Truy Đuổi ( Bụi Trong Ngực 2) - Truy Đuổi - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1659


Truy Đuổi ( Bụi Trong Ngực 2)


Truy Đuổi - Phần 5


Nỗi ám ảnh kinh hoàng đó đang xuất hiện ngay trước mặt tôi,hắn chính là kẻ đã gây ra cái chết của Thầy..

Tôi tóm lấy súng của Kama chĩa vào hắn

Kama: Hạnh cậu làm gì vậy,mình tự lo được mà

Tôi run run tay cầm khẩu súng chĩa vào hắn…

Tôi: tại sao anh lại hại chết thầy,chúng tôi đã làm gì sai,tôi chính là người cứu anh vậy thì tại sao anh lại hèn hạ đến vậy…

Mochi đứng lặng yên dưới gốc cây hoa,anh ta nghiêng đầu nhìn Hạnh tỏ vẻ ngạc nhiên…

kama: Hạnh đưa súng cho mình,cậu đi đi nhanh (quát lên)

-không hắn là tên sát nhân,tên khốn này là tên sát nhân không có tình người thậm chí còn giết cả người cứu mình,thầy của tôi đã làm gi sai hả (tôi hét lên )

Mochi: Trái đất này tròn thật đấy,chúng ta lại gặp nhau ,giờ thì cô lại định cứu ai vậy (cười ồm ồm giọng sau lớp mặt nạ)

Kama cầm tay Hạnh kéo ra sau lưng

Kama: cô gái này la bạn gái của tôi,là người mà tôi yêu,anh có thể làm gì tôi cũng được nhưng k dc động đến cô ấy

Mochi: bạn gái…nghe vui tai đấy…

Tôi thấy hắn đến gần Kama tôi đẩy Kama ra…

Tôi: Hôm nay tôi nhất định bắt anh trả giá cho việc hại thầy,tên hèn hạ (tôi nói tiếng Việt Kama không hiểu)…

Mochi nghe thấy những lời của Hạnh anh ta tỏ ra không vui…

Tiếng súng đoàng…chim chóc đậu trên cành cây đó bay lên…tôi đã nổ súng…

Kama: Ôi không …

Quỷ Máu và Aran đang hút thuốc vội dập thuốc khi nghe thấy tiếng súng…họ chạy thật nhanh băng qua cây cầu…

Aran: Ngài Mochi…

Mochi trên chiếc áo sơ mi xanh máu chảy ra ,Tôi đã nổ súng thật rồi…

Kama: Anh ơi cô ấy không hiểu chuyện,xin hãy tha cho cô ấy,Hạnh chỉ vì em thôi…

Tôi run run Kama giật lấy khẩu súng trên tay rồi quỳ xuống…

Kama: Anh xin hãy chỉ trừng phạt em…

Mochi cứ đứng để máu tuôn,hoa rơi từng cánh lên những giọt máu của Mochi …Aran vội vã lấy khăn bịt máu trên ngực Mochi

Aran: Bác sỹ đâu ( bác sỹ chuyên đi theo,Mochi dơ tay ý không cần)

Mochi: Kama chuyện hôm nay mày muốn tao phải giải quyết ra sao

-Xin anh đấy là do em bắn anh,do em làm em sẽ chịu mọi trách nhiệm

Mochi: Được,Kama đứa con rơi của cha ta bên ngoài đã dùng súng bắn ta bắt lấy nó…

Tôi vội xua tay giữ lấy Kama

-Là tôi bắn mà,tôi bắn không phải Kama,các người định làm gì…

Kama: Hạnh yên lặng đi ,nếu lúc nào đó có quét lớp học hãy nhớ đến tôi nhé

Họ bẻ tay Kama ra sau rồi bịt mặt lôi đi,tôi khóc chạy theo …

-Đừng bắt cậu ấy mà,các người nhất định sẽ hại cậu ấy…

Mochi nhìn theo Hạnh đang đuổi theo người dẫn Kama đi…máu từ sau chiếc mặt nạ chảy xuống…Aran nhìn thấy

Aran: Ngài đang ộc máu mồm đúng k ạ…

-Mang xe tới đây,phải phẫu thuật trong vòng 3 tiếng tới,cuộc họp nội bộ của bang phái Hoa Quỷ tại Mỹ sẽ diễn ra ,tao nhất định phải có mặt

-Có được không ạ,thằng khốn Kama

-K có lệnh của tao k ai được động đến nó …

-Nhưng sau phẫu thuật yếu như vậy sao có thể tham dự cuộc họp đó..

-Tao sẽ làm được chuẩn bị đi…

Mochi lên xe đi qua nơi Hạnh đứng đang khóc lóc gọi tên Kama ,Mochi nhìn rồi quay đi…

Aran: Đứa con gái đó nó đã thấy

-Để nó yên

-Vâng…

Mochi trên xe anh ta được bác sỹ cầm máu

Bác sỹ: Xin cậu chủ hãy cố chịu

-Tiêm đi

-Phẫu thuật sống ạ

-Phải,ngay tại xe này lấy đạn ra đi

-không được rất nguy hiểm

-Làm đi,nhanh …

Vị bác sỹ chăm sóc Mochi từ nhỏ vội bỏ mặt nạ ra đeo cho anh ta ống thở…

Aran: Phải cẩn thận,ngài tôi nghĩ nên

Mochi: K còn thời gian tao chỉ có 3 tiếng …

Xe đỗ lại giữa đường vắng,Mochi cắn răng ngậm chặt miệng trên xe để cố nén nỗi đau đớn …

Quỷ máu trên xe chở Kama tóm lấy áo Kama…

Quỷ Máu: Thằng ranh sao mày dám bắn hả

-Tại sao tôi không dám chứ…

-Không đúng nếu là mày bắn thì tại sao ngài ý lại không phòng bị được ( Kama ấp úng)

-tôi bắn đột ngột nên

-Không đúng,tính cách ngài ấy rất cẩn thận mày biết đấy…tao thấy có gì đó sai sai,khi đó ở đấy còn một cô gái phải k

-Cô ấy không phải người bắn,cô ấy không liên quan gì cả

-Mày nói vậy càng khiến tao tò mò ,bọn mày bắt cả đứa con gái đó cho tao

Kama: Không liên quan đến cô ấy ,anh ấy nói rõ tôi bắn rồi mà

-Nhưng kẻ chứng kiến cũng phải chết,đó là luật mày quên à…

Tôi khóc lớn khi thấy họ đưa Kama đi,lỗi của mình vậy thì tại sao lại liên quan đến cậu ấy,phải làm sao đây …mình phải báo cảnh sát…
Tôi vừa chạy ra khỏi đường thì chiếc xe áp sát họ giữ tay tôi kéo lên xe…
-Bỏ tôi ra ngay nhanh ( Bịt khăn thuốc mê) bỏ tôi ra ( ngất lịm)…

3 tiếng sau tại biệt thự riêng của nhà Hoa Quỷ tại Mỹ,tuyết rơi lạnh lẽo bên ngoài ô cửa,Mochi chợt mở mắt …

Bác sỹ: Cậu tỉnh rồi ,mọi chuyện đều tốt đẹp

-Cô cũng giỏi lắm ,nói với bên ngoài chuẩn bị xe tôi phải đến hội nghị cấp cao của tộc Hoa Quỷ…

-Cậu vẫn rất yếu ,khi đến đó tôi sợ cậu không trụ nổi

-sẽ được thôi ,cô nghỉ ngơi đi tôi thấy ổn,chẳng phải thuốc của tộc tôi luôn là thứ con người tìm kiếm hay sao…

-Phải rồi nhưng vẫn cần cẩn thận hơn chứ ạ

-Tôi ổn ( cố dậy mặc chiếc áo sơ mi trắng lên người vết máu vẫn hằn nhờ nhờ sau chiếc áo )

Vị bác sỹ lấy chiếc áo vest đen khoác ngoài cho Mochi…anh ta mặt lạnh tanh đôi môi tái nhợt đứng trước gương thắt chiếc cavat màu đen …

-Ngài mochi có bao giờ nghĩ đến chuyện lập gia đình chưa

-Sao cô hỏi vậy

-Con gái tôi đã chờ cậu 10 năm rồi ,tôi k mơ cậu Mochi chú ý tới nó,chỉ là nó hơi ngốc nghếch khi cứ chờ cậu ,mới đó đã 10 năm rồi ,năm nay nó cũng 30 rồi mà có khuyên thế nào cũng k lấy ck…

-Asumi này,cô chăm sóc tôi từ nhỏ nên tôi có lời khuyên dành cho cô nhắn nhủ con gái mình hãy lấy ck và sống thật hạnh phúc,sống vs kẻ như tôi sẽ là nỗi bất hạnh của con gái cô…

-Cậu đừng nói vậy…

-Nhưng sự thật là vậy,tôi là kẻ không hề biết đến chữ tình cảm…
Mochi bấm tách chốt đồng hồ rồi lạnh lùng đi qua vai vị bác sỹ Asumi,người mà chăm sóc anh ta từ nhỏ…

Asumi: Nhưng cậu Mochi,tôi không sống được lâu nữa tôi muốn cậu chăm sóc nó thay tôi…

-Không đâu cô sẽ không chết,tôi đảm bảo đấy…

Mochi đeo chiếc mặt nạ lên mặt…bước qua cánh cửa ,người cúi đầu dài ra tận cổng…

Aran: Ổn cả chứ

-Ổn

-Khởi hành đến hội nghị…

Đến hội nghị Mochi thấy cả bàn tròn mọi người lặng yên khi thấy anh ta đến…họ cúi đầu cúi chào…

Mochi: Cứ thoải mái đi…

Ông A: Tôi nghe nói ngài muốn sát nhập hết về Nhật Bản

-Phải

-Nhưng mà truyền thống chúng tôi được lệnh sinh sống và phát triển mọi mặt cho tộc hoa quỷ tại đây,tại sao bây giờ lại phá bỏ lệ…

-nghĩa là mày thay vì về Nhật để trợ giúp tao thì mày thích ở đây hơn,phát triển cho tộc hay là để mày dễ ăn chơi hơn…

-Cậu nói gì vậy,tôi theo bố của cậu chứ k theo cậu

-Mày quên giờ ai là hoa quỷ à,tao còn nhớ khi tao bị giam ở đây mày chưa 1 lần đến vậy mà theo ghi chép báo cáo mày 1 năm đến thăm hỏi tao đến cả chục lần,chi phí được ghi cả lại ,mày k có đến thăm tao vậy thì chi phí đó mày đem đi thăm ai…

-Tôi có đến mà…( sợ sệt ấp úng)…

Aran rút kiếm chém đứt đầu người đó máu bắn đầy lên bàn khiến các trưởng hội sợ hãi

Mochi: Tao đùa mà làm gì mà chúng mày căng thẳng thế,thị trường Mỹ là nơi tốt,tao k rút về đâu ,chúng mày có thể ăn chơi nhưng tiền nộp về phải theo báo cáo nhất định k dc thiếu 1 xu

Họ đồng thanh vâng trong sợ hãi

Ông B: Khu đất mà chúng ta định xây nhà máy k thể thoả thuận được ạ

-Tiền hay thế nào

-Dạ họ nói là đất để dành cho con gái không bao giờ bán ạ

Aran: Khu đất đó mới trồng được loại hoa của chúng ta sao ạ

Mochi: Đúng thế,sao bây giờ mày mới báo cáo

-Tôi có gửi thư tín nhưng chắc thư kí của cậu nhiều việc chắc chưa báo lên

-Mảnh đất đó của ai

-Của tập đoàn xuất nhập khẩu Ngọc Thịnh ạ

-Ngọc Thịnh…chỉ là tập đoàn nhỏ

-Vâng đúng là nhỏ nhưng họ nhất định k bán dù cho chúng ta trả mảnh đất đó giá gấp 3…

-Trả gấp 10 đi tao cần mảnh đất ấy

-Dạ ngài Mochi…

Tại Biệt Thự Ngọc Thịnh…
Thư: Con không học đâu con k học dc Y mà mẹ

-Con vs cái có ai lại k học được,con đừng có lười

-Con học không vào mà mẹ,sao mẹ cứ ép con

Bố Thư: Đừng ép nó mình ạ để con từ từ nghĩ thông

Ngọc: K học dc thì gả nó đi lấy chồng quách đi cho xong

Thư: Con k lấy chồng đâu con muốn ở với mẹ cả đời cơ

-Không phải nịnh,nghe mẹ cố đi con…

-Sao con đỗ được cơ chứ

-Con phải cố tất cả vì tương lai con ạ.. bạn của mẹ làm giảng viên ở đó,họ sẽ cho con học thử thực tế cùng các sinh viên chính luôn sau đó có thích hay k thì bảo mẹ,nếu con đỗ mẹ sẽ mua cho con chiếc BMW hai cửa mà con thích…

Thư: Thật ạ ,mẹ nhớ nhé ..

-Nhớ

-Con yêu mẹ …( ôm chặt lấy nhau)…

Mochi ngồi trên xe máu chảy thấm ra áo,anh ta nhắm mắt cố chịu…

Mochi: Kama đâu

Aran: Tôi chưa hỏi hoa quỷ để tôi hỏi luôn (gọi điện)…uk đang ở đâu vậy,uk biết rồi k có lệnh k dc làm bậy đâu đấy

-Yên tâm,tôi bắt cả đứa con gái nữa

-Đứa con gái nào

-Con bé chứng kiến đó

-Ngài mochi bảo bỏ qua nó mà

-Tôi biết đâu,tôi bắt về rồi ,nó vẫn bất tỉnh đã tỉnh đâu…

-Điên rồi thả nó ra đi ( cúp máy) Quỷ Máu bắt cả cô gái chứng kiến vc Kama bắn cậu rồi ạ

-Bảo nó mang cô ta vào phòng tao

-Sao ạ,mang phụ nữ vào phòng ngài ý ạ

-Có gì lạ à

-Dạ k có chỉ là chưa bao giờ nghe thấy ngài nhắc đến phụ nữ,nay lại đưa gái lạ vào phòng…tôi thắc mắc chút thôi…

Mochi thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ…dường như anh ta đang toan tính điều gì đó về Kama và về Hạnh….


– [ ]

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN