Truy Nã Vị Hôn Thê - Chương 9.2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Truy Nã Vị Hôn Thê


Chương 9.2


Cuộc sống, chính là hạnh phúc như thế mà đi qua. Mỗi ngày sáng sớm, có thể người mình yêu tỉnh lại ở trong ngực, quan sát tỉ mỉ anh với lúc tỉnh táo bộ dạng khác nhau một trời một vực. Chợt có ý nghĩ đổi lại sẽ không nhịn được mà, dùng các phương thức mà cô cảm thấy thú vị để tới gọi anh dậy.

Mặc dù mỗi một lần sau khi anh tỉnh lại, đầu tiên chính là bắt được cô, trước cho cô nụ hôn nhiệt tình nóng bỏng kịch liệt, rồi sau đó thì phải nhìn cô vừa lòng dựa vào, xem một chút có thể tránh được hay không bị nuốt vào bụng. Vì thế tới bây giờ, cô là món ngon không thể tránh được, mỗi ngày đều bị anh ăn no, tiếp tục như vậy nữa, xem ra có thể vì Bảo Bảo rất nhanh sẽ có thêm em trai hoặc em gái.

“Tiểu La, cháu rất nóng sao? Mặt cũng đỏ hết.” Giọng nói mang theo hoang mang, chậm rãi truyền vào trong tai.

Hàn Bích La phục hồi lại tinh thần, có chút thẹn thùng lúng túng nhìn Long phu nhân.

“A… Vâng, cháu hơi nóng.” Không tiện nói mình là bởi vì nghĩ đến Long Tĩnh, nghĩ đến lúc hai người thân mật mới có thể đỏ mặt, cô không thể làm gì khác hơn là nói dối ôm áy náy với Long phu nhân.

Nhưng thực tế ý nghĩ trong mắt cô có thể trốn được mắt của Long phu nhân sao? Chỉ thấy Long phu nhân mập mờ mà cười một tiếng, lại tốt bụng không cười nhạo cô, giả bộ như không nhìn thấy gì, càng ngày càng dụ dỗ Tiểu kim tôn tuấn tú đáng yêu.

Hôm nay là ngày mà mỗi tháng nhà Long gia tụ hội, Long gia có năm con gái, cho dù nhiều việc bận rộn cũng phải bỏ xuống tất cả công việc về nhà liên hoan, cho nên Long Tĩnh mang cô đến Long gia trước sau đó lại trở về Long Môn, giải quyết xong một chút chuyện quan trọng liền trở lại.

Thương thế của anh vừa mới khỏi, cô không yên tâm anh nhanh như vậy trở về xử lí công việc, nhưng anh lần nữa bảo đảm sẽ bảo vệ mình thật tốt, cùng với mỗi đêm dùng phương thức thuyết phục cô làm người ta mặt đỏ tới mang tai, anh có bao nhiêu “Khỏe mạnh.”

Chuyện kia, nghĩ đến dạy người cũng xấu hổ.

“Thế nào? Bắt đầu nhớ anh hai sao? Tùy hứng quăng tất cả công việc cho nhân viên, đi về nhà Long Hồ, cũng không có Long phu nhân tốt bụng như vậy, vừa mở miệng liền trúng thẳng trái tim, hỏi mặt đỏ của Hàn Bích La, “Chị Bích La, hai người mới xa nhau ba giờ thôi.”

Chỉ có ba giờ sao? Cô cho là đã quá lâu! Hàn Bích La vừa mệt lại lúng túng, rồi lại mệt mỏi phản bác, không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt, nhẹ uống hồng trà ấm áp.

“Tiểu Hồ, chán sống rồi hả?” Lôi Kỳ Nhi khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, chau mày, hỏi cô út “Cô khó khăn lắm mới tránh được một kiếp từ mắt lạnh Long Tỉnh, bây giờ còn dám đến chế nhạo Bích La?

” Nói tới đây, Long Hồ trong lòng có sự cảm thông, bởi vì cô mang tất cả chuyện nói hết cho Hàn Bích La, để cho cô ấy thiếu chút nữa động đến thai nhi, Long Tĩnh nghiêm chỉnh ước chừng cho cô mắt lạnh một tháng, để cho cô hiểu thật sâu, cho dù là ruột thịt, cũng sẽ vì vợ mình mà nổi giận!

“Chị dâu, em không phải là ý đó! Chị nhớ anh hai như vậy, anh hai biết nhất định sẽ vui vẻ chết được!” Gió chiều nào che chiều ấy, chỉ không phải là Long Hồ không ai có thể hơn.

Cô trên khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương, Hàn Bích La dạy không nhịn được khẽ cười lên, “A Tĩnh sẽ không như vậy, em yên tâm.” Cô an ủi cô gái, biết cô ấy “Kém thông minh” bị Long Tĩnh nặng nề mà đả kích.

“Sẽ không mới là lạ chứ!” Bẹt mếu máo, Long Hồ không dám lớn tiếng phản bác.

“À, đúng rồi, Bích La, khi nào thì anh chị muốn bổ sung tiệc cưới?” Lôi Kì Nhi mắt liếc ngón tay Hàn Bích La không có vật gì ở giữa, không nhịn được nhíu mày.

Nghe vậy, Long phu nhân và Long Hồ cũng yên lặng nhìn Hàn Bích La giống như là rất mong đợi đáp án của cô. “Tiệc cưới?” Bản thân Hàn Bích La cũng là ngẩn ra. Về cơ bản, xưa nay cô cũng không có nghĩ tới chuyện này, xa cách tám năm, có thể lại một lần nữa ở chung cùng với Long Tĩnh, chính mình còn có một đứa con đáng yêu, cô đã rất thỏa mãn rồi, không để ý mình chuyện mình với anh không có kết hôn.

Huống chi, quan hệ hiện tại giữa bọn họ, cũng không khác biệt gì so với các cặp vợ chồng khác? Cho nên, có kết hôn hay không đối với cô mà nói cũng không quan trọng.

“Dĩ nhiên không được!” Biết cô trả lời, ba người phụ nữ tại chỗ không hẹn mà cùng lớn tiếng phản đối.

“Con ta có thể nào làm một người vô tình vô nghĩa?” Long phu nhân tuyệt đối sẽ không để mình vừa ý con dâu thí sinh, tiếp tục không có danh không có phận theo sát ở bên con mình! Vả lại con dâu này đã sinh cho bà một đứa cháu đích tôn, thỏa mãn mong muốn rất lớn là được ôm cháu đích tôn của bà, nhân tình lớn như vậy, cô bảo gì bà cũng sẽ báo đáp thật tốt.

“Xin mẹ đừng hiểu lầm, A Tĩnh cũng không phải người vô tình vô nghĩa.” Hàn Bích La vội vàng thay chồng yêu quý giải thích rõ, “Thương thế của anh ấy vừa mới khỏi, mà trong môn phái lại có một đống chuyện chờ anh ấy giải quyết, anh ấy đã rất bận rộn rồi ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, như vậy chuyện kết hôn cũng không vội, cho nên…”

“Chị Bích La, chị đừng có cưng chiều anh hai như vậy!” Long Hồ rất không nể tình phản đối.

“Đúng!” Lôi Kì Nhi cũng tham gia nói, “Đàn ông là không thể quá cưng chìu!”

Ách? Hàn Bích La nháy mắt mấy cái, những lời này từ trong miệng Lôi Kì Nhi nói ra, không biết vì sao, chỉ là đặc biệt mà không có sức thuyết phục.

“Tiểu La, nghe mẹ nói, nếu một ngày Long Tĩnh không có cầu hôn con, thì con một ngày không vào phòng ngủ các con.” Long phu nhân đề nghị, không phải ép con trai mau sớm mang cô trong suy nghĩ lấy con dâu thí sinh về nhà.

Cái gì? Hàn Bích La nháy mắt lần nữa, mẹ Liên Bá cũng cùng nhau ồn ào lên? Bây giờ, nên làm gì đây?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN