Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 63: Ta đi gặp nhạc phụ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Tu Chân Giả Tại Dị Thế


Chương 63: Ta đi gặp nhạc phụ


Sắc mặt của Tư Mã Yên Nhiên đỏ bừng một mảng, mình nhất thời cao hứng đem hắn tới khuê phòng của mình thật không tốt, sau đó nàng vội vàng đem Nhạc Thành tới phòng khách nghỉ ngơi.
Sau khi đưa Nhạc Thành tới phòng khách, Tư Mã Yên Nhiên ửng đỏ cả khuôn mặt chạy ra ngoài. Nhạc Thành đánh giá phòng khách của Tư Mã gia, vô cùng sạch sẽ, bài trí xa hoa, so với khách điếm hôm qua mình ở thì tốt hơn rất nhiều.
– Không ngờ tới đây còn xảy ra chuyện như vậy, thật đúng là không tưởng tượng nổi.
Nhạc Thành lầm bầm nói:
– Chỉ có điều Tư Mã Yên Nhiên cũng là một tuyệt sắc nữ tử. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lập tức Nhạc Thành khoanh chân ngồi ở trên giường, chân khí của hắn nhan chóng vận chuyển, chỉ cần có thời gian Nhạc Thành sẽ tu luyện. một tháng sau chính là đại hội Luyện Dước sư, Nhạc Thành rất muốn đi một phen để mở mang kiến thức, hiện tại Vạn Niên Huyền cương hắn đã tìm được, Nhạc Thành cũng không có gì ràng buộc trên người nữa.
Sáng sớm hôm sau Nhạc Thành nghe được Tư Mã Yên Nhiên ở cửa phòng gọi mình, hắn thở ra một hơi dài sau đó đình chỉ tu luyện, mở cửa phòng đi ra ngoài.
– Ngươi nghỉ ngơi thế nào rồi, đúng rồi ta còn chưa biết ngươi tên là gì?
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng hỏi.
Nhìn Tư Mã Yên Nhiên trước mắt khuôn mặt của Nhạc Thành không kìm được mà sáng ngời, tối qua bóng tối u ám Nhạc Thành vẫn còn chưa nhìn rõ tướng mạo của nàng, lúc này Tư Mã Yên Nhiên hiện ra một đôi mắt to, da mặt trắng như tuyết, đội mắt hữu thần khiên cho người ta mê đắm.
Nhạc Thành nhìn tới thất thần, không kìm được mà nhớ tới Mộ Dung Hiểu Hiểu, khí chất của hai nàng không kém nhau lắm, dung mạo dáng người cũng không hơn nhau bao nhiêu, chỉ là hai nàng khiến cho người ta có hai cảm giác không giống nhau. Mộ Dung Hiểu Hiểu thì xinh đẹp không gì sánh được, lạnh lùng khiến cho người ta không dám tiến tới gần, trên người có một cảm giác cao quý, mà Tư Mã Yên Nhiên khiến cho người ta cảm nhận một hương vị tiểu thư khuê các, khí chất cao nhã.
– Ta tên là Nhạc Thành.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nữ tử tuyệt sắc trước mắt nếu thật sự là vị hôn thê của mình thì thật không tệ.
– Ngươi nhìn chằm chằm về phía ta làm gì.
Nhìn thấy Nhạc Thành vẫn đang mê đắm nhìn mình, Tư Mã Yên Nhiên không kìm được mà thẹn thùng, tối hôm qua sau khi đưa Nhạc Thành tới phòng khách nàng mới nhớ ra Nhạc Thành khi tới Tư Mã gia, không ít người hầu trông thấy.
– Cô nương thật sự rất đẹp, nếu như thật sự là hôn thê của ta thì rất tốt.
Nhạc Thành khẽ cười nói.
– Nghĩ hay quá nhỉ, chúng ta hiện tại đi gặp phụ thân của ta, ngươi chỉ là hôn phu giả của ta mà thôi, chuyện này không được nói ra với bất kỳ ai,, ngay cả trước mặt phụ thân của ta ngươi cũng phải nói chúng ta đã kết nghĩa chungt hân, hiện tại không ít người trong gia tộc là gian tế của lưỡng gia, ngươi nghìn vạn lần đừng lỡ miệng.
Tư Mã Yên Nhiên nhắc nhở Nhạc Thành.
– Ta hiểu.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó lập tức kéo cánh tay của Tư Mã Yên Nhiên:
– Hiện tại chúng ta phải đi gặp phụ thân của cô nương.
– Ngươi muốn làm gì, buông tay ta ra.
Tư Mã Yên Nhiên bị Nhạc Thành nắm tay thì hoảng sợ, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng tránh khỏi tay của Nhạc Thành.
Nhạc Thành cầm lấy bàn tay mềm mại của nàng, thản hiên mà nói:
– Cô nương không phải nói ở đây có gian tế của tam môn lưỡng gia hay sao, chúng ta thân mật một chút sẽ khiến cho bọn họ tin chúng ta là phu thê thực sự.
– Ngươi, cho dù như vậy ngươi cũng không nên kéo tay của ta.
Tư Mã Yên Nhiên nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì ngừng dãy dụa, chỉ là vẫn nói lý.
– Ngươi nếu như không sợ bị người khác nhận ra chúng ta làm bộ, không sợ Tư Mã gia tộc bị thủ tiêu tư cách dự thi thì ta không nắm tay ngươi nữa.
Nhạc Thành buông tay của Tư Mã Yên Nhiên, chăm chú nhìn nàng giống như không nói đùa.
Bị Nhạc Thành chăm chú nhìn, Tư Mã Yên Nhiên liền có một cảm giác thẹn thùng, nàng vội vang cúi đầu, cũng không lùi về.
– Dẫn đường đi, chúng ta đi gặp nhạc phụ.
Nhạc Thành nhìn thần sắc của Tư Mã Yên Nhiên thì biết nàng đã bị mình hù dọa, trong lòng không kìm được mà thầm nghĩ:
– Làm bộ làm vị hôn phu của nàng mà không chiếm được tiện nghi thì sau này mình sẽ hối hận.
Tư Mã Yên Nhiên không ngờ tới Nhạc Thành làm bộ là vị hôn phu của mình mà còn bị hắn kéo tay thì khuôn mặt không kìm được mà ửng đỏ cả lên. Nhưng sau khi Nhạc Thành nói cũng có lý thì nàng cũng chỉ bất đắc dĩ đi theo Nhạc Thành tới đại sảnh của Tư Mã gia tộc, bình thường phụ thân nàng cũng ở đó.
Trên đường đi không ít người hầu của Tư Mã gia tộc nhìn thấy một nam tử đi cùng với tiểu thư thì không thể tưởng tượng nổi. Mà Tư Mã Yên Nhiên nhìn thấy thần sắc của bọn họ cũng càng thêm ngượng ngùng.
Tư Mã gia tộc sáng sớm đã đón tiếp một khách nhân, chính là một lão giả mặc áo bào màu trong và một bạch y thanh niên nam tử, đằng sau còn có sáu tùy tùng. Lão giả mặc áo bào màu tro có đôi mắt nhỏ, trước mặt là một chùm râu, thoạt nhìn có dáng vẻ bỉ ổi tuy nhiên lại có tu vi cấp Đấu vương.
Bạch Y thanh niên nam tử bộ dáng vô cùng tuấn lãng, chỉ là trong mắt có vài khí tức âm tàn, xem ra hắn cũng không phải là người tốt lành gì, mà nhìn khí tức trên người hắn xem ra cũng là một luyện dược sư.
Mà Tư Mã gia tộc cũng có mười người ngồi, ngoại trừ Tộc trưởng tư Mã Xương bên ngoài còn có vài trưởng lão trực hệ, những người này đều có tu vi cấp Đấu Linh.
– Tư Mã tộc trưởng, hôm nay thiếu gia nhà tại hoày muốn một lần nữa thuyết phục ông, đủ thấy Lương gia đối với Tư Mã gia coi trọng thế nào rồi, chỉ cần thiếu gia nhà chúng ta cùng với tiểu thư nhà ông thành thân, thiếu gia sẽ làm con rể nhà Tư Mã, có thể thay Tư mã gia tộc tham gia đại hội luyện Dược sư, đến lúc đó Tư mã gia tộc cũng không còn sợ bị xóa tên khỏi Lưỡng gia.
Vị lão giả mặc áo bào màu tro nói với Tư Mã Xương Bình.
– Bá phụ, con đối với Yên Nhiên đã có tình ái mộ, chờ sau khi thành thân con nhất định sẽ thay cho Tư Mã gia tộc tham gia đại hội luyện dược sư.
Bạch Y thanh niên cất tiếng nói, hắn chính là Lương Ngọc của Lương gia, hai mươi bốn tuổi đã là một tứ phẩm luyện dược sư.
-Chuyện này…
Tư Mã Xương Bình nhìn mọi người ở trong tộc, tựa hồ như không có người nào phản đối, trong đó có hai trưởng lão cực lực đồng ý, chuyện này đối với gia tộc rất có lợi ích.
– Tộc trưởng, ta cảm thấy Tư Mã gia tộc và Lương gia là một chuyện đại hảo sự, Lương Ngọc là một thiếu gia cùng với Yên Nhiên tiểu thư là một cặp trái tài gái sắc, từ nay Tư Mã gia và Lương gia liên thủ với nhau, Tam môn không còn là đối thủ của chúng ta.
Hai vị trưởng lão thấy Tư Mã Xương Bình bất định chủ ý thì cất tiếng nói.
Tư Mã Xương Bình nhìn hai vị trưởng lão, hai vị trưởng lão này vẫn có chủ ý kết thân với Lương gia. Kỳ thật Tư Mã Xương Bình thấy chuyện này cũng rất tốt, chỉ là con gái mình vẫn do dự.
– Lương gia đã có thành ý như vậy thì vậy thì….
Tư Mã Xư Bình cũng bất đắc dĩ đáp ứng hôn sự này. Tuy nhiên đúng lúc này từ ngoài đại sảnh đi vào hai thân ảnh.
Những người khác cùng với Tư Mã Xương Bình đều kinh ngạc nhìn về phía dó. Sau đó bọn họ nhìn thấy Tư Mã Yên Nhiên cùng với một hắc bào nam tử lạ lẫm tay trong tay, hai người nhìn thần thái xem ra là một đôi tình lữ.
Lương gia, đặc biệt là Lương Ngọc sắc mặt trở nên khó coi, hắn thấy rằng Tư Mã yên Nhiên bị một nam tử nắm tay, trong mắt không kìm được mà bắn ra sát ý.
– Nhạc Thành, Bạch y nam tử này chính là Lương Ngọc của Lương gia, vị bên cạnh chính là một cao thủ tam tinh Đấu Vương, ngươi cần phải cẩn thận ứng phó.
Tư Mã Yên Nhiên nhìn thấy người của Lương gia ở trong đại sảnh thì cất tiếng nói.
– Đây là chuyện gì?
Tư Mã Xương Bình đánh giá nữ nhi cùng với nam tử hắc bào bên cạnh, hắn chưa từng nghe Yên Nhiên nói tới người như thế.
Vị trưởng lão bên cạnh cũng nghi hoặc nhìn Tư Mã Yên Nhiên và Nhạc Thành.
– Tiểu tử Nhạc Thành bái kiến bá phụ.
– Nữ nhi bái kiến phụ thân.
Nhạc Thành cùng với Tư Mã Yên Nhiên từ từ nói trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
– Yên Nhiên, đây là…
Tư Mã Xương Bình hướng về phía Tư Mã Yên Nhiên mà nghi hoặc hỏi, thật sự tình huống này y cảm thấy thật lạ lẫm.
– Cái này.
Khuôn mặt của Tư Mã Yên Nhiên ửng đỏ, nhất thời cũng không biet phải nói thế nào cho tốt.
– Tiểu Tử cùng với lệnh ái đã quyết định việc chung thân, hôm nay mong bá phụ thành toàn.
Nhìn thấy thần sắc bối rối của Yên Nhiên, Nhạc Thành đành phải mở miệng.
– Ngươi là ai, tại sao lại tùy tiện đi vào Tư Mã gia tộc.
Hai vị trưởng lão nhìn thấy thì sắc mặt trở nên khó coi, lạnh lùng quát với Nhạc Thành.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN