Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 35


TIẾP CHƯƠNG 5
Bình nhắc máy…Alo…Alo, anh Bình hả, em bận quá, giờ mới liên lạc được, chuyện là người con gái của Tư Ngọc Lan bị mất tích, anh nghe chưa ?…chuyện đó anh biết rồi….Ừm, nhưng theo những tiền bối theo vụ đó cho biết thì đối tượng tình nghi lúc đó có ông trưởng thôn Lâm Sơn, tên ông ta là Nguyễn Bá Thanh…Em nói sao, ông trưởng thôn à…Đúng, nhưng lúc đó không có bằng chứng, cũng như chỉ là linh cảm của các tiền bối nên mọi chuyện…Lâm chưa kịp nói hết câu thì nghe tiếng cúp máy.
Bình hớt ha hớt hải trao đổi nhanh và cùng Dũng tức tốc vượt chặng đường hơn 15 cây số lên Song Pha. Chiếc xe gắn máy tiến về hướng nhà ông trưởng thôn.
Tiếng thắng gấp và tấp vào khoảng sân ngay nhà ông trưởng thôn mà hôm qua họ mới gặp. Hai người tiến thẳng vào trong nhà. Ông ta không có nhà. Người nhà cho biết ông ta đã qua khu vườn bên kia. Tất nhiên Dũng và Bình biết là khu vườn nào. Họ cứ thế lao nhanh ra sân và ra đường hướng về khu vườn của Tư Ngọc Lan.
Mọi chuyện diễn ra nhanh và gấp gáp, có linh tính chẳng lành, hai thanh niên trong nhà ông trưởng thôn cũng lao theo hai người khách.
Dũng và Bình đạp cửa bước vào trong căn nhà đang sáng đèn. Trước mắt họ, ông trưởng thôn với mái tóc bạc và khuôn mắt với những nếp nhăn, ánh mắt ánh lên sự xa xăm. Lúc này, sáp kề sau lưng Bình và Dũng là hai người thanh niên nhà ông trưởng thôn.
Ông già vẫn ngồi bình thản như trông đợi và thản nhiên với những hành động lỗ mãng của hai vị khách. Ông ra hiệu cho hai người thanh niên cứ đi về và sau đó mời hai vị khách ngồi xuống ghế. Lúc này, Bình và Dũng không nói gì, ánh mắt của hai người cứ xoáy vào khuôn mặt ông già.
Một hồi, hai người thanh niên cũng chịu đi ra khi thấy tình hình không có biến động gì. Ông già đi tới khép cánh cửa lại rồi chậm rãi quay lại bàn, ngồi xuống, rót nước mời Bình và Dũng, giọng run run:
-Không biết nhà báo lại tìm tôi có chuyện gì nữa?
-Ha ha, tôi nghĩ ông biết bọn tôi tới đây là chuyện gì rồi chứ? – Bình ra vẻ khinh khi. Hắn không muốn vòng vo. Mọi chuyện không còn nhiều thời gian để cà kê nữa.
-À, chuyện người đàn bà tên Lan..gì đó. Tôi đã nói hết rồi. Tôi cũng chỉ có biết như vậy thôi. – Người đàn ông vẻ lấp liếm trả lời.
-Tôi nghĩ ông phải biết nhiều hơn thế nữa chứ – Dũng lên tiếng.
-Tôi không hiểu… hai anh nói gì cả. – người đàn ông trả lời đứt quãng, ánh mắt có chút thay đổi.
-Thôi đi. – Bình quát – Ông hãy thành thật đi, chúng tôi đã biết hết rồi, chuyện của con gái bà ta.- Bình phủ đầu.
Lúc này, sắc mặt người đàn ông biến đổi, ánh mắt vẻ lơ đãng không tập trung. Ông ta im lặng. Nhận thấy được tiến triển khác thường này, Dũng bồi thêm :
-Ông định che giấu đến bao giờ nữa? Hãy khai ra mau đi. Ông định một tay che trời sao?
Người đàn ông tiếp tục im lặng, ông ta cúi mặt, hai tay bưng mặt và vò đầu. Bình không đủ kiên nhẫn, hắn lao đến nắm lấy cổ áo ông ta và quát:
-Thôi đi đừng vờ vịt nữa, kết thúc rồi, cô ta ở đâu?
-Bao năm qua…không có ngày nào tôi được thanh thản – Người đàn ông bắt đầu chậm rãi nói khi những kí ức tội lỗi của một đời dội về….
…Vào một ngày cuối hè mười năm trước…
Lúc đó, Nguyễn Bá Thanh đã bước vào tuổi lục tuần. Đã bước hơn nửa đời người, thăng trầm trong cuộc đời cũng đã qua. Hắn đương nhiệm làm trưởng thôn của vùng này. Con cháu trong gia đình cũng yên ổn và ổn định. Đời người như thế còn gì hơn.
Vào một ngày cuối hè, giống như bao ngày khác, hắn tới cơ quan. Đó là lần đầu tiên hắn gặp người đàn bà tên Lan đi với đứa con gái tới nhờ vả thủ tục hộ khẩu. Người đàn bà đã để lại ấn tượng sâu đậm trong hắn, bởi một vẻ đẹp đậm đà.
Cũng như bao người đàn ông của vùng đất này, hắn trở nên si mê sắc đẹp này cho dù hắn biết đó là việc không thể đối với cái tuổi và địa vị của hắn. Nhưng bản năng người đàn ông trong hắn cũng không thể yên lòng được khi trước một vẻ đẹp kiều diễm của người đàn bà.
Từ đó, dù có chuyện cần hay không, hắn cũng cố tạo cho mình những lí do để thăm hỏi mẹ con Lan. Một phần vì nhà hắn cũng gần nhà Ngọc Lan; Vừa tình làng nghĩa xóm, vừa là chuyện giấy tờ công chứng. Hắn tỏ ra nhiệt tình và ưu ái với mẹ con Lan. Đó cũng chỉ là những việc làm mang tính ga lăng với người đẹp chứ không có gì đi xa.
Rồi một hôm, khi trời nhá nhem tối, hắn sang nhà Lan như bao lần. Lan không có nhà, chỉ có cô con gái ở nhà. Người con gái tên Nguyệt niềm nở đón ông trưởng thôn tốt bụng hay giúp đỡ mẹ con mình khi mới chân ướt chân ráo vừa đến đây. Cô ta ngây thơ mời ông trưởng thôn vào trong nhà đợi mẹ về.
Bá Thanh lúc đó cũng bình thường vào trong ngôi nhà đợi Ngọc Lan về. Lúc này, sau khi rót nước mời trưởng thôn uống để đợi mẹ thì Minh nguyệt trở lại bàn học. nhưng riêng Bá Thanh thì có sự xáo trộn trong lòng bởi những đường cong của người con gái tuổi ô mai, hắn nhìn chăm chăm vào người con gái.
Minh Nguyệt dù chỉ 15, 16 tuổi đầu, nhưng cơ thể lại phát tướng, phổng phao hơn bạn bè đồng trang lứa; cộng với vẻ đẹp thanh khiết của khuôn mặt được thừa hưởng từ mẹ đã làm cho Bá Thanh không khỏi xuyến xao. Trong đầu hắn bắt đầu những suy nghĩ đen tối và tội lỗi.
Hắn đợi hơn ba mươi phút mà vẫn chưa thấy Ngọc Lan về; thay vì cáo từ ra về hắn lại chăm chăm vào bầu ngực căng tròn dưới lớp áo thun bó sát của Minh Nguyệt. Lúc này, với những suy nghĩ bị quỷ ám, dục tính nổi lên hắn không kìm chế được nữa.
Hắn lón lén đến sau lưng nơi bàn học Minh Nguyệt đang cậm cụi viết. Bất ngờ hắn lòn tay ra trước bịt kín miệng cô bé, dùng thân người đè mạnh lên Minh Nguyệt. Quá bất ngờ, người con gái cố chống trả quyết liệt nhưng vô vọng tuy Bá Thanh đã vào tuổi lục tuần nhưng cơ thể vẫn còn cường tráng cộng thêm dục tính đã tăng cao, hắn dùng cả thân người đè lên nạn nhân, hai bên giằng co nhau làm những đồ vật trên bàn bay ra tứ tung xuống nền. Hắn ghì chặt cơ thể người con gái xuống nền nhà sau đó đưa tay lòn vào sâu trong lớp áo ngực rồi ra sức vày vò mặc kệ sự kêu gào không ra tiếng và giãy giũa của người con gái. Thô bạo nơi bầu ngực một lúc, vẫn một tay bịt chặt miệng nạn nhân, dùng cả thân người đồ sộ lực lượng ghì chặt người con gái, hắn vung tay kia xé toạt chiếc áo thun để lộ làn da trắng ngần, rồi hắn bức tung chiếc áo ngực để lộ ra hai bầu vú căng tròn trắng hồng với hai chiếc núm căng lên khi đã được kích thích.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN