Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 26
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
178


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 26


TIẾP CHƯƠNG 4
***
Hôm qua, sau khi cùng Bình khám phá ra cuốn nhật kí quái quỷ kia thì Dũng không khỏi hoang mang. Em trai hắn mất đã được tám ngày rồi. Mọi chuyện thật không thể ngờ. Những án mạng do ma quỷ làm. Hắn cố gắng suy luận các tình tiết của những cái chết sao cho có thể giải thích hợp lí nhất. Nhưng xem ra, chưa thể giải thích rõ ràng được. Điều nan giải hiện tại là phải tìm cho ra được những bí ẩn đang ẩn chứa trong cuốn nhật kí ma ám kia.
Trong tám năm làm công an, chưa bao giờ một vụ án nào mà gây nhiều lo lắng và cả sợ hãi cho hắn như vậy. Ban đầu hắn nghĩ là sẽ bắt kẻ sát nhân phải đền tội nhưng xem ra bây giờ hắn chỉ mong ngăn chặn được sự việc đừng kéo dài là tốt rồi. Nhưng những gì mà hắn và Bình đang nắm trong tay chưa thật sự nên biết phải làm gì.
Điện thoại đổ chuông.
Dòng suy nghĩ bị cắt đứt. Dũng quơ tay lấy chiếc di động. Cuộc gọi tới của Bình…Alo…Alo, Dũng hả? Cậu biết tin gì chưa?…Tin gì?…Tân chết rồi…
Sau khi nhận được hung tin từ Bình. Dũng đã tức tốc tới nhà Tân. Tại đây hắn gặp Bình. Vẫn cái không khí ấy, vẫn cách chết ấy…Nó như một cái khuôn định sẵn. Cách thức chết của Tân trở nên “quen thuộc” đối với hai người. Và việc Tân chết cũng chỉ có chút bất ngờ. Giờ đây trong Bình và Dũng tồn tại một nỗi lo sợ chưa từng thấy. Không còn gì nữa, cái chết tiếp theo sẽ là Bình và Dũng.
Nỗi lo sợ như chìm ngập Dũng và Bình. Nhìn những người có mặt tại hiện trường, ngoài sự hiếu kì thì trên mặt ai cũng hiện lên nỗi sợ hãi. Nỗi sợ hãi về một trận đại dịch khắp vùng đất này? Họ sợ những dự đoán trong bản tin hôm qua trên tivi đưa. Đại dịch bệnh chưa có thuốc chữa . Sẽ có nhiều cái chết nữa. Vùng đất này sẽ trở thành vùng đất chết chóc sao?
Bình đứng tần ngần người ra một lúc rồi đề nghị Dũng về nhà mình. Hai người rồ ga rời xe khỏi nhà Tân. Vọng sau lưng là tiếng khóc than não nề từ ngôi nhà phát ra đều đặn.
Hai người cho xe vào sân nhà Bình. Họ không nói với nhau lời nào và cứ thế kéo ghế ngồi trong phòng khách. Sự im lặng tràn ngập khắp căn phòng như nhà hoang. Đặng Lê đã đi làm. Hai người ngồi im lặng và cứ thế trong đầu cứ suy nghĩ về những cái chết, nỗi sợ hại đang len lỏi trong người mỗi người. Cho dù không sợ ma quỷ đi chăng nữa nhưng ai mà không sợ chết. Và cái chết của Tân như một dự báo rằng nếu bản thân họ không làm gì thì kết cục cũng như vậy thôi.
-Anh có tìm ra điều gì bất thường trong cuốn nhật kí không? – Dũng chợt hỏi.
-Chẳng có gì cả.- Bình ngán ngẩm đáp.
Họ lại không nói gì. Một lúc sau Bình lên tiếng :
-Tôi cho anh xem cái này – Nói rồi Bình đứng dậy vào phòng làm việc lấy ra chiếc latop và mở lên. Sau một vài thao tác với con chuột rồi hắn quay màn hình latop qua người đối diện.
-Đây là gì chứ? – Dũng thắc mắc
-Thêm một bức ảnh ma nữa, chụp hôm qua trong căn hầm xe lửa. – Bình thì thào.
-Máy ảnh anh bị hư mà?
-Đây là tấm chụp đầu tiên. – Bình giải thích. Ánh mắt đơ lại.
Dũng chăm chú nhìn cặn kẽ vào bức ảnh. Trong bức ảnh một hòn đá đen to đùng, đó là tảng đá trong căn hầm. Bức ảnh còn cho thấy rõ bên trái tảng đá có một bóng người mờ đục, nhìn như làn sương mờ mờ nhưng vẫn hình dung được dáng người với mái tóc dài và xõa xuống, cơ thể như trong suốt. Đang đứng nhìn trực diện vào ống kính. Khuôn mặt không rõ ràng lắm nhưng ánh mắt có vẻ xếch ngược lên nhìn chăm chăm vào ống kính. Một ánh mắt không mấy thiện cảm. Lại một bức ảnh ma đầy quái dị. Lần này, bức ảnh hiện rõ ràng là một hồn ma nữ
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN