Trường Sinh Ba Vạn Năm
Máu Chảy Thành Sông
Chương 22: Máu chảy thành sông
Giành thiên hạ thì dễ, giữ vững giang sơn mới khó.
Từ xưa đến nay, không biết bao nhiêu cường giả xuất hiện, cũng có mấy cái đánh chiếm thế giới tu chân , nhưng lại không có mấy cái thật sự nuốt hết toàn bộ thế giới tu chân, bởi vì dùng vũ lực không thể trấn áp mãi mãi, cho dù là sở tầm cũng không có cái trình độ này.
Bởi vì một ngày nào đó, sở tầm sẽ rời khỏi thế giới này, dùng vũ lực trấn áp, sẽ chỉ làm cho vô số người tích lũy nhiều hơn lửa giận cùng phẫn nộ mà thôi, đợi sau khi mình rời đi, nếu là không có vũ lực cường đại để trấn áp, kết quả chính là bị lật đổ.
Thế nhưng với cách làm hiện tại của sở tầm lại là cách hay nhất, lấy đạo đức để trừng phạt, dùng vũ lực để trấn áp.
Hắn một hơi làm suy yếu các tông môn ,thế lực trong thiên hạ , thu nhận tất cả sản nghiệp, áp chế tông môn đệ tử trong 500 năm, đây là khái niệm gì? 500 năm, thời đại thay đổi,không biết bao nhiêu tuấn kiệt (trẻ tuổi,tài trí) có thể ra đời, thời điểm quần hùng đến (những người tài giỏi) , 500 năm sau lại là một mảnh trời đất mới.
Tuấn kiệt khi xưa rồi bị vượt lên thôi.
Hơn nữa vấn đề lớn nhất là, bọn họ vẫn chưa phục, ai bảo bọn họ đã từng hại binh sĩ Sở gia? Vấn đề này, ai cũng không dám nhắc tới, sở tầm không có giết bọn họ, nhưng cách làm này so với giết bọn họ càng thêm khó chịu.
Bây giờ thế lực trong thiên hạ được ví như một bộ bài, xào bài lên, sau đó Sở Vương cung chọn rút nhân tài, thành lập một lại một cái tông môn, đây không phải là một cách để nuốt chửng thế giới tu chân sao?
Đến lúc đó, thiên hạ đều kính ngưỡng Sở Vương cung, muốn bộc lộ tài năng nhất định phải muốn nương nhờ vào Sở Vương cung, thậm chí nói này, các đại thánh Địa Thánh chủ, hoặc là Thái Thượng Trưởng Lão, đều có bóng dáng Sở Vương cung.
Trong thời gian ngắn sẽ không nhìn ra hiệu quả nào, chỉ khi nào bắt đầu thi hành , không đến mấy trăm năm, toàn bộ thế lực trong thế giới tu chân đều phải bị Sở Vương cung thống trị, nơi này sẽ trở thành khu vực trung tâm, nắm trong tay thiên hạ đại cục.
Năm xưa, ngay cả 12 Tiên Tôn sáng tạo ra Thiên cung, cũng chỉ trên danh nghĩa là trung tâm cơ cấu, tuy rằng thiên hạ kính ngưỡng, nhưng thế lực trong thiên hạ làm sao phát triển, Thiên cung sẽ không đi nhúng tay, trừ phi làm quá phận quá đáng mới đi ngăn.
Thế nhưng bây giờ sở tầm sáng tạo Sở Vương cung, đã không còn chỉ mang danh nghĩa, mà là bá chủ.
“Chúng ta lĩnh mệnh!”
Thiên xuyên đạo nhân, thanh sam tu sĩ, một đám năm người trăm miệng một lời trả lời, đây chính là một công việc béo bở, bọn họ năm người thống kê sản nghiệp, sau đó phân phối sản nghiệp, đem một cái nào đó đại tông, giao cho thủ hạ mình hoặc là đời sau của mình quản, đây chẳng khác gì khi không được toàn bộ tích trữ của một đại tông thánh địa?
Nhưng bọn họ trong lòng hiểu rõ, có thể giành một ít phúc lợi, nhưng tuyệt đối không làm quá mức, bây giờ sở tầm hùng tâm tráng chí (lòng mang chí lớn), thần vương trở về cần phải thị uy, bọn họ cũng tuyệt đối không dám xằng bậy,nếu không sở tầm sẽ không còn tin tưởng bọn hắn.
“Sở chân! Sở hư! Ở đâu!”
Sở tầm mở miệng, trong nháy mắt, sở chân sở hư tiến lên, sau đó quỳ gối trước mặt sở tầm nói: “Gặp Thần vương lão tổ.”
Bọn họ là sở tầm hậu nhân (con cháu đời sau), có thể xưng hô là Tổ, nhưng thêm vào Thần vương hai chữ, lại có vẻ kính trọng.
“Từ ngày hôm đó hai người các ngươi phụ trách tìm kiếm hậu nhân của sở gia cùng đám thuộc hạ cũ của ta, chỉ cần là Sở gia hậu nhân, toàn bộ tiếp nhận về sở Vương cung, Còn hậu nhân thuộc hạ cũ của ta, tìm được đưa về Sở Vương cung, hưởng đãi ngộ (quyền lợi) tốt nhất , lấy được một phần sản nghiệp, tại Sở Vương cung an phúc mười đời .”
Sở tầm mở miệng, hắn biết bên trong đại thế khẳng định còn có rất nhiều, thuộc hạ hắn chết đi, hậu nhân lại trốn trốn tránh tránh, sở tầm là người trọng tình nghĩa, hắn sẽ không quên những người kia đã từng đối có ân với Sở gia, vì thế mà cố gắng hết sức cũng muốn đi tìm kiếm.
Hắn đã nói xong mục đích của đại hội, tiếp đó chính là…nghiêm túc chấp hành.
Thiên hạ quần hùng dồn dập rời đi, năm người kia cùng với sở chân sở hư dồn dập rời đi, bọn họ đi chấp hành mệnh lệnh của sở tầm .
Ngày hôm đó, Thế giới tu chân gần như một lần đại thanh tẩy (rửa tội), 5 người kia lấy thế lôi đình, đoạt lại vô số bảo tàng tài phú, toàn bộ hướng chuyển về Sở Vương cung, những cường giả tại thánh địa này, toàn bộ đi làm khổ công (công việc nặng nhọc), cái gọi là khổ công, chính là đào mỏ, luyện đan, luyện khí.
500 năm là sở tầm định ra, không người dám phản đối, nhưng làm như vậy đã đưa tới rất nhiều người không phục, có người muốn gây sự, lại trực tiếp giết chết, ba cái đại giáo, không có một người sống sót , đây là giết gà dọa khỉ.
Lấy thủ đoạn máu lạnh đối ứng trong thời kỳ phi thường, giờ phút này đã không người dám nói lung tung rồi.
Thời kỳ phi thường phải dùng thủ đoạn phi thường, tất cả những thứ này sở tầm đều biết, nhưng hắn một chữ không nhắc, mặc cho bọn họ đi làm.
Thời gian cứ như vậy từng chút trôi qua, trong nháy mắt, thời gian một tháng trôi qua.
Một tháng này, thế giới tu chân, toàn bộ mười đại thánh địa bị bắt vào trong túi, 800 môn phái đã có 750 môn phái bị đoạt lại, môn phái còn lại , cũng biết đã thể cứu vãn, chủ động nương nhờ vào Sở Vương cung, bọn họ biết mặc dù là hiện tại không nương nhờ vào, không được bao lâu, Sở Vương cung sẽ kiếm chỉ quần hùng.
Tất cả những thứ này đều là bởi vì sở tầm quá mạnh mẽ, hắn gần như vô địch, được xưng thần vương.
Ngắn ngủi một tháng, toàn bộ thế giới tu chân không biết chảy bao nhiêu máu, chết bao nhiêu người, nhưng cuối cùng thể giới đã ổn đinh.
Nhưng vẫn có bộ phận phiền phức.
Ngày hôm đó, trong Sở Vương cung, sở tầm ngồi ở trên Vương Tọa, hắn lẳng lặng thẩm tra tấu chương từ thiên hạ đưa về, chuyện tình 3 vạn năm trước để hắn có một bài học, sở tầm hiểu thế gian này không có vương triều nào là tồn tại mãi mãi, nhưng hắn muốn tạo ra một cái vương triều một vạn năm.
Hắn cần một nguồn sức mạnh, là đứng trước sức mạnh tuyệt đối, quần thể sức mạnh không tính là gì, nhưng nếu như có một ngày hắn phi thăng Tiên giới, như vậy Tín Ngưỡng Chi Lực tại thế giới tu chân này chính là vốn liếng lớn nhất của hắn.
Mặc kệ là thứ gì ở thế giới tu chân đều không thể mang đi Tiên giới, chỉ có Tín Ngưỡng Chi Lực (loại lực lượng mà người người tôn kính, thần phục tạo ra) là có thể.
Ở thế giới tu chân , hắn là cường giả đệ nhất, thế nhưng đến Tiên giới rồi có càng nhiều cường giả đang đợi hắn, nếu như không có một chút vốn liếng, sẽ nửa bước khó đi.
Đây chính là nguyên nhân vì cái gì mà sở tầm muốn chỉnh đốn thế giới.
Hắn suy nghĩ cho chính mình, cũng suy nghĩ vì hậu nhân.
“Báo! Thiên đạo nhân muốn yết kiến Thần vương!”
Lúc này, một thanh âm vang lên, vang vọng trong Sở Vương Cung.
“Truyền vào.”
Sở tầm hờ hững mở miệng, trong nháy mắt, Thiên xuyên đạo nhân liền xuất hiện tại trước mặt sở tầm .
“Gặp Thần vương! Nguyện Thần vương vĩnh hằng bất hủ, vạn cổ chúa tể.” ( chúc thần vương tồn tại mãi mãi, chúa tể vạn cổ)
Thiên xuyên đạo nhân đại lễ quỳ lạy, rất trang trọng.
“Bình thân.”
Sở tìm gật đầu, Thiên xuyên là của thuộc hạ cũ của hắn, trong 3 vạn năm qua, từng cái bạn cũ ra đi, đối với một kẻ sống lâu như hắn mà nói, bạn bè là từ khó diễn tả. Hắn thấy qua thế sự xoay vần, thấy qua trời đất thay đổi, mà khi quay đầu lại… cũng chỉ mình hắn một người mà thôi
còn dư lại những bạn cũ như Thiên xuyên đạo nhân, cảm xúc của hắn khó nói thành lời .
Nếu như thực sự vô địch, mãi mãi không chết, khiếp sợ thế giới, nhưng chỉ còn lại một mình một người, cô độc, đó mới là khủng khiếp nhất .
“Thần vương, hôm nay Thiên xuyên đến, là muốn cùng Thần vương thảo luận về việc khổ công, bây giờ thế cục ổn định, theé nhưng phiền toái lớn nhất vẫn là chuyện khổ công, những tu sĩ thế hệ trước kia, áp chế 500 năm cũng không sao, thế nhưng những kẻ tuấn kiệt (trẻ, tài giỏi), nếu là áp chế 500 năm, đối với thế giới mà nói, là mất mát rất lớn, hơn nữa gần đây ta nghe nói, có rất nhiều tuấn kiệt muốn nương nhờ vào Sở Vương cung, miễn hình phạt khổ công, vì lẽ đó Thiên xuyên đề nghị, không bằng thu nhận những kẻ tuấn kiệt thật sự, để cho bọn họ trở thành một loại ngoại lực của Sở Vương cung , nếu như vậy, có thể giải quyết cái phiền toái này, có thể thực sự bình ổn thế giới, không biết ý của Thần vương như thế nào?”
Thiên xuyên mở miệng, quỳ trên mặt đất, cũng không ngẩng đầu, nghiêm túc vô cùng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!