới nói: “Nghệ Hân con về Hàn gia lại gây gỗ với Minh Vũ phải không, có bướng thế nào thì cũng phải cẩn thận chứ? Tại sao lại để bị ngã vậy hả? Mẹ hết hồn khi Minh Vũ gọi điện đấy?”

“Vậy là anh ấy đã không ở lại với con.” Giọng nói của Quyển Nhu u buồn, Lý phu nhân cảm thấy bà không hiểu nỗi Nghệ Hân nữa, nó đòi ly hôn đòi về Lý gia nhưng bây giờ Minh Vũ về rồi thì trông nó lại ủ rũ, thế là sao chứ?

“Con yêu Hàn Minh Vũ hay là anh hai của con?” Lý phu nhân hỏi.

Quyển Nhu ngỡ ngàn nhìn bà, cô muốn nói con không phải Nghệ Hân nhưng cô không nói được, cô hạ mắt giữ im lặng.

Lý phu nhân vỗ nhẹ bàn tay của Quyển Nhu một cái:

“Hân nhi! Con đừng nói với mẹ là con có tình cảm với cả hai người đấy nhé, nếu là như vậy thì mẹ cũng chẳng biết phải nói gì với con đâu.”

“Mẹ! Con chỉ yêu một người thôi.” Quyển Nhu ngưng lại sau đó thì nói: “Là anh Nghệ Hoành.”

“Mẹ biết tình cảm là không thể ép buộc nhưng mà ba mẹ rất ưng lòng khi gã con cho Hàn Minh Vũ, tính cách của Minh Vũ nhẫn nại nhưng cũng rất nghiêm nghị, Minh Vũ có thể bù đắp cho sự ngang ngược của con. Còn Nghệ Hoành tính nó cởi mở lại ngọt ngào, nó chiều con và quá nâng niu con, con sẽ không thể thay đổi nếu ở bên cạnh của Nghệ Hoành, Hân à! Nghệ Hoành vẫn phù hợp làm anh hai của con hơn.”

Lý phu nhân muốn khuyên con gái, nhưng rất tiếc người bà nên khuyên lại không phải là người cần, Nghệ Hân không có ở đây, Quyển Nhu thay cô ấy lắng nghe những điều này, cô nói: ” Nghệ Hân thích sự ngọt ngào, Minh Vũ rất lạnh lùng vì vậy Nghệ Hân khó mà lại gần anh ấy.”

“Thôi không bàn chuyện này nữa, con ngủ đi cho khỏe.”

Quyển Nhu nghe lời của Lý phu nhân, cô nhắm mắt và bắt đầu ngủ. Lý phu nhân ở bên cạnh, bà nhìn Nghệ Hân mà buồn lòng, bà thầm nghĩ: “Hân nhi à! Mẹ vẫn cảm thấy con có tình cảm với Minh Vũ, nếu con chọn sai người sau này có hối hận cũng sẽ muộn, con có hiểu không?”

———-

Tại Lý gia.

Vân Lục mang đồ ăn và thuốc vào phòng của Lý Nghệ Hoành.

“Anh hai em đúc cho anh ăn nhé!”

“Không cần, anh tự ăn được rồi.”

Sắc mặt của Lý Nghệ Hoành trông không được vui, từ sáng khi thức dậy biết Nghệ Hân không có ở Lý gia anh đã rất buồn, rõ ràng hôm qua em ấy còn hứa sẽ ở bên cạnh anh vậy mà…

Lý Nghệ Hoành ăn xong thì uống thuốc, Vân Lục đưa cho anh ly nước. Lý Nghệ Hoành cầm lấy và uống, anh đưa lại ly nước cho Vân Lục thì nói:

“Lục nhi lấy điện thoại trên bàn cho anh.”

Vân Lục đi tới bàn cô lấy điện thoại đưa cho Lý Nghệ Hoành.

Lý Nghệ Hoành bấm nút gọi:

“Đọc lịch trình cho tôi.”

Thư ký của Lý Nghệ Hoành đọc cho anh lịch làm việc, Lý Nghệ Hoành nghe xong thì nói: “Tạm thời tôi không đến công ty, cuộc họp với ban cổ đông dời lại 5 ngày, tài liệu của loại gỗ X gửi mail cho tôi, hồ sơ sát nhập các công ty chuyển qua cho giám đốc Phù Hiển.”

Lý Nghệ Hoành dặn dò xong thì cúp máy nhưng anh chỉ vừa buông tay xuống thì điện thoại lại reo chuông, Lý Nghệ Hoành bắt máy:

“Chủ tịch trưởng phòng Bách nộp lên một văn kiện khẩn cấp, rất cần chữ ký của chủ tịch.”

Lý Nghệ Hoành liền nói: “Mang đến nhà cho tôi.”

Thư ký Dĩ Nhi ngần ngại: “Xin lỗi chủ tịch, tôi không đi được hiện tại tôi đang rất đau bụng, tôi sẽ nhờ người khác mang đến được không ạ!”

“Bảo Phi Phi mang đến.” Nói xong anh cúp máy.

Tại tập đoàn thư ký Dĩ Nhi nghe máy xong thì đưa tay lên ôm bụng, cô thư ký bên cạnh hỏi: “Dĩ Nhi cô sao vậy?”

“Bệnh con gái ấy mà, thỉnh thoảng tôi bị đau trong thời kỳ, đau muốn xỉu luôn ấy.”

“Tôi có thuốc cô muốn uống không?”

“Là tây y sao?”

“Không là thuốc Đông, uống tốt lắm đấy.”

Dĩ Nhi được cho vài viên, cô uống vào sau đó thì gọi điện xuống văn phòng của Mã Phi Phi.

Thư ký Phi bắt máy: “Alo?”

“Phi Phi chủ tịch muốn cô đem văn kiện đến nhà.”

Thư ký Phi suy nghĩ Dĩ Nhi mới là thư ký riêng tại sao chủ tịch vẫn muốn cô mang đến, đang lúc Phi Phi khó hiểu thì Dĩ Nhi nói: “Phi Phi cô khẩn trương nhé, văn kiện rất cần ngay chữ ký của chủ tịch, tôi bị đau bụng không thể đi nhanh về lẹ được, đứng dậy thôi là cũng đau quặng rồi.”

Thư ký Phi đã hiểu nên nói: “Được rồi cô đừng lo, tôi sẽ đi ngay, cô chuyển văn kiện xuống cho tôi đi.”

Thư ký Dĩ Nhi đưa văn kiện cho thư ký bên cạnh để mang xuống cho Phi Phi, thư ký Phi nhận được thì cũng nhanh chóng đến Lý gia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN