Trường học siêu năng - Chương 4: Khu vườn kì lạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


Trường học siêu năng


Chương 4: Khu vườn kì lạ


“”Dịch chuyển tức thời. Tạo kết giới.Điều khiển nước, lửa, gió và thiên nhiên. Tất cả đều là siêu năng lực của tớ.”
“Giọng nói của White thật dịu dàng. Cậu ấy thật tốt khi giúp mình sang Mỹ. Nhưng…cuối cùng, đó cũng chỉ là giấc mơ”.
Một tia nắng tinh nghịch nhảy nhót trên mắt Gia Linh. Nó đưa tay lên che lại. Đôi mắt nó từ từ mở ra. “ Cái gì vậy? Tối qua mình đã đóng cửa sổ rồi mà. Chẳng lẽ mái nhà bị mục sao. Khoan đã.”
Lúc này, Gia Linh đã hoàn toàn tỉnh. Đôi mắt nó mở to, trân trân nhìn vào những chiếc lá, cành cây trên đầu. Kinh nghiệm là con người bán hoa cho biết cái thứ cây trên đầu không phải cây vườn nhà nó. Gia Linh vội ngồi dậy, đảo mắt nhìn xung quanh. Nó buộc miệng thốt lên. “ Ôi, đẹp quá.”
Xung quanh nó là một khu vườn xinh đẹp với một cái đài phun nước đã cũ kĩ. Tuy vậy nhưng cái đài phun nước này vẫn hiên ngang trong đám rêu mọc đầy trên thành đài và những dải dây leo bám xung quanh. Cái cây bên cạnh Gia Linh là một cây cổ thụ già xem chừng đã trăm tuổi. Những cái rể đung đưa theo gió như nhảy múa, như vẫy chào cô gái nhỏ đến thăm chốn thiên đường này. Chốn thiên đường này được bao bọc bởi một hàng rào cây đan xen với nhau chỉ chừa duy nhất một lối đi. Trên nền cỏ dưới chân Gia Linh, những bông hoa hồng đầy đủ màu sắc thế nhưng dù có chăm chú nhìn kĩ đến đâu thì Gia Linh cũng chẳng thể tìm thấy một bông hoa hồng bạch nào cả. Một cơn gió thổi qua, mang theo hương thơm quen thuộc. Gia linh khẽ reo lên:” A! Hương hoa hồng trắng. Dễ chịu quá đi. Chẳng lẽ White đang ở gần đây.” Hương thơm ấy như kéo Gia Linh đi về phía trước. Nó bước đi nhanh nhẹn, nhảy chân sáo bước qua lối đi giữa hàng rào cây với một khuôn mặt ngây thơ đầy háo hức.” Hì hì, cậu ấy đang muốn chơi trốn tìm đây mà.”
Gia Linh lúc này tự như trở lại quá khứ trở thành một đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ. Đến ngã rẽ nào thì cô gái nhỏ của chúng ta lại la lên đầy phấn khởi:” Cậu ở đây à?” Để rồi thất vọng và tiếp tục chạy theo hương hoa hồng phía trước. Gia Linh không hề biết những tai họa sắp đến với mình.

_________________________________
Hơi ngắn. Nhưng mn đọc tạm tại mình không có thơi gian đăng. Gạch đá mình xin chịu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN