[Tứ đại gia tộc]: Độc Dược - Chương 1: Một chút chuyện cũ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


[Tứ đại gia tộc]: Độc Dược


Chương 1: Một chút chuyện cũ.


Chương 1: Một chút chuyện cũ.

Thành phố Hạ Môn – Phúc Kiến.

Tỉnh Phúc Châu – Quận Cổ Lâu.

10 p.m, Đằng gia.

Người phụ nữ mang vẻ đẹp lai giữa Trung – Pháp đang cầm điện thoại, vẻ mặt trong đôi mắt màu xanh nước biển xinh đẹp đều là sốt ruột cùng nóng nảy.

Ngoài sân vang lên tiếng còi ô tô, Tát Ma Tần Tư nghe vậy, liền đứng bật dậy, nhìn thấy bộ dạng say khướt của chồng mình, cô từ sốt ruột lo lắng biến thành giận dữ.

“A Chính, anh đang làm cái gì thế hả? Bộ dạng này là của người thừa kế nên có sao? Cô ta đã chết rồi, anh hà tất vì sao phải nhớ đến một người đã chết, mà đau khổ như thế?”

Đằng Chính đang say rượu, thần trí không rõ, lờ mờ nghe vợ mình nói, anh lẩm bẩm, “Lương Hạ, Lương Hạ, đừng đi, đừng xa anh, Lương Hạ…”

“Anh…”

Tát Ma Tần Tư nghe vậy, ánh mắt xinh đẹp liền tối sầm lại, “Lương Hạ? Lại là Lương Hạ? Cô ta đã chết rồi, anh tỉnh lại đi A Chính! Em mới là vợ anh, em mới là người vợ hợp pháp của anh”

Đằng Chính mới ba mươi hai tuổi, đang ở độ tuổi thành đạt, cho dù say rượu cũng không mất đi vẻ tuấn lãng.

Lương Hạ và Đằng Chính từng có một thời gian yêu nhau. Gia cảnh nhà Lương Hạ rất bình thường, ba mẹ mất sớm, cô liền ở nhà chú họ.

Hai người yêu đương nồng nhiệt lúc trẻ, cũng từng tính tới hôn nhân. Nhưng vì gia cảnh khác biệt, quá mức chênh lệch, ba của Đằng Chính không đồng ý cuộc hôn nhân đó.

Năm đó, G4S (tập đoàn lính đánh thuê) của Đằng gia có một hợp đồng phải bảo vệ đại sứ quán của Pháp qua Iran, trùng hợp, nói đến hôn sự giữa con gái của ngài Lothaire, tức Charlotte Lothaire, tiếng Trung là: Tát Ma Tần Tư.

Sau đó, Đằng Chính lấy Charlotte, còn Lương Hạ cũng kết hôn với người đàn ông tên Khâu Hữu Mộc.

Chỉ là Charlotte cũng không nghĩ tới, Đằng Chính kết hôn với cô 6 năm rồi mà vẫn còn nhớ nhung Lương Hạ.

Lương Hạ xinh đẹp, khí chất tự tin quyến rũ, chỉ là sinh ra không được chọn xuất thân.

“Tần Tư, là em làm phải không? Là em sai người tông chết cô ấy? Là em phải không?”

“Anh nói cái gì?”

Trước câu hỏi của chồng, Charlotte ngạc nhiên, không nghĩ tới, sống chung với nhau gần chục năm, Đằng Chính lại có thể nghi ngờ cô.

“Chát”

Một bên má lệch hẳn đi, gò má trắng nõn in rõ dấu tay đỏ ửng.

Charlotte lại tiếp tục sững sờ nhìn chồng.

Vì Lương Hạ? Vì một người phụ nữ đã chết mà chồng cô đánh cô?

Dù sao, cô cũng có con trai rồi, nó chính là người thừa kế hợp pháp nhất, cũng là sợi dây trói buộc của cuộc hôn nhân này.

Nghĩ vậy, Charlotte cười gằn, hai tay ấn mạnh vai Đằng Chính.

“Đằng Chính, anh tỉnh lại cho em. Tỉnh lại! Em vì anh mà rời bỏ quê hương, vì anh mà học tiếng Trung, vì anh mà yêu văn hoá cùng con người nơi đây, vì anh, mà em dứt bỏ mọi hào quang nơi Pháp. Anh lấy quyền gì mà đối xử với em như vậy? Vì cái gì?”

Đằng Chính cười, trong nụ cười lại thê lương, “Charlotte, tình yêu…không phải cứ hy sinh là được đền đáp. Anh thừa nhận, anh có rung động với em, nhưng tình yêu của em quá ích kỷ, nó làm anh không hít thở nổi nữa. Còn Lương Hạ, là quá khứ anh đã phụ cô ấy, là anh thất hứa với cô ấy. Hiện tại, cô ấy rời đi rồi, cô ấy chết rồi, anh chỉ muốn thay cô ấy chăm sóc con gái của cô ấy, có sai sao?”

Tát Ma Tần Tư chỉ cho đó là nguỵ biện, cô phản bác, “Nhưng mà A Chính, Lương Hạ vẫn còn chồng của cô ấy, anh là người đã có gia đình rồi, chúng ta thậm chí còn có con rồi. Anh làm vậy có công bằng với Tiểu Hy không? Có công bằng với em không? Hả?”

Đằng Chính lắc đầu, “Anh xin lỗi”. Sau đó cầm áo khoác và chìa khoá xe, lái xe rời khỏi nhà.

Charlotte ôm một bên má, hiện tại mới cảm thấy sưng đau, vẻ cứng rắn mạnh mẽ lúc nãy biến mất, thay vào đó là ngồi sụp xuống đất.

Khóc, nức nở như một đứa trẻ.

“Mẹ, có đau không?”

Trên đỉnh đầu vang lên tiếng hỏi non nớt của bé trai.

Charlotte nhìn con trai mình, cô khóc càng to hơn, ôm chặt lấy con, “Tiểu Hy, mẹ đau lắm, đau lắm”

Năm đó, Đằng Tuyệt Hy mới năm tuổi, anh chỉ nhớ rõ cái tên Lương Hạ, người phụ nữ đã khiến ba mẹ anh trở mặt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN