Tứ Đại Học Đường - Chương 18: Bóng đá
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Tứ Đại Học Đường


Chương 18: Bóng đá


2 đứa nó thong dong bước xuống dưới nhà trước cái lườm thân ái của Băng Băng

Trích chap 17

————

Tại nhà hàng nhỏ nằm ngay ngắn giữa trung tâm thành phố Anh Quốc phồn hoa và hòa nhã, 5 người chúng nó vừa đẩy cửa bước vào đã nhận được sự đón tiếp nồng nhiệt, 2 bên là 2 hàng dài vệ sĩ và hầu gái đứng ngay ngắn cúi đầu chào chúng nó, cô nhân viên niềm nở đi đến dẫn chúng nó về bàn rồi nhẹ giọng hỏi chúng nó muốn dùng món gì, sau khi gọi món xong chúng nó lại ngồi tự sướng lưu giữ kỉ niệm, không khí vui vẻ ai ai cũng trò chuyện thân mật, ngay cả những người không quen nhau từ trước như Karik và Alie giờ lại nói chuyện rất thân thiết, khiến nó và Băng nhìn vào cũng phải ngạc nhiên trừ Emmy ra, nhỏ cứ ngồi đần mặt nhìn mọi người nói chuyện, tâm tư rối loạn chẳng biết có nói hay không, nhỏ hít một hơi sâu rồi gõ nhẹ móng tay xuống bàn như để gợi sự chú ý cho mọi người, cả 4 anh chị lớn quay lại nhìn nhỏ với cái nhìn khó hiểu và mong chờ câu nói của nhỏ

Emmy nuốt khan cổ họng cất giọng hỏi ” Vị này là ” Emmy miễn cưỡng đưa tay chỉ Karik vì không biết xưng hô thế nào nên cô cũng đành nói đại miễn sao là lịch sự với đối phương

Đây là….. _ Nó tươi cười định giới thiệu nhưng lại bị anh cắt lời

Xin chào tôi là Alexander Karik, 20 tuổi _ Karik tự tin giới thiệu

Cái đó….tôi không quan tâm lắm, tôi chỉ muốn hỏi tại sao mọi người quen biết nhau thôi _ Emmy thẳng thắn nói

Ừm..là như thế này cái hồi tụi tao còn ở Anh, tụi tao vẫn thường rủ nhau đi chơi hôm đó đi siêu thị ở gần đây mua quá trời đồ mà quên đem theo tiền bị mấy bà nhân viên tố ăn cắp, may mà có Karik đây giúp đỡ nếu không giờ tụi tao cũng chẳng biết còn thong dong mà đi chơi thế này không _ Nó cười khẩy

Vậy mấy lần chúng mày nói không có nhà ở đều là tá túc ở nhà ảnh sao? _ Alie hỏi

Lúc giận ông là bọn tao đều qua nhà Karik hết _ Nó nói

Nhà anh sắp thành cái trại mồ côi đến nơi rồi _ Karik cười trừ

Vẫn chẳng đáng tin tí nào _ Emmy nhếch mép khinh bỉ

Alie giật mình khi nghe Emmy nói vậy cộng thêm cái biểu cảm của nhỏ em khiến cô chỉ muốn tát cho một cái coi như là dậy dỗ ” Em ăn nói kiểu gì vậy? Đã giải thích hết rồi mà còn nghi hoặc gì? “

Em không thích thì em không tin thôi, loại người giả nai như này em gặp bao nhiêu rồi _ Emmy nhún vai nói

Con bé này _ Nó ngồi bên cạnh bất bình cũng đành phải đập vào tay nhỏ em như cảnh báo

Không sao….không sao, em ấy còn nhỏ vẫn chưa hiểu rõ được vấn đề nghi ngờ như vậy cũng tốt, sau này nếu gặp người ngoài phải biết cẩn trọng như vậy biết chưa _ Karik đưa ánh mắt ôn nhu về phía Emmy

Thế ngươi nghĩ ngươi là người nhà? _ Emmy nhướn mày bật lại

Thôi đủ rồi đó ồn ào quá _ Băng Băng khó chịu đập nhẹ lên mặt bàn như cảnh báo

Nó lấy tay bịt miệng Emmy lại trừng mắt nhìn nhỏ, Emmy thì ấm ức nhưng chẳng làm được gì nên đành ngậm ngùi bỏ qua

Ngồi trò chuyện một lúc cuối cùng đồ ăn cũng được bê lên bày biện một cách đẹp mắt, sau khi nhìn thấy đống hải sản đó thì chẳng đứa nào có tâm trạng mà ngồi trò chuyện nữa cắm cúi vào ăn đến mất cả hình tượng

A….a ngon quá đi _ Nó thỏa mãn dựa lưng vào ghế vỗ vỗ cái bụng no căng của mình

Chút nữa đi đâu mua sắm không? _ Nó hỏi

Anh có hẹn với mấy thằng bạn giao chiến bóng rổ rồi _ Karik nâng gọng kính nói

Wow!! Em muốn đi xem quá à _ Alie chớp chớp mắt nhìn anh

Bây giờ anh dẫn mấy đứa ra đó _ Karik cười khẩy trước cái nhìn đáng yêu của Alie

Let go _ Alie nghe thấy vậy thì nhanh chóng đứng dậy kéo Karik chạy ra ngoài trước bỏ lại 3 đứa kia phải trả tiền

————-

4:00pm ( chiều) tại sân vận động, 5 người chúng nó vừa bước chân vào sân cỏ liền nhanh chóng thu hút được những cái nhìn ngưỡng mộ và ganh tị, nó còn đang ngơ ngác ngắm cảnh thì đột nhiên có một trái bóng bay đến rơi bốp vào đầu nó khiến nó đau đớn ôm lấy chỗ bị sưng mà than vãn

Ai…đứa nào, thằng nào, con nào đá banh vào đầu tao? Chán sống rồi hả _ Nó gằn lên từng chữ vì quá tức giận

Xin lỗi nha cô bé ném nhầm _ Một anh chàng với mái tóc màu đỏ rực khuôn mặt tiêu soái vừa có nét quyến rũ vừa có nét ranh mãnh đi đến lượm trái banh lên phẩy phẩy tay trước mặt nó coi như làm hòa

Này…một câu xin lỗi là đủ hả? _ Nó cọc cằn nói lại người trước mặt

Bé gái này dữ dằn quá nha, anh đã xin lỗi rồi em còn muốn gì? _ Chàng trai kia lắc nhẹ đầu hỏi, nhìn mặt anh thập phần khinh bỉ cũng đúng thôi những gương mặt tiêu biểu trong sân vận động này đều là hotboy là thiếu gia công tử nhà giàu gái muốn lên giường với mấy anh cũng rất khó nhưng cũng không phải ít, nhìn nó hiện tại chẳng khác nào cố tình gây sự để người kia phải bồi thường một là đòi tiền, 2 là chịu trách nhiệm cho cuộc đời nó, nói thế nào suy luận thế nào cũng đều là những loại con gái thèm khát tiền chỉ muốn bước vào vị trí quan trọng trong cuộc đời mấy công tử đây thôi

Băng như nhìn ra hàm ý đó trong đáy mắt vị công tử ranh mãnh kia, cô đặt một tay lên vai nó rồi ghét sát đầu thủ thỉ to nhỏ ” Hắn nghĩ mày là gái thèm trai đấy ”

Nó tặc lưỡi khi nghe con bạn nói vậy, đã bị ném banh vào đầu đau muốn chết giờ còn bị Băng đổ thêm dầu vào lửa nó càng tức hơn mà được đà lấn tới ” Này, thế giờ tôi đi xe tôi đâm vào anh rồi tôi nói xin lỗi có chắc anh sẽ để tôi đi yên ổn như vậy không? “

Vậy em muốn gì? Chỉ là ngoài ý muốn thôi mà tôi có cố tình đá bóng vào đầu em đâu? _ Người con trai kia nhún vai nói

Vậy lúc tôi đâm chết anh tôi cũng nói là chuyện ngoài ý muốn anh cũng đồng ý đúng chứ? _ Nó cọc cằn hỏi lại

Em gái này dữ dằn quá đó, muốn gì thì nói luôn đi tiền tôi không thiếu, nếu muốn được lên giường với tôi thì vẫn còn rất nhiều cách không cần phải giở cái trò này ra đâu _ Chàng trai kia tự tin nói nhìn chẳng thèm nhìn, liếc cũng chẳng thèm liếc nó một cái

Công tử đúng là công tử, cái lũ bám váy mẹ thì được cái gì mà phải tôn trọng như vậy? Ngoài mặt thì lúc nào cũng tỏ ra đẹp trai, cool ngầu vậy mà mở miệng ra cũng chẳng kém mấy bà bán cá ngoài chợ, được thôi để xem hôm nay mấy người trụ được đến bao giờ _ Nó liếc xéo anh chàng kia rồi giật trái banh trong tay Karik nói tiếp ” Bây giờ tính như vậy đi, chúng ta chơi một ván phân chia thắng thua bằng bóng là dễ nhất chứ gì “

Được, mạnh miệng như vậy tôi cũng muốn xem thử em trụ được bao lâu, nhưng không phải chơi bằng bóng rổ nếu không mấy em lại nói chúng tôi chơi ăn gian vì dù gì chúng tôi cũng đều là tuyển thủ quốc gia chơi với mấy đứa vắt mũi chưa khô như mấy em thì dễ dàng đánh bại quá rồi _ Người con trai kia nói

Anh….anh vậy anh muốn chơi gì? _ Nó nhún vai hỏi

Bóng đá _ Người con trai kia nói

Được thôi _ Nó mạnh miệng nói rồi quay lưng lại kéo Karik lên phía trước nhưng bị lời nói của người kia ngăn lại

Nhưng phải là em chơi _ Người con trai kia nói

Nó nghiến răng nghiến lợi nhìn người con trai kia, nó thì chỉ giỏi võ thôi chứ mấy môn thể thao này nó có biết cái quỷ gì đâu, vừa rồi mạnh miệng đồng ý thi đấu như vậy là do có Karik nhưng giờ tên kia lại nói muốn nó thi đấu kì này nó chết chắc, đang bận đấu tranh nội tâm thì một giọng nói khác đưa nó về hiện tại

Em có dám chơi không? _ Người con trai kia hỏi tiếp

Tại sao lại không, chơi thì chơi _ Nó mạnh miệng nói rồi cầm trái bóng đi ra khung thành

Em có quyền chọn thêm một người chơi nữa, bên tôi cũng sẽ chỉ có 2 người đấu với 2 người bên em _ Người con trai nói

Karik _ Nó gọi anh

Đừng mày để Emmy ra sân đi con bé là thánh thể thao đó _ Alie mạnh miệng nói khiến mấy đội bên kia cười rộ lên

Em có dám chắc 2 nữ có thể đấu với 2 trai không? _ Một nam nhân khác nói

Yếu đuối như mấy đứa thì không ổn đâu, thôi cứ để Karik ra sân đi _ Một nam nhân khác cũng chen vào cuộc trò chuyện

Một bé gái mà là thánh thể thao thì tụi anh đây cũng chẳng dám đi nhận giải _ Người con trai với mái tóc màu đỏ nói tiếp

Những lời chê bái đó cứ lần lượt xen vào đại não của Emmy, ý chí cuối cùng cũng bị đánh tan nhỏ chẳng biết là đang tức hay đang buồn, nhỏ cúi xuống buộc chặt lại dây giày rồi đi ra sân cầm lấy trái bóng của nó rồi ra lệnh ” Đừng lằng nhằng nữa nhanh đi”

Có khí thế tôi thích _ Nam nhân kia nói xong liền hất tay ra hiệu cho trọng tài

Tiếng còi vừa vang lên Emmy nhanh chóng di chuyển trên sân, những đường nét tâng bóng, né đối phương, dẫn bóng, chuyền bóng cho đối phương Emmy đều thể hiện một cách rất tuyệt, mọi thứ ở cô như được bộc phá khiến mọi người phải ngạc nhiên, chưa đầy 2 phút Emmy đã ghi bàn được 1 quả, người con trai kia nhếch môi cười khẩy rồi bật ngón cái khen ngợi ” Đá hay lắm ”

Trận đầu bây giờ mới chính thức bắt đầu, Emmy thì rất chuyên nghiệp chỉ có điều nó thì lại không hợp tác một chút nào, cứ hễ bóng chuyền đến chân nó thì lại bị mất, Emmy thật sự muốn đá một mình nhưng nếu làm như vậy thì chẳng khác gì cô khinh thường chị mình, đấu đá suốt 1 tiếng đồng hồ cuối cùng kết quả mang lại là 25/24 tỉ số nghiêng về đội của kẻ địch, Emmy và nó mệt mỏi nằm vật ra sân cỏ, Karik đem 2 chai nước lạnh đưa cho nó và Emmy, nó vừa nhận được chai nước thì tu ừng ực, Emmy thì vẫn một mặt ruồng bỏ không những không nhận nước mà còn gạt tay Karik ra khiến chai nước rơi xuống

Emmy nhếch mép cười khinh ” Không cần phải tỏ ra tốt bụng như vậy, tôi không thân thiết với ai đâu ”

Karik chỉ khẽ cười trừ khi nghe cô nói vậy, người con trai với mái tóc màu đỏ kia đi tới đưa tay về phía nó như có ý muốn đỡ nó đứng dậy, nó thì cay cú chỉ muốn đá cho tên kia một phát, nhìn thấy biểu cảm không mấy vui vẻ của nó như vậy nam nhân kia chỉ khẽ bật cười quay sang vỗ vỗ vai Karik rồi nói ” Bạn mày hài hước thật đó ”

Karik cười tươi khoác vai thằng bạn rồi nói ” Xin giới thiệu với mấy đứa đây là Kai là thằng bạn thân của anh”

Cái….cái bạn anh sao? _ Nó giật mình đứng bật dậy chỉ tay về phía Kai

Đúng vậy, hôm nay tụi anh tính thi đấu mà do em cứ phá đám nên tụi anh không thi được rồi _ Karik xoa nhẹ đầu nó

Anh đấu với bạn thân của mình sao? _ Alie thắc mắc hỏi?

Không tụi anh chung một đội mà _ Karik nói

Vậy mà không báo quý danh từ sớm _ Nó bĩu môi nói

Thôi đừng có giận hờn trẻ con nữa, em qua đây làm hòa với Kai đi _ Karik kéo tay nó với tay Kai lại ép 2 người bắt tay

Xin lỗi vì đã đá bóng vào đầu em _ Kai xin lỗi xong liền nở nụ cười tươi lấy lòng nó

Xin lỗi vì đã chửi anh _ Nó gượng ép trả lời

Thôi được rồi để cho 2 bên được hiểu nhau hơn tôi mời mọi người đi ăn _ Kai nói

Không cần, chúng tôi vừa ăn no rồi _ Nó hất mặt nói

Vậy tôi dẫn mọi người đi uống trà sữa? Có được không? _ Kai hỏi

Nó nghe thấy trà sữa thì lòng vui mừng tột đột nhưng cũng phải giữ lại chút thể diện ” Nể tình anh là bạn anh Karik nên tôi mới đồng ý đi thôi đó ”

Let go _ Kai nói

Chúng nó nhanh chóng di chuyển ra ngoài xe, Kai và Karik đi theo sau chỉ biết cười khổ, vi vu trên chiếc xe mui trần cuối cùng chúng nó cũng dừng chân tại một quán trà sữa nổi tiếng, nội thất bên trong rất bắt mắt chẳng có chỗ nào để chê được, chúng nó kéo nhau vào một chiếc bàn gần đó rồi gọi đồ uống, nó, Alie và Emmy thì uống socola, Băng thì uống bạc hà, Karik và Leo thì uống bạc xỉu

Mấy đứa đây là… _ Kai chỉ tay về phía 4 đứa nó

À..đây là người quen của tao, đây là Min _ Karik chỉ tay về phía nó

Còn đây là Alie và Băng _ Karik nói

Vậy còn nhóc này? _ Leo hỏi

Tôi là ai cần anh phải biết? _ Emmy cọc cằn hỏi lại

À…không cần _ Kai miễn cưỡng đáp lại cô bằng một nụ cười tươi

Mọi người đến từ đâu? _ Kai hỏi

Việt Nam _ Alie nói

Nói tiếng anh giỏi quá ta _ Kai ngạc nhiên

Chứ anh nghĩ tụi tôi ngu? _ Nó nhún vai đáp trả

Kai thì cũng đến cạn lời với những lời đáp trả khinh người của chúng nó, anh chỉ biết cười trừ không khí đang yên ắng thì đột nhiên chuông điện thoại của Emmy reo lên, nhỏ rút máy ra xem, trên màn hình hiện lên số lạ, nhỏ nhìn nhìn một lúc rồi quyết định ấn nghe, nó thấy vậy thì nhanh tay bật loa ngoài

Đầu dây bên kia phát ra một giọng nói trầm ấm có phần quen thuộc ” Mấy cô đang ở đâu? “

Cái….cái Kevin ca ca? Sao ca biết số em vậy? _ Emmy giật mình khi nghe thấy giọng người kia

Tôi hỏi mấy cô đang ở đâu? _ Hắn mất kiên nhẫn hỏi lại

Anh Quốc _ Emmy miễn cưỡng trả lời

Địa chỉ? _ Hắn hỏi

Đường X, Phố X, Số nhà XX _ Emmy trả lời một cách lưu loát nhìn nhỏ như kiểu bị thôi miên vậy

Chưa kịp để ai phản ứng hắn đá cúp máy, bây giờ chỉ còn nghe thấy tiếng tút tút phát ra từ điện thoại khiến mọi người khó hiểu

Ai vậy? _ Karik hỏi

Một tên biến thái thôi ạ _ Nó tỉnh bơ nói

Nhưng ca ca gọi em làm gì? _ Emmy nghi hoặc nhíu mày nhìn nó

Bắt chúng ta về đó _ Băng lạnh lùng nói

WHAT!! Sao mày thản nhiên vậy, chạy đi _ Nó nói xong liền đứng bật dậy nhưng bị bàn tay Băng ngăn lại

Mày có chạy lên trời nó cũng tìm ra, điện thoại của Emmy chắc đã bị nội gài sẵn định vị rồi, Kevin hỏi vậy chỉ để đánh lạc hướng thôi, có khi giờ chúng ta đã bị bao vây rồi _ Băng xả một tràng dài cho đám chậm tiêu

Nói hay lắm, không hổ danh là thiên tài _ Cánh cửa bật mở tiếng vỗ tay vang lên 4 đứa hắn bước vào theo sau còn có Leo và Kelly khiến chúng nó ngạc nhiên

Mọi người / anh 2 sao lại ở đây? _ Cả 3 đứa chúng nó đều ngạc nhiên trừ Băng

Mấy đứa đừng có chạy lung tung nữa, biết mọi người lo thế nào không? _ Leo lên tiếng trách móc, anh đi đến ôm nó vào lòng xoa xoa đầu

Về thôi _ Cả 4 đứa hắn đồng thanh

Về nhà đi Alie _ Kelly cười hiền

Tên tôi không phải để cô gọi dễ dàng như vậy đâu _ Alie chau mày đảo mắt đi chỗ khác chẳng thèm liếc nhìn Kelly lấy một cái

Đừng cứng đầu nữa theo tụi anh về đi _ Leo khuyên nhủ

Anh thấy mấy đứa cũng nên về xin lỗi mọi người đi _ Karik nói

Nghe thấy anh nói vậy thì cả lũ cũng chỉ biết ngậm ngùi đi theo mọi người, chúng nó trở về cái khách sạn 5 sao lấy đồ trả tiền lẫn chìa khóa rồi ra sân bay trở về nhà, trước khi đi mỗi đứa còn ôm tạm biệt Karik một cái trừ Emmy và Băng

————-

• Truyện càng lúc càng nhạt au đang tính sẽ Drop truyện trong 1 thời gian cũng có thể là vĩnh viễn ai có ý tưởng gì thì nói cho au với bí ý tưởng quá rồi

• Sắp tới au cũng sẽ ra một truyện mới, chẳng dám hứa hẹn điều gì nhưng mong tác phẩm lần này sẽ hay hơn, nếu drop truyện này thì au sẽ ra truyện mới luôn, hoặc au sẽ viết cùng lúc 2 truyện nhưng sẽ không ra đồng đều được nên sẽ có truyện 1 tuần ra 4 chap nhưng có những truyện thì 1 tuần ra 2 chap

Mơn mọi người đã ủng hộ truyện <3

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN