Truyền Kỳ Phu Nhân - Chương 369: 369: Là Con Mang Ra Ngoài
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
35


Truyền Kỳ Phu Nhân


Chương 369: 369: Là Con Mang Ra Ngoài


Số lượng cơ giáp trên bầu trời đạt đến mười vạn, bọn hắn gặp người liền giết, thấy xe huyền phù quân dụng liền bắn rơi, vô cùng tàn nhẫn, dường như phải giết tất cả các sĩ quan mới có thể dừng lại.

Chỉ trong vài phút, Đại Hội đường biến thành lò sát sinh, pháo oanh một mảnh, xe huyền phù quân dụng chạy trốn tứ phía, tuy đội thủ vệ đến rất nhanh nhưng cũng không ngăn được đợt tấn công khủng bố.

“Mai thiếu tướng, chúng tôi muốn đi hỗ trợ.

” Ô Lãng bọn họ lấy nút không gian cơ giáp từ trong hộp xe.

Mai Truyền Kỳ ngồi vào vị trí điều khiển, tìm một nơi tương đối an toàn thả mọi người xuống: “Mọi người phải cẩn thận.


Chờ Ô Lãng bọn họ điều khiển cơ giáp rời đi, cậu mới điều khiển xe huyền phù bay lên, trong lòng vô cùng hâm mộ đám người Ô Lãng có thể điều khiển cơ giáp xuất chiến, nếu cậu không phải mang thai, Phong Tĩnh Đằng cũng sẽ không tịch thu cơ giáp của cậu, hại cậu hiện tại chỉ có thể lái xe huyền phù về quân khu.

Đột nhiên, một quả đạn pháo từ mui xe đánh xuống, xoẹt qua thân xe đánh trúng nơi đậu trước đó, ầm một tiếng, mặt đất nổ tung thành một cái hố lớn, bùn đất bắn tung toé.

Mai Truyền Kỳ cùng Mai Chính Quân xanh mặt, vừa nãy nếu bay chậm một giây, chắc chắn đạn pháo sẽ bắn trúng người họ.

“E là nhằm vào chúng ta.

” Mai Chính Quân khôi phục như cũ, bình tĩnh nói.

Mai Truyền Kỳ lái xe với tốc độ nhanh nhất, hướng lên trên mà bay, một chút liền bay xa cách đó cả cây số.

Mai Chính Quân nhìn phía sau: “Những cơ giáp đó đang đuổi theo phía sau, trái phải hai bên đều có, tổng cộng có hơn ba mươi chiếc, Truyền Kỳ, con phải chú ý.


“Bọn hắn tới đây giết con.

” Mai Truyền Kỳ vừa nói vừa né đạn sau lưng.

Đối phương có chuẩn bị mà đến, súng ống dày đặc như lưới trời khiến Mai Truyền Kỳ khó ẩn nấp, điểm chết người chính là cậu lái xe huyền phù nên không thể nã pháo oanh tạc đối phương, phá vòng vây công của bọn hắn.

Mai Chính Quân nhanh chóng ngồi vững, thắt chặt dây an toàn: “Đám phần tử khủng bố này nếu như không có người cố ý đưa vào thì tuyệt đối không thể tiến đến nơi này.


Mai Truyền Kỳ vẫn im lặng, cậu biết rất rõ ai đã đưa những kẻ khủng bố này vào.

Hai bên trái phải cơ giáp đột nhiên ngừng công kích, lần lượt bay về phía trên và phía dưới, oanh kích tại điểm mù là đòn sát thương lớn nhất.

“Được rồi.

” Mai Truyền Kỳ đột nhiên nhanh chóng thay đổi phương hướng, hướng đầu xe chỉ lên trời, nhanh chóng tránh đi trên dưới gọng kìm.

Mai Chính Quân ngồi vững vàng trên lưng ghế: “……”
Hắn lần đầu tiên phát hiện ngồi xe huyền phù cũng có thể kích thích đến vậy.

“Mợ nó, xe huyền phù bay dọc không nhanh bằng bay ngang.

” Mai Truyền Kỳ vừa mắng vừa né tránh pháo kích.

Mai Chính Quân cũng nhìn ra Mai Truyền Kỳ đã rất miễn cưỡng tránh đi đạn pháo, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì họ cũng chết dưới sự oanh tạc.

Đúng lúc này, đám cơ giáp đuổi theo đột nhiên liên tiếp nổ tung, trong nháy mắt hơn ba mươi cơ giáp toàn bộ ngã xuống.

“Xảy ra chuyện gì thế?” Mai Chính Quân nghi ngờ nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài không có cái gì.

Mai Truyền Kỳ lau mồ hôi: “Mẹ kiếp, cuối cùng cũng đến rồi.

Nếu không đến, lão tử sẽ bị chôn sống ở đây”
Mai Chính Quân cau mày: “Xin đừng nói những lời thô tục, chú ý thai giáo.

Mai Truyền Kỳ: “……”
Cậu dừng xe: “Phụ thân, chúng ta trở về một chút.


Mai Chính Quân không đồng ý: “Đại sảnh rất nguy hiểm, chúng ta nên rời đi càng sớm càng tốt.


“Người của quân đội sẽ tới, không có việc gì đâu, vừa rồi chính là bọn họ đã cứu chúng ta.


Mai Chính Quân nghi hoặc nhìn ngoài cửa sổ: “Bọn họ đâu?”
Mai Truyền Kỳ thần bí liếc hắn một cái: “Trở về nhìn, người sẽ biết.


Không đợi Mai Chính Quân đồng ý, cậu quay đầu xe bay về Đại Hội đường bên kia.

Từ xa, Mai Chính Quân liền thấy một màn quỷ dị, hàng chục nghìn quả đạn bắn ra từ hư không, lần lượt phá hủy cơ giáp của bọn khủng bố.

Thấy tình thế không ổn, bọn khủng bố muốn chạy trốn, nhưng đáng tiếc chạy không đến 10 mét đã bị nổ tung thành từng mảnh nhỏ.

Ngắn ngủn hơn mười phút, mấy trăm vạn cơ giáp đều bị quét sạch, đội thủ vệ vừa kinh nghi vừa sợ hãi, sợ đạn pháo công kích bọn họ.

Các sĩ quan trốn trong đại sảnh theo dõi toàn bộ trận chiến cũng kinh ngạc nhìn lên trời: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Từ đâu ra nhiều đạn a?”
Ngay khi bọn họ đang bối rối, đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện những cỗ máy hùng vĩ, số lượng khoảng hai, ba vạn, giống như thiên binh tướng sĩ giáng lâm, xuất hiện ngay trước mắt họ.

Những cỗ máy đẹp đẽ và to lớn nối tiếp nhau khiến người ta có cảm giác như đang bước vào một phòng triển lãm cơ giáp, không khỏi kinh ngạc
Các sĩ quan nhìn thấy biểu tượng quân đội trên ngực cơ giáp, đều thở phào nhẹ nhõm: “Là cơ giáp quân đội, nhưng bọn họ xuất hiệu khi nào ta? Đều là cơ giáp ẩn hình sao?”
Mọi người đều ngạc nhiên khi nghe thấy bốn chữ ‘Cơ giáp ẩn hình’.

Mai Chính Quân cũng hiếm khi thể hiện sự ngạc nhiên: “Đội các con làm sao có nhiều cơ giáp ẩn hình như vậy?”
Mai Truyền Kỳ khẽ cười: “Là con mang ra ngoài.


Cậu nói mang ra, không có nghĩa là mang cơ giáp ẩn hình đến đây, mà là nói mang người từ Z thành ra gia nhập đội Ẩn Ảnh.

Đây mới chỉ là bắt đầu, trước tiên để mọi người thấy chiến sĩ cơ giáp đến từ Z thành đi ra, chờ thời cơ chín muồi, cậu sẽ để Địa Hạ thành bên dưới Z thành hiện ra trước mặt mọi người.

Lúc này, một chiếc cơ giáp màu đen đáp xuống Đại Hội đường, sau đó, một bóng người từ trong cơ giáp đi ra: “Tôi là trung tướng quân khu Nam bộ Trung Á Châu, Phong Tĩnh Đằng, hiện tại đã an toàn, mọi người có thể ra ngoài.


Lá chắn bảo vệ trong đại sảnh vừa đóng lại, lập tức có người hỏi: “Phong trung tướng, nếu đội cơ giáp của anh ở gần đây, tại sao anh không để bọn họ sớm ra tay giết bọn khủng bố? Nếu không, nhiều người như vậy sẽ không đã chết.


Nhìn đống đổ nát trước mắt, mọi người nhất thời sợ hãi, nếu không phải bọn họ còn chưa kịp rời đi Đại Hội đường, hậu quả sẽ giống như những thi thể bị thiêu cháy kia.

Phong Tĩnh Đằng nhìn người vừa hỏi mình: “Thượng tướng, ngài nên biết rằng người trong quân đội không được phép trực tiếp vào khu vực của Đại Hội đường, tuy ở gần đây, nhưng chạy tới cũng cần một chút thời gian.


Sau đó, có người lại hỏi: “Phong trung tướng, ngài để quân chờ ở bên ngoài đại sảnh khu vực, chẳng lẽ đã sớm biết sẽ có khủng bố tập kích?”
“Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ đại tướng, hôm nay là ngày cuối cùng quyết định đại tướng được chọn là ai, đương nhiên phải áp dụng các biện pháp an toàn.

” Phong Tĩnh Đằng không muốn tiếp tục đôi co cùng những người này, trực tiếp hạ lệnh kiểm tra trong bãi đậu xe còn người sống hay không.

Trước Đại Hội đường đầy những mảnh vỡ cơ giáp cùng xe huyền phù bị ném bom, khói dày đặc cuồn cuộn và mùi khét.

Giờ phút này, trong lòng mọi người đều rất nặng nề, lần khủng bố này đã hy sinh rất nhiều quan quân ưu tú, mọi người đều cảm thấy vô cùng đau xót và phẫn nộ, đồng thời cũng trở thành màn cuối của đại hội bỏ phiếu lần này.

Sau khi thống kê, đã có 17.

045 sĩ quan tử nạn, tất cả đều nhất trí rằng phải điều tra đến cùng sự việc, tại sao bọn khủng bố có thể lẻn vào Đại Hội đường được.

……
Cổ Uyên trở lại thư phòng Cổ gia tại A thành, bấm máy liên lạc ngay lập tức, giận dữ quát: “Ta yêu cầu các ngươi giết Uông Nguyên và Mai Chấn Thu, tại sao còn đánh bom các sĩ quan khác?”
Mục đích của hắn là giết Uông Nguyên, Mai Chấn Thu, Mai Truyền Kỳ cùng Mai gia, sau đó, giết giết bừa bãi vài người để che giấu động cơ chân chính, nhưng nào ngờ đám người này lại tự hủy ước định, muốn nhân cơ hội quét sạch toàn bộ sĩ quan.

Thành công cũng không sao, ngược lại đội ngũ bị diệt, hơn nữa nếu như hắn không nhanh chân, sợ là có thể cũng bị đánh bom.

Đối phương lười biếng nói: “Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ lỡ, huống chi nếu chỉ giết mấy người, sự tình nhất định sẽ hoài nghi đến ngươi, cho nên giúp người phải giúp đến cùng, giết thêm vài tên cho đỡ ghiền.


Nói đến đây, ngữ khí đối phương thay đổi: “Nhưng các ngươi chỉ mới chết có 17.

045 người, mà huynh đệ ta lại chết 112.

986 người, vô luận thế nào bên ta cũng đều chịu thiệt.

Số tín dụng điểm lúc trước ngươi đưa căn bản không đủ đền bù tổn thất lần này, hạn ngươi trong vòng năm ngày phải trả lại ta 500 triệu tín dụng điểm, bằng không ta sẽ đem chuyện lần này truyền ra ngoài.


Khuôn mặt Cổ Uyên dữ tợn: “Người ta nói ngươi còn chưa giết được, ta không yêu cầu trả lại tín dụng điểm đã là nhân từ rồi, ngươi còn không biết xấu hổ mà bảo ta chuyển thêm, ta cho ngươi biết, điều đó là không thể.


Hắn lập tức cúp máy, tức giận ngồi phịch lên ghế.

Mẹ nó.

Uông Nguyên và Mai Chấn Thu đều không chết, vậy tương lai hắn không có hy vọng ngồi vào vị trí đại tướng, hoàng mà hắn mong muốn càng ngày càng xa.

‘Cốc cốc cốc’, có người gõ cửa.

Cổ Uyên không để ý tới, người bên ngoài vừa đẩy cửa vào liền tức giận hỏi: “Cổ Uyên, chuyện Đại Hội đường bị tấn công không phải anh làm đi?”
 
 
     
——oOo——
     
Chương 374
Nguồn: EbookTruyen.

VN

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN