Trường Học Phù Thủy Saran - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Trường Học Phù Thủy Saran


Chương 9


Chương 9

Đúng như lời cô Elena, đến tiết học thứ hai, Ramie, Manlisa và Jason chuyển vào học

– Hế nhô, lớp mình nhớ tơs hông thế? Hông nhớ thì tan học ta gặp nhau tại nhà vệ sinh để giải quyết nhé! Tẹp, nói cho những bạn hay quên nầy, tớ nà, là Manlisa Ande Veryane, xinh đẹp ngời ngời, vì nà con của ông mộc- thổ nên tớ chui vào đây học mặc dù tớ còn điều khiển được cả nước cơ

– Hi, Ramie xênh đẹp đây!

Khi giọng nói đã được luyện đến cả trăm lần của Ramie vang lên, cả trai lẫn gái, đều ồ lên một tiếng

Manlisa nhìn đứa em gái, mặt nhăn như khỉ, Jason chỉ cười nhưng cũng đủ để cả lớp ồ tiếp đợt hai

– Jason, chắc các bơnj biết mình đúng hông?Mình vào ban này bởi mình điểu khiển được cả cái này, ngoài ánh sáng. À, mà Nói đến đẹp trai thì tất nhiên là phải nghĩ ngay đến Jason nhỉ? Haha

– Ôi, độ tự sướng của ẻm cao ngất trời kìa, xúc động ghê!- Rose cất lời làm cả lớp bất động vài giây, rồi bịt miệng cười, Ashley cũng phải ho khan vài tiếng

Jason mặt đơ như khúc gỗ, đến khi cô Elena nhawsc mới lật đật quay về chỗ

Hiện tại chỗ ngồi sẽ tạm thời thế này:

                              |       …

                              |       …   

                              |      …

…                           |       Rose- Ashley

                              |        Manlisa-???

                              |        Jason- Ramie

– Hello, em là Rose, đúng chứ? Chị là Manlisa, hơn em hai tuổi, em là bạn cùng phòng với Janet mà!- Manlisa niềm nở bắt tay Rose- Còn đây là con em và thằng em rể quái thai của chị: Ramie và Jason. Hai đứa nó bằng tuổi em đó bây bê!

Chợt, Manlisa quay qua Ashley:

– Sao con mụ này cũng ngồi đây thế? Định làm gì?

– Tôi quyết định không theo mụ ta nữa rồi. Hừ, hoá ra mụ ta giết cha mẹ tôi, rồi nói dối tôi là bà ta đã sinh ra tôi, chết tiệt. Anh tôi vừa ở thế giới con người trở về, biết được sự thật nên nói với tôi. Chúng tôi… muốn về phe công chúa!

– Ui, quyết định sáng suốt thế! Đúng rồi đấy. A, cơ mà anh cậu…

Jason nói thì bị Ashley ngắt lời:

– Tên là… Brian Andrey Spears

– CÁI GÌ? Brian Andrey Spears. Chỉ có thể là cậu ta! Hừ, cậu cứ đứng trước mặt tôi thử xem, tôi băm cậu ra rồi quăng cho cá mập luôn!- Manlisa vừa nghe thấy tên Brian thì nghiến răng ken két, ánh mắt hằn lên mất tia đỏ nhìn phát sợ. Mà Ashley, lúc còn ở thế giới con người ấy, anh ta ở đâu

– Hình như là… Ottawa

– Đúng là anh ta, ôi, cái cuộc đời !- Ramie vờ ôm tim, bộ mặt sầu thảm nhìn Manlisa- Anh ta và chị Manlisa có thù oán vơis nhau cưcj sâu nặng, nhìn nhau mà đã toé lửa rồi cơ mà!

Rose ngồi nghe nhưng đã vắt hết cái IQ ba số hai của cô mà vẫn chẳng hiểu gì? Cái gì mà mụ ta? Brian? Ottawa? À, Ottawa thì cô biết, biết rõ đằng khác. Ottawa… là thủ đô của Canada chứ gì! Nhưng với cái tính kì quặc của mình, cô nghĩ, họ bị… điên

(Cơ mà tg thấy con Rose bị điên thì hợp tình hợp lí hơn!)

//////////////

Mệt mỏi với lấy cái đồng hồ, ôi, đã 8 giờ mà cô vẫn chưa có cái gì bỏ bụng. Đói chết luôn rồi. Đang định ôm cái bụng rỗng vào nhà bếp của trường ăn mì tôm thì có tiếng gõ cửa ầm ầm. Chắc là Janet. Nghĩ thầm, cô lật đật chạy ra mơr cửa thì thấy Janet, cùng cả Ray, Max, Manlisa, Ramie, Jason và Ashley đứng trươc cửa với một đống đồ ăn. Kayn không đến được vì cậu có bận một số chuyện, vả lại, cậu không muốn chạm mặt tên ôn thần Max. Max có vẻ hí hửng ra mặt, cười suốt từ lúc trên đường đến đây, làm mấy em học sinh đi qua nhìn thấy mà ngất ngây

– A Rose, bọn mình mang đồ đến ăn nè. Hôm nay là tiệc mừng Jason, Ramie và Manlisa trở về này, cậu sẽ tham gia chứ? Rose

– Tất nhiên rồi! Được ăn là mình tham gia luôn! Hề hề

Chơi được một lúc, Rose nghĩ ra trò Thử thách -sự thật nên rủ mọi người chơi. Vì không ở thế giới con ngươif nhiều nên có một số thành phần vẫn chưa hiểu luật chơi. Jason hắng giọng:

– E hèm, luật chơi đơn giản lắm. Lấy cái  chai này nè, lấy tay quay á, trúng ai thì người đó phải chọn thử thách hoặc sự thật. Ai không làm được là bị búng tay đấy nhé! Bị TẤT CẢ MỌI NGƯỜI búng đấy. Thế nên là chơi cho nó tử tế vào!Chị Rose quay trước đi, chị đề xuất trò này mà

Cái chai trong tay Rose quay với tốc độ chóng mặt. Khoảng 15 giây sau, nạn nhân trả lời:

– Thử thách

– Đút hết 10 cái xúc xích này vào mồm rồi nhai trong vòng 10 giây đi !

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN