Từ Ác Phi Thành Ác Hậu - Chương 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Từ Ác Phi Thành Ác Hậu


Chương 24


Tại Chợ Vô Thiên

Rất nhiều người qua lại ở Vô Thiên, tuyên truyền chợ Vô Thiên từng có một truyền thuyết.

Mùa đông, Đại Hạnh, năm một trăm bốn mươi lăm.

Đại Công Chúa Thiên Vinh – Thiên Ninh Ngọc. Tuyên truyền nàng đẹp như thiên sứ, trắng như tuyết đông, môi đỏ như hoa hồng, tài sắc vẹn toàn, nàng phải lòng một vị vương gia của một nước, hai người dần trong hạnh phúc mĩ mãn bỗng một ngày, hắn xuất thân chinh chiến ở nước nhà bỏ lại nàng nơi xứ quê.

Rất lâu sau đó, có người báo với nàng ” Hắn chết rồi. “, nàng đã đến tuổi cập kê vì hắn mà bỏ cả thanh xuân, bỏ cả một quãng đời dài vằn vặt. Lại rất lâu sau đó, nàng thân chinh trở thành nữ đế của Thiên Quốc, một nữ đế công chinh, một nữ đế si tình. Một lần nghe tin giang sơn bị chiếm đoạt, nàng dẫn binh giành lại giang sơn, một thân nữ tử đứng trên vạn người.

Nàng sớm giỏi võ công, thông thạo mưu lược, rất tiếc, lần này nàng có tài giỏi bao nhiêu, cũng chết dưới mũi tên ác độc của hắn, thứ khiến nàng mãi mãi ân hận, đau lòng.

” Hoàng Thượng, ngươi chiếm lấy giang sơn lần này có vẻ là một đại nam tử, bách chiến bách thắng, hắn còn mang theo một nữ nhân. ”

” Các ngươi theo ta xuất binh!”Nàng một thân long bào uy nghiêm, chấn động toàn thiên hạ.

” TIẾN LÊN, CÁC NGƯƠI PHẢI GIÀNH LẠI QUÊ HƯƠNG, TRẪM PHẢI GIÀNH LẠI QUÊ HƯƠNG! ”

Ngồi trên bạch mã, nàng tay cầm thương, tay ra sức báo hiệu lệnh, nàng phải giành lại giang sơn, phải giành lại!

CỘC CỘC…CỘC CỘC

Ngàn vạn quân tinh nhuệ, cùng ngàn vạn bạch mã, ngàn vạn đại tướng quân thâm hậu, ngàn vạn mưu lược và…ngàn vạn mũi tên trúng đích, hắn đến rồi, hắn đến tìm nàng rồi có điều lần này hắn đến để giết nàng đi, hài thật!

Nàng nở nụ cười nhẹ, tháo bỏ mũ nặng nề trên đầu xuống, mắt thấm ướt thành một vòng.

” Ngưng chiến ” Nàng bước xuống bạch mã, từng bước từng bước tiến lại chỗ hắn, cầm lấy tay thê tử hắn, Vương Phi _ Tình A Tịch.

” Ngươi có ý gì? Mau buông nàng ra! ”

Nàng không những vờ như không nghe còn nắm chắc tay A Tịch, khiến nàng ta nhăn nhó, hắn cũng không chịu nổi liền ra lệnh cho cung thủ, giữ sẵn mũi tên trong tay.

” A Tịch, ngươi thật hạnh phúc, trẫm ngưỡng mộ ngươi, trẫm hận ngươi, trẫm ghét ngươi vì những gì trẫm có ngươi đều không bằng nhưng ngươi có tất cả trẫm cần. ”

Nàng siết chặt tay nàng ta, mạnh đến mức mặt nàng ta trắng bệnh đau đớn la lên một tiếng ” A “. Cung thủ tự tiện bắn tên liên hồi, nàng tự tiện tránh đi.

Phốc… Mũi tên bay thẳng vào lưng nàng, máu đỏ chảy liên tục, vạn quân tinh nhuệ nhanh như chốc xông lên bảo vệ nàng.

” THIÊN NINH NGỌC! ”

” Trần tướng quân, ngươi không được tùy tiện gọi tên trẫm như vậy không ra thể thống gi cả! ” Nàng ngã quỵ xuống lòng nam nhân trước mặt, nhẹ nàng nhắc nhở.

” Trần tướng quân, ngươi nghe rõ lời trẫm nói: ” Lập Nhị Vương Gia làm Hoàng Đế, Lập Tam Vương Gia Thành Đại Cận Thần, lập Tứ Vương Gia Thành Đại Tướng quân, ghi vào sổ sách, ta vì mũi tên lạc mà hi sinh ở nơi chiến trường…”

Phụt..

Một ngụm máu tươi từ miệng nàng, đỏ thẫm, ánh mắt nàng thoáng chút bi thương.

” Thương Nhĩ Tình, Ta không sợ kẻ dối gian, chỉ sợ kẻ quên thề. ” Nàng hấp hối nói, đợi một ngày hắn nhớ đến nàng, thật tâm yêu nàng.

” Hoàng Thượng….HOÀNG THƯỢNG, NGƯỜI ĐÂU TRUYỀN THÁI Y! ”

” Trần Tướng Quân không cần, tâm trẫm chết rồi, loại độc này là trẫm cùng Thương Nhĩ Tình chế ra nhưng trẫm giữ thuốc giải.”

” Tuyên truyền nhân gian có một loại hoa, bị tuấn mã chà đạp gọi là mã hoa, mã hoa thật tâm nhớ tuấn mã, tuấn mã vì mọi chuyện có thể hi sinh mã hoa, mã hoa vì chàng mà hi sinh mọi chuyện, mã hoa là đế nữ si tình, tuấn mã là Vương gia bạc tình. Đế nữ si tình ngu si, trẫm hận nàng…”

Mùa Đông, Đại Hạnh, năm một trăm năm mươi lăm, Đế Nữ – Thiên Ninh Ngọc, vì mũi tên lạc đạn mà hi sinh thân mình bảo vệ giang sơn.

***

Nàng dừng lại trước tượng điêu khắc Thiên Ninh Ngọc, nàng đẹp tựa mùa đông, xác xơ mà xinh đẹp, mùa đông hoa tàn vạn dặm, lòng nàng cũng lụi tàn như hoa băng.

” Cô Nương, cô có muốn mua bánh bao không? ”

” Cô Nương, cô có muốn dùng thử cây trầm cài này không? ”

Nàng lướt qua từng gian hàng nhỏ trong chợ, Vô Thiên tấp nập người qua, chỗ này có chút không đúng! Có ngươi theo dõi nàng!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN