Tứ đại hạnh phúc - Phần 1: Chương 6: Rối rắm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Tứ đại hạnh phúc


Phần 1: Chương 6: Rối rắm


“Tây gia! “- cũng như Doãn gia, Âu Dương gia cũng cúi đầu chào hỏi hắn

“Hai người mới làm gì vậy chứ?”

Nhanh chóng bước đến bên cạnh Tiểu Tuyết, Tây gia vội nắm lấy tay cô rồi quay sang trừng mắt với Âu Dương gia:

“Ây! Cần gì phải tức giận như thế? Chỉ là chào hỏi bình thường thôi mà! “- Âu Dương gia hoàn toàn không sợ hãi, anh còn rất vui vẻ giải thích

“Cái tên khốn này! Có biết cô ấy là ai không hả?”

“Là vị hôn thê của cậu thôi mà, cô ấy còn chưa gả cho cậu, tôi sợ cái gì mà không nắm tay cô ấy chứ?”

“Tôi lớn tuổi hơn cậu, ăn nói đàng hoàng đi!”

“Đúng nhỉ! An tiểu thư, thật ra tôi chẳng những đẹp trai, tài giỏi và giàu có mà tôi còn nhỏ tuổi hơn Tây gia nữa! Anh ta đã lớn tuổi rồi, chi bằng quay sang làm vợ tôi đi! “- nhắc đến vấn đề Tây gia ghét, Âu Dương gia đã thành công chọc phải Tây gia

“Cậu! “- Tây gia tức giận chỉ một chút nữa là đã đấm Âu Dương gia, thật may là lúc đó Tiểu Tuyết và Doãn gia đã kéo hắn lại

“Tây gia, vậy là được rồi! Âu Dương Quý anh ta cũng chỉ là đùa thôi! “- Doãn gia liền lên tiếng

“Đúng vậy! Thật ra bọn em chỉ chào hỏi thôi, anh ấy đùa mà! “- Tiểu Tuyết cũng lên tiếng

“Hừ! “- nghe cô mở miệng, hắn chỉ im lặng, nhíu mày nhìn cô khiến cô sợ quá chỉ biết cúi mặt xuống

“Được rồi, cậu kêu tôi đến đây làm gì?”

“Tôi muốn cậu kí kết hợp đồng với Bắc gia, đem vải lụa của cậu buôn bán sang Lý Long Quốc, cậu thấy thế nào?”

“Nếu là Bắc gia thì tôi không tin tưởng lắm, nhưng nếu cậu đã đứng ra nói chuyện thì tôi sẽ giao lô hàng cho cậu ta, chỉ là… Thịnh Thế Lã…”

“Không sao, chúng tôi sẽ đảm bảo được mà!”

“Ừ! Vậy cứ quyết định ngày kí hợp đồng và lúc lấy hàng đi nhé, anh cần bao nhiêu thì cứ ghi rõ trong hợp đồng! Tôi còn có việc, tôi đi trước! Tạm biệt! “- nói hết câu, Âu Dương gia còn nháy mắt với Tiểu Tuyết một cái rồi mới rời đi

“Được, tạm biệt! “- phát hiện ra Tây gia đã để tay thành nắm đấm, Tiểu Tuyết rất ngoan ngoãn lên xe, im lặng ngồi

“Tây gia về! “- Doãn gia lần nữa cúi đầu, theo đánh giá của Tiểu Tuyết, Doãn gia rất hiểu lễ nghĩa

“Ừ! “- sau đó hắn lên xe, quay về Tây thành. Nhìn theo chiếc xe đang đi khuất đó, trong lòng của Doãn Thư Thư lại có chút chua xót, thật không ngờ Tây gia cũng có ngày đem theo một nữ nhân đi làm việc như thế, còn giới thiệu cô ấy là vị hôn thê của mình nữa chứ…

Trên xe, không khí lạnh lẽo đến đáng sợ, Tiểu Tuyết chẳng biết nên nói gì vì vậy nên cô chỉ biết ngồi im lặng, một lúc sau thì ngủ mất, Tây gia vẫn điềm tĩnh lái xe, trong lòng hắn là cả một sự khó chịu cùng rối rắm, chẳng biết vì lý do gì mà khi nãy hắn lại có hành động tức giận đến như vậy với Âu Dương Quý – người bạn thân thiết của mình, mặc dù hắn cũng biết rõ đó chỉ là đùa nhưng hắn thật sự không kiềm chế được, cả khi nghe thấy cô ngăn mình lại hắn cũng cảm thấy rất đau lòng. Mặc dù đã lấy lý do đó là bởi vì hắn có tính sở hữu quá cao, nhưng tại sao chỉ với Tiểu Tuyết thôi chứ? Hắn chỉ gặp cô chưa được 5 lần, bây giờ cô cũng chỉ mới đến đây nói rằng muốn ở bên cạnh chăm sóc hắn, chịu gả cho hắn lại có thể khiến hắn điên đầu như vậy, nếu như sau này kết hôn rồi thì sao chứ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN