|Truyện Ma, Trinh Thám| Anh Trai Của Bạn Gái - Tang Lễ của Lương Tĩnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


|Truyện Ma, Trinh Thám| Anh Trai Của Bạn Gái


Tang Lễ của Lương Tĩnh



Hai ngày sau chính là tang lễ của Lương Tĩnh, tất cả đồng nghiệp đều tới tham dự.

Như thế nào Chu Huy đều không thể nào nghĩ đến, trong vòng 1 tuần thế nhưng tham dự 2 cái tang lễ. Chỉ là lần này, anh cảm thấy so với tham dự bất luận lễ tang nào thì lễ tang này khiến anh thật là khổ sở. Người nằm trong quan tài đó chính là bạn tốt mười mấy năm nay của anh. Cả 2 đã từng cùng nhau đánh nhau, cùng chỉnh người, theo đuổi bạn gái,… Người bạn thân của anh thế nhưng lại ở bên cạnh anh chết đi 1 cách thống khổ như vậy.

Anh đứng ngay giữa linh đường, bỏ qua ánh mắt sợ hãi của đồng nghiệp và bà Lương đang che mặt mà khóc, ngu ngơ mà nhìn chằm chằm vào ảnh chụp trắng đen đang treo trước mặt, đã khóc không ra, càng cười không ra.

Ảnh chụp trong bức di ảnh trắng đen kia, biểu tình bình thản, ánh mắt bình tĩnh, mặc vào tây trang mới tinh, cùng Lương Tĩnh ngày thường luôn hi hi ha ha khác nhau như hai người. Đây là mấy tháng trước Chu Huy cùng Lương Tĩnh đi chụp. Cái tiểu tử thúi đó cũng không biết có phải cái đầu bị nước vào không, lại đột nhiên nói không có tấm hình chụp nửa thân đứng đắn, thật tốt trẻ tuổi có chết cũng đã lưu lại ảnh , sau này nói không chừng còn có thể sử dụng.

Chu Huy mắng hắn vài câu, vẫn là cùng đi hắn.

Khi tới ngày hôm đó, Lương Tĩnh khó được mặc vào chính thức tây trang, đem đầu tóc chải ngay ngắn gọn gàng vuốt hết tóc tới đỉnh đầu, lại sạch sẽ lại trang nghiêm, Chu Huy cũng đều lắp bắp kinh hãi. Nhưng khi tới tiệm chụp ảnh, kia tiểu tử trực tiếp cùng nhiếp ảnh gia nói muốn chụp tấm di ảnh, làm Chu Huy dọa cái chết khiếp, liền “Phi” vài câu, đem hắn mắng cái cẩu huyết lâm đầu.

Tuy rằng sau khi chụp xong ảnh chụp, Lương Tĩnh mời ăn cơm xem như xin lỗi, vẫn là bị Chu Huy không để ý mấy ngày. Chu Huy khi đó căn bản không nghĩ tới, bức ảnh ảnh thật sự phái thượng công dụng.

Anh vẫn luôn thực hối hận chính mình không có kiệt lực ngăn cản hành vi điên khùng của Lương Tĩnh. Chẳng lẽ thật sự giống các cụ ông đã nói, chụp di ảnh là chuyện không may mắn , sẽ cho người mang đến vận rủi?

Lễ tang sau khi kết thúc, Chu Huy ở lại, chờ bà Lương bình tĩnh chút sau đó , mới cùng bà nói lên chuyện này.

Bà Lương nghe anh nói xong, ngẩng đầu nhìn về phía của tấm di ảnh, lắc đầu nói: “Không phải ngươi sai, cùng này bức ảnh cũng không có quan hệ. Kỳ thật ta sớm đã có dự cảm sẽ có điềm xấu. Không nghĩ tới thật sự đã xảy ra……”

“Dự cảm về điềm xấu?”

Bà Lương gật gật đầu: “Mấy ngày trước, A Tĩnh đột nhiên về nhà thăm ta, đưa lại cho ta sở hữu tích tụ của hắn, nói toàn chuyện không đâu.”

“Nói cái gì?”

“Hắn giống như thực sợ hãi, nói bị người theo dõi, người nọ vẫn luôn tránh ở chỗ tối rình coi hắn, thậm chí muốn hại hắn.” bà Lương nói xong lại nhìn về phía chỗ cao để di ảnh, “Ta thực lo lắng cho hắn, bảo hắn báo nguy, sau đó dọn về nhà ở. Nhưng hắn lắc đầu nói câu ‘ vô dụng ’ liền đi rồi. Ta mấy ngày nay vẫn luôn lo lắng đề phòng, không nghĩ tới hắn thật sự đã xảy ra chuyện.”

Bà Lương nói xong, lại ô ô mà khóc lên, lôi kéo cánh tay của Chu Huy hỏi: “Ta biết A Tĩnh ngày thường không nghiêm túc, cũng không đứng đắn kiếm qua bạn gái , chỉ biết chơi, nhưng hắn chưa bao giờ sẽ trêu chọc ai. A Huy, những người đó nói sau lưng ta cũng nghe tới rồi chút, nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ không hại hắn, năm đó hắn ngã xuống cầu thang vẫn là ngươi cõng hắn chạy mấy con phố đến bệnh viện, ngươi như thế nào sẽ hại hắn? Ngươi nói, rốt cuộc ai hại chết hắn?”

Không biết ai nói chút nói cái gì, tung ra lời đồn Chu Huy hại người. Tay anh có chút đau : “Bá mẫu, Lương Tĩnh hắn…… Hắn là tự sát.”

Lương Tĩnh tính cách rộng rãi nhiệt tình, thích kết giao bạn bè, cùng ai đều cười ha hả, không riêng gì Chu Huy, mụ mụ hắn trước sau đều cho rằng hắn là bị người hại chết. Nhưng vidieo ghi hình đến rành mạch, Chu Huy thật sự không nghĩ lừa bà Lương , huống hồ hắn cũng không hy vọng mụ mụ đã qua tuổi trung niên của bạn tốt lại đi truy tra cái gì.

Bà Lương giống như chớp mặt đã già đi vài tuổi vậy, cánh tay bắt lấy tay của Chu Huy cũng vô lực mà rũ xuống dưới. Trầm mặc một lát liền đi rồi.

Chu Huy nhìn chằm chằm nàng nhỏ gầy thân ảnh, đột nhiên cảm thấy thực bất lực, đối Lương Tĩnh, đối bà Lương, đối chính mình, hắn đều vô lực thay đổi bất luận cái gì sự tình.

Trở lại chỗ ở, hắn một đầu chôn xuống sô pha, hung hăng mà ngủ cái trời đất u ám.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN