Trước Ngày Gặp Em
Chương 11: Chị Nhuần bị đánh
Mấy ngày sống quanh đấy thấy có chuyện chỉ ra nghe ngóng đôi chút,còn lại họ đều lắc đầu ngán ngẩm,không muốn can thiệp.
Nhuần bị một người phụ nữ trạc tuổi tát ngã dúi dụi xuống đất.Trên khoé miệng chị chảy ra một ít máu.
Người phụ nữ khẽ nhếch môi,ngồi xuống,mặt kề mặt,tay đưa lên bóp chặt cánh miệng của chị
“Tao nói cho mày biết,nếu mấy ngày nữa mày không trả hết nợ cho tao thì đừng có trách”
Chị Nhuần cũng không vừa,bị một trận đòn mà mặt vẫn không hết câng câng
“Tao có nói là sẽ quỵt của mày đâu.Tao sẽ trả,nhưng không phải bây giờ,ok”
“Tao muốn bây giờ,không thích trả sau”
“Mày dám đối xử với tao thế”
“Đúng,tao chỉ lợi dụng mày mà thôi.Mày nghĩ một con đĩ như mày mà có tư cách làm chị em tốt của tao ư”
Chị nghe xong lời nói ấy,mỉm cười kinh bỉ như con ngốc,nhổ xuống đất một bãi nước bọt
“Tao khinh,cái loại rẻ rách như mày”
“Ít ra cái loại rẻ rách như tao cũng kiếm được ra tiền,mày nhìn lại mày xem..”
“Con đĩ”
Chị nhuần vừa dứt lời,ả ta tát liên tiếp vào mặt chị mấy phát.Lan từ đầu đến cuối chứng kiến sự việc,không thể chịu nổi liền chạy lại nói rõ lí lẽ
“Có chuyện gì mấy người từ từ giải quyết,sao lại tự tiện đánh người”
“Chị đứng dậy đi,chị có sao không”.Lan chạy lại
“Mày là ai”
“Tôi là em gái chị Nhuần”
Ả ta thấy vậy liền tiến tới,tay nâng cằm của Lan
“Nhìn cũng xinh xắn phết nhỉ,Nhuần à,tao không ngờ mày lại có đứa em gái xinh đẹp như vậy”
“Mày tránh ra khỏi em gái tao,nhanh lên.”.Chị hét lên,ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương
“Sao tao lại phải bỏ khi bắt được con mồi ngon như vậy nhỉ”
“Mày cút ra,nghe thấy tao nói gì không”
“Tao vừa nghĩ 1 điều kiện,tao sẽ đưa con em mày về chăm sóc,khi nào có tiền,hãy đến,tao sẽ trả lại,ok”
“”Mày mà dám động vào nó,tao thề sẽ giết chết mày”
Lan nghe được những lời nói đó mà không khỏi sợ hãi
“Chị,chị nói gì vậy..”
Chị Nhuần không quan tâm đến lời nói yếu ớt của lan.Ra sức mắng chửi không cho ả ta động vào Lan
Ả ta ra lệnh cho 2 người giữ Nhuần lại,một thằng nữa mặc mặc kéo Lan đi
“Các người định đưa tôi đi đâu.Chị ơi,cứu em”
“Tao bảo mày thả nó ra..”
Phía bên này chị Nhuần hét,bên kia Lan khóc lóc van xin.Tất cả tạo nên một mớ hỗn độn,ồn ào.
Tiếng xe từ đầu ngõ vang lại 1 lúc càng to,Anh Trọng về.
Thấy em gái bị người khác kéo đi,anh Trọng nổi cơn điên,chạy ngay vào trong phòng trọ của Lan,lấy con dao chặt thịt,hùng hổ đi ra
“Chúng mày không thả con Lan ra tao sẽ giết chết mẹ tất cả bây giờ”
“Lũ chó chết”
ả ta có đôi chút sợ hãi nhưng cuối cùng cũng mau lấy lại bình tĩnh.Nhẹ nhàng tiến tới
“Chắc anh là anh trai của cô bé này.Có một chút hiểu lầm ở đây thì phải”
Không để ý đến lời của ả ta,anh vung dao chém dứt đôi thân cây hồng nhỏ đang được trồng trước dãy trọ
“Tao nói là thả người,chúng mày có điếc không”
Nhất thời bị doạ,ả ta ra lệnh thả Lan và Chị Nhuần.
“Cô ta nợ các người bao nhiêu”
Vừa nói chỉ tay về phía Nhuần
“10 triệu,liệu thằng em định ra mặt giả cho con đĩ đó sao sao”
Không nói không rằng,anh mở ngay cốp xe máy dreAm cũ,lôi ra một sấp tiền 500k
“10 triệu tao cho chúng mày,mau cút khỏi đây,nhanh”
Anh hét lên,bàn tay nắm chặt vào con dao như kìm chế sự tức giận
“Cảm ơn thằng em,Nhuần tao về nhé”
Vừa nói ả ta vừa hôn tiền và ra lệnh cho đàn em rời đi
“Từ bây giờ nếu tao còn thấy mày xuất hiện ở đây thì mày chuẩn bị xuống gặp Diêm Vương đi là vừa”
“Được,được,tôi nhất định sẽ nhớ”
Lan và Nhuần từ đầu đến cuối,đều ngơ ngác,tròn mắt nhìn biểu hiện của anh.
Đợi đám người rời đi,Anh Trọng mới yên tâm được phần nào.Lan lẽo đẽo dìu chị Nhuần vào trong phòng.
“Người chị bị thương kìa,để em đi lấy bông băng”
“Không cần đâu,vết thương nhỏ,mày về phòng đi,còn tiền anh trai mày trả nợ cho tao,nhất định tao sẽ trả lại”
“Nhưng…”
Chưa kịp để cô nói xong,Chị Nhuần đã đẩy lan ra khỏi cửa,đóng sầm cửa lại.
Lan liền bất lực về phòng.
“Anh lấy đâu ra số tiền như vậy,nói cho em biết”
“Cái đấy không phải là việc mày cần quan tâm”
“Anh nói cái gì vậy”
“Tốt nhất mày nên tránh xa con đó ra,nó không tốt đẹp gì đâu”
“Chị ấy đã chăm sóc em suốt quãng thời gian anh ở trong tù đó anh biết không”
“Mày biết cô ta làm nghề gì không?làm đĩ đấy,hay mày muốn giống cô ta hả,Lan”
“Anh…”
Anh Trọng chỉ tay vào thẳng mặt Lan mà nói những lời xúc phạm đến như vậy.Trong lòng cô đôi phần tổn thương.
“Anh ra ngoài,em không muốn nhìn thấy anh”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!