Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 727: Định ngày hẹn
Buổi đám phán kia kết thúc ngay sau khi Du Tiểu Mặc chạy trối chết.
Tu vi của gã người sói kia cỡ Tiên cảnh, ở vị diện cấp thấp này tuyệt đối là cường giả đỉnh trên đỉnh kim tự tháp, nếu như không có Du Tiểu Mặc, nói không chừng gã thực sự trở thành người thống trị Trái Đất cũng nên.
Về phần Lịch gia, không có người sói làm chỗ dựa, nhanh chóng lâm vào cảnh tường đổ mọi người đẩy.
Một gia tộc từng vững chắc như thành lũy, không có những gia tộc cường đại ở kinh đô ủng hộ, mới chưa đầy hai ngày, toàn bộ Lịch gia đã gục, những gia tộc siêu cấp ở kinh đô đã không còn bóng dáng của Lịch gia, sụp đổ, kể cả vị đan sư cao cấp của Lịch gia cũng không may mắn thoát khỏi, gần như không ai đề cập tới.
Đối với Du Tiểu Mặc mà nói, những thứ này chỉ là việc nhỏ.
Từ sau khi thân phận của hắn bị vạch trần, bốn thành viên Du gia tìm trăm phương ngàn kế để nói chuyện với hắn, hắn vẫn chưa chuẩn bị tâm lý, sao có thể đối mặt nói chuyện với họ được, cho nên vẫn cố trốn tránh.
Bọn hắn cũng không trở về Bạch Sa nữa, Kiều Sâm không thúc, dù sao mọi người vẫn ngầm hiểu với nhau.
Chỉ là Du Tiểu Mặc không ngờ tới, cuối cùng mình cũng bị tìm được.
“Làm sao… mọi người tìm được?” Du Tiểu Mặc nhìn Du Bách đang chặn ngay cửa phòng, phía sau cậu là Du Lộ, không thấy ba Du và mẹ Du đâu, mặc dù rất tò mò vì sao họ tìm được mình, nhưng hắn vẫn thở phào một tiếng, ít ra không cần đối mặt với cả bốn người một lần, chắc chắn hắn sẽ không chịu nổi đâu.
Du Bách cười lạnh một tiếng, “Không nói cho anh.”
Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật giật, nhìn về phía Du Lộ, Du Lộ đang nghiêm mặt, hoàn toàn không có khả năng tìm ra manh mối gì trên khuôn mặt kia, hắn nên có giác ngộ này từ trước mới phải, hai người này đều khó chơi, một ngọn núi lửa, một ngọn núi băng, hắn thật hy vọng một ngày nào đó thấy nóng giãn lạnh co.
“Phu nhân, sao không mời khách vào?” Sau lưng là giọng nói mang cười của Lăng Tiêu, không khác gì đổ dầu vào lửa.
Vừa dứt lời, Du Tiểu Mặc liền phát hiện nhiệt độ lập tức giảm xuống, rõ ràng bây giờ là mùa hè, nhưng hắn lại cảm thấy lạnh không kém gì mùa đông, da gà da vịt đua nhau nổi lên, hắn rất rất muốn giơ tay chà chà mấy cái.
Du Bách nóng tính nặng mặt: “Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói anh em ruột đến thăm nhau lại biến thành khách, Du Tiểu Mặc, mười năm không gặp, lá gan của anh to quá nhỉ, còn dám chối bỏ quan hệ với chúng tôi, anh có ý định không coi chúng tôi là người thân thật sao?”
Du Lộ đứng sau lưng nghe mà nhíu mày, đáng tiếc là không kịp cản Du Bách lại.
Sự xấu hổ trên mặt Du Tiểu Mặc lập tức biến mất, hắn tự giễu: “Người chính thức muốn phủi sạch quan hệ với tôi là các người mới phải, tôi chỉ là một người bình thường, chẳng phải các người vẫn coi tôi như gánh nặng sao? Nếu không phải mười năm trước tôi bất ngờ chết, chắc các người còn đang suy nghĩ làm sao để biến mất khỏi thế giới của tôi, sau đó cả nhà các người sẽ sống một cuộc sống đầm ấm vui vẻ, tôi nói không sai chứ?”
Du Bách thấy rõ nét châm chọc trên mặt hắn, trái tim như có ai bóp nghẹt, mặc dù cậu đã chuẩn bị tâm lý, nhưng chính tai nghe Du Tiểu Mặc nói những điều này, Du Bách phát hiện khả năng thừa nhận của mình kém xa so với tưởng tượng, quả nhiên hắn đã biết rồi.
“Tiểu Mặc, sự việc không phải như em nghĩ đâu.” Du Lộ trầm mặc bình tĩnh nhìn hắn, vẫn thong dong như trước.
Chỉ là, lần này Du Tiểu Mặc nhìn thấy vẻ đau thương lờ mờ trong ánh mắt anh, hắn cảm thấy mình hoa mắt rồi, hình tượng Du Lộ trong lòng hắn vẫn luôn cao lớn như ba, là người đàn ông mạnh mẽ, không hề có chút yếu ớt nào.
“Tôi không muốn nghe các người giải thích, tôi chỉ tin những gì mình tai nghe mắt thấy, nếu các người đến chỉ để nói những lời này, vậy mời ra khỏi đây, tôi không rảnh!” Lòng dạ Du Tiểu Mặc lúc này cứng như thép, hắn không muốn tha thứ cho họ dễ dàng như vậy, nói xong hắn lui về phía sau một bước, dùng sức đóng cửa lại.
Du Bách nhanh chân chặn động tác của hắn, “Đừng tưởng tôi không biết anh đang rất rảnh rỗi, tôi nghe tiếng trò chơi truyền tới từ bên trong, nếu anh không muốn thấy ngày mai tôi còn phiền anh nữa, vậy thì tốt nhất nên đi cùng chúng tôi gặp ba mẹ một chút, họ vẫn luôn nhớ anh.”
Du Tiểu Mặc thấp giọng mắng một câu, Lăng Tiêu thúi, rõ ràng hắn tắt trò chơi rồi mà.
Nhưng lời Du Bách nói quả thật đã khiến hắn do dự, Du Bách là người nói được làm được, nếu như hắn không đáp ứng nó, có lẽ mỗi ngày nó sẽ chạy tới làm phiền hắn cũng nên, bây giờ hắn cũng không thể bỏ chạy về đại lục Thông Thiên được, thế thì mất mặt muốn chết luôn á!
“Được rồi, tôi đồng ý.”
“Tôi đã đặt phòng ở vườn hoa Thiên Hải, tối mai không gặp không về!” Du Bách lập tức nói.
Du Tiểu Mặc đang âm thầm siết chặt nắm đấm lại vừa xoắn xuýt rầu rĩ, lại bị Du Bách lừa gạt, tên này đã sớm biết mình sẽ đồng ý, cho nên mới chuẩn bị xong xuôi hết thảy, chỉ đợi hắn nhảy vào, vậy mà hắn vẫn ngu ngốc bị lừa.
Sau khi hai người rời đi, Du Tiểu Mặc ủ rũ cúi đầu trở lại phòng ngủ, Lăng Tiêu đang cầm điều khiển trò chơi của hắn giúp hắn qua bàn, động tác càng ngày càng thuần thục, chuyên nghiệp hơn thanh niên thế kỷ 21 thứ thiệt như hắn nhiều, đang định há miệng nói gì, Lăng Tiêu đã ném tới một câu.
“Ta đã đoán được kết quả.”
“…”
Du gia.
Khi mẹ Du hay tin Du Tiểu Mặc đồng ý nói chuyện với họ thì vô cùng cao hứng, cùng ngày liền kéo chồng mình ra ngoài mua đồ, bà muốn ăn diện thật đẹp, nói không chừng con trai nhất thời mềm lòng, thấy bà càng ngày càng xinh đẹp sẽ tha thứ họ cũng nên, không thể không nói, có khi tính cách ngẫu nhiên phạm nhị của Du Tiểu Mặc là di truyền từ mẹ Du cũng nên.
Ba Du bất đắc dĩ, đành phải liều mình cùng “quân tử”.
Mặc dù ông cảm thấy suy nghĩ của vợ mình rất ngây thơ, nhưng nếu đối tượng là con thứ hai, tất cả đều có khả năng!
Thời gian ước định tới rất nhanh, thành thị phồn hoa ban ngày nhanh chóng bị đời sống ban đêm thay thế, ánh trăng treo trên đỉnh trời, lúc này vườn hoa Thiên Hải đang chậm rãi nghênh đón thời khắc cao điểm nhất trong ngày, mỗi vị khách bước vào nơi này đều là người có thân phận, có địa vị.
Người Du gia không thích những nơi náo nhiệt như thế, nhưng đồ ăn ở đây không tệ, nhất định sẽ làm Tiểu Mặc thỏa mãn.
Thời gian vừa đến, Du Tiểu Mặc dẫn phu quân Lăng Tiêu xuất hiện trước cửa lớn của hoa viên Thiên Hải, nhìn tòa nhà đẹp đẽ này, đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác trở về sau khi đặt chân tới Trái Đất, đây mới là thành phố lớn, thậm chí là bầu không khí thực sự của Trái Đất, dường như loại thế giới khắp nơi đều là tu luyện giả kia chỉ là ảo giác.
Cảm khái xong, Du Tiểu Mặc dẫn Lăng Tiêu đi vào, phục vụ viên đã sớm để ý họ lập tức ngăn lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!