Trường Học Phép Thuật - Magic School - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Trường Học Phép Thuật - Magic School


Chương 28


– Nếu như con muốn đoạt lại tất cả. Việc đầu tiên hãy chia rẽ bọn họ ra. Khi chỉ còn lại một mình, công chúa sẽ không phải mối lo ngại lớn_ ánh mắt sảo quyệt nhìn vào cô gái trong chiếc gương lớn, người phụ nữ mỉm cười độc địa. – Làm cách nào?_ cô gái trong gương hỏi.

– Ngay cả chuyện này còn không biết làm thì sao có thể thống trị thế giới_ vừa nghe cô gái nói, người phụ nữ lập tức quay người lại, trừng mắt gằn giọng.

Cô giật mình khi đột nhiên bị mắng như vậy. Chỉ biết im lặng mà rời đi.

Ngày hôm sau, vẫn trong vẻ kiêu hãnh nó sải rộng đôi cánh của mình bay tới lớp học. Đi lướt qua mọi người với vẻ không quan tâm bước vào bàn học, vừa lúc ngồi xuống thì tiếng trống vào lớp bắt đầu. Cả buổi học chỉ có những lý thuyết vớ vẩn khiến nó phát ngán, lúc nào cũng chống tay lên cằm mà nhìn ra ngoài cửa sổ để ý những khối lớp khác đang thực hành phép thuật rồi tự nghĩ “Sao mình lại không được như vậy?”

– Công chúa Joy, công chúa có thể cho biết khi chỉ còn đơn lẻ thì phép thuật sẽ như thế nào?_ thấy nó chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, giáo viên rất không hài lòng nhưng với sự tôn kính của một thần dân dành cho nữ hoàng tương lai thì không thể quát tháo, giáo viên chỉ biết đưa ra câu hỏi để nó chăm chú vào bài.

– Không có sự thay đổi._ nghe đến tên mình, câu hỏi được đưa vào đầu nó một cách nhanh chóng, không buồn đứng dậy vẫn tư thế đó nó hời hợt trả lời.

– Công chúa nghĩ mình có thể đánh bại được một đội quân khi chỉ có một mình?_ giáo viên tiếp tục đặt câu hỏi.

– Có thể.

– Vì?

– Ta mạnh nhất.

“Sẽ sớm thôi, kẻ mạnh nhất như ngươi sẽ phải gánh chịu hậu quả.”

Khi nghe câu trả lời của nó, giáo viên cảm thấy chán nản, tự tin như thế là tốt nhưng hình như công chúa đang tự tin thái quá. Từ sự kiêu hãnh của một vị hoàng tộc trở thành kiêu ngạo của một người vô nhận thức.

– Ai có ý kiến khác của công chúa không?_ giáo viên hỏi. Cả lớp im phắc, được một lúc thì có cánh tay của Mar giơ lên.

– Nếu như chỉ đơn lẻ thì chắc chắn phép thuật của người mạnh nhất sẽ chẳng đánh bại được đội quân đoàn kết. Cứ coi mình là nhất thì chẳng bao giờ tiến xa được hơn_ vừa nói, Mar vừa nhìn về phía nó dò xét thái độ. Thái độ của nó vẫn vậy, nghênh ngang thờ ơ trước tiết học của lớp. Nhưng trong đầu nó đã có sẵn câu trả lời cho từng câu chữ của Mar và nó không muốn nói ra.

Kết thúc một buổi học chán ngán, nó một mình bay về kí túc xá, lúc đi ngang qua bên kí túc xá khối C nó thấy cô bạn hôm qua đang khiêng đồ lỉnh khỉnh cười vui với một cô bạn cùng lớp.

– Làm phiền bạn quá, khi không lại đến ở cùng mặc dù mình học khối A_ Lazy vừa kéo va li vừa cười ngượng với Musa.

– Không có gì, dù sao mình cũng ở một mình với lại bên kí túc xá khối A cũng không còn phòng trống mà.

– Bạn tốt quá.

– Thật chẳng ra làm sao_ nó thấy khó chịu khi nhìn cảnh trước mặt. Không biết có phải nó đang ghen tị với Lazy hay không vì khi sáng nó có bước qua mặt Musa nhưng dường như thái độ của Musa đã khác không coi nó là bạn nữa mà coi như người dưng. Nó thấy có gì đó hụt hẫng không nói thành lời.

Sau một tuần ở chung với Musa, Lazy đã trở lên thân thiết với cô bạn cùng phòng hơn. Hai người rất vui vẻ hòa đồng. Nhiều khi còn cùng với nhóm Kid xuống canteen mua đồ ăn nữa. Nếu theo quan sát của mọi người trong trường thì Lazy đang dần chiếm lấy chỗ của nó trước kia và nó thì giờ chỉ đơn độc một mình, luôn tỏ ra vẻ khó gần với mọi người.

– A, công chúa, người làm gì vậy?_ cả canteen đang ngồi ăn thì bỗng nghe thấy tiếng hét phía góc bàn gần cửa sổ liền tò mò quay ra thì thấy trên người Lazy dính đầy tương ớt và trên tay nó là một lọ tương ớt đã bị bật nắp. Lại là những lời bàn tán “Liệu có phải công chúa muốn trả thù?”

– Không phải ta_ một câu trả lời khiến mọi người thấy phẫn nộ, rành rành là nó làm, mọi người xung quanh có thể làm chứng vậy mà nó còn phủ nhận được.

– Joy, bạn nên tự nhận lỗi đi. Dù bạn là công chúa nhưng cũng phải biết đúng sai là như thế nào_ lúc đầu không muốn quan tâm đến việc đó vì Musa không muốn chạm mặt với nó sợ rằng khi nhìn vào nó Musa sẽ cảm thấy đau lòng nhưng khi chứng kiến thái độ nghênh ngạo của nó thì Musa thật rất thấy không công bằng cho người bạn cùng phòng.

– Không phải ta._ đập mạnh chai tương ớt xuống bàn khiến nó văng tung tóe khắp người Musa, nó bỏ đi trong những ánh nhìn không tốt của mọi người.

Thấy Musa bị bắn tung tóe tương vào người, Mar vội lấy khăn lau đi những vệt đỏ, Lazy cũng lại hỏi thăm. Đáp lại chỉ là những giọt nước mắt của Musa “Joy, cậu thật quá đáng.”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Rõ ràng không phải mình làm vậy tại sao tất cả mọi người lại đổ lỗi cho mình? Còn cô bạn kia nữa, quyền gì mà lại lớn tiếng với mình chứ?”_ vừa bước đi, nó vừa suy nghĩ về chuyện hồi nãy. Khi nó bước qua chỗ Lazy, chai tương trên tay nó đột nhiên bị bật ra tiếp theo đó là tiếng hét của Lazy, khi nó quay ra nhìn thì trên áo của Lazy đã dính đầy tương ớt. Nó không có làm mà sao lại trách nó. Còn cô bạn tên Musa đứng lên bảo vệ Lazy thì nó thấy thật kì quái, cô ta là ai mà lại không kính nể vị công chúa này chứ. Nhưng mà nghĩ vậy, trong đầu nó vẫn có cái gì đó khúc mắc tại sao không giận mà lại là sự hụt hẫng.

_Tại phòng thay đồ nữ_

– Cậu có sao không?_ thấy Musa bước ra khỏi cửa, Lazy liền hỏi.

– Có phải cậu cố ý?_ không trả lời câu hỏi của Lazy, Musa chuyển sang một câu hỏi khác.

– Mình không hiểu._ nhìn vào ánh mắt của Musa, Lazy thấy có vẻ như cô đã biết được chuyện gì đó nhưng lại giả ngây coi như mình vô tội.

– Lúc trước, mình và Joy đã giao đấu với cậu, lúc đó cậu đâu phải người hiền lành tốt bụng như thế này. Vả lại, tuy rằng kí túc xá A đã hết phòng vậy tại sao bạn không quay lại phòng cũ của bạn mà lại chuyển đến nơi mà Joy đã ở. Cậu muốn trả thù ư?_ Musa đâu phải con ngốc hay là mất trí nhớ gì đâu, cô còn đủ tỉnh táo để mà suy đoán. Nhưng cô nghĩ con người có thể thay đổi, nếu vậy tại sao không cho họ một cơ hội? Dù vậy, vẫn phải hỏi rõ ý định của Lazy.

Bất ngờ trước câu hỏi của Musa, tưởng rằng đã chiếm được lòng tin của Musa sau một tuần vất vả diễn xuất nhưng ngờ đâu lại bị Musa vạch mặt ngay khi có đụng độ làm suy giảm tìm cảm giữa Musa và Joy. Không biết trả lời ra sao, Lazy chỉ biết ấp úng:

– Mình.. mình…

– Nếu làm bạn thì có thể nhưng để trả thù, làm tổn hại đến Joy thì đừng trách mình_ biết rằng Lazy có điều khó nói nên Musa mở lời trước. Câu nói đó một phần để Lazy bớt lo một phần là lời cảnh cáo.

“Chỉ là con rối mà dám ra lệnh cho chủ nhân. Định rằng sẽ cho ngươi sống tốt đẹp mà lại không thể nữa rồi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN