Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Quyển 2 - Chương 3: Cùng xem màn kịch giả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ


Quyển 2 - Chương 3: Cùng xem màn kịch giả


“Vẫn chưa bán, bởi vì sáng nay ở đây mới mở cửa chưa được bao lâu!” Cô gái phục vụ tươi cười trả lời.

“Phù……” Sầm Tử Tranh lập tức thở phào nhẹ nhõm, nếu mà đã bán đi, chính mình cũng không có cơ hội được chiêm ngưỡng lấy một lần!

“Vậy có thể cho tôi xem một chút được không, cám ơn!” Cô cố gắng đè nén tâm tình đang dần trở nên kích động của bản thân, bởi vì muốn mau chóng nhìn thấy kiệt tác này mà lòng cô không ngừng nhốn nháo.

“Xin cô chờ một chút!” Cô gái phục vụ nho nhã, lễ phép cúi thấp người, đi lấy chiếc váy dài.

Giây phút này đối với Sầm Tử Tranh tựa như là đang đợi người yêu, trong lòng lại có cảm giác vô cùng hồi hộp, thực ra, trở thành một nhà Thiết kế xuất sắc chính là ước muốn từ nhỏ của cô, vì vậy, mặc kệ vất vả bao nhiêu, cố nhất định phải thi được vào Học viện thiết kế thời trang Pháp, không chỉ vì nơi đó có chất lượng giáo dục vô cùng uy tín, mà quan trọng nhất là, ngôi trường này là nơi thần tượng của cô – John Gallino đã tốt nghiệp, có thể trở thành đàn em của một nhà Thiết kế nổi tiếng thế giới, với tương lai đầy hứa hẹn, thực sự là cô rất hãnh diện.

Mặc dù không có cơ hội nhìn thấy vị thần tượng này, nhưng quyết tâm để trở thành một nhà Thiết kế ưu tú giống như ông ấy vẫn chưa từng suy giảm trong cô, vì vậy, mỗi khi John Gallino cho ra mắt tác phẩm mới, khi đó cô sẽ nghĩ ra mọi cách để thưởng thức và học tập kinh nghiệm.

Đúng là không còn cách nào, chẳng qua cô chỉ sống trong một gia đình bình thường, mà trong nhà còn có một em trai đang tuổi đi học, vì vậy, cô gần như dùng toàn bộ ngày nghỉ của mình để đi làm thuê kiếm tiền chi trả phí sinh hoạt và học phí, mà lần trao đổi sinh viên này vốn là cô sẽ đi châu Âu, nhưng….. bởi vì gia đình của Sầm Tử Tranh đang ở Đài Loan, vì thế cô cũng quyết định tới trường Đại học Đài Loan.

Sầm Tử Tranh ngồi bên cạnh ghế sô-pha, yên lặng chờ đợi, nhưng dường như người phụ nữ kia còn chưa tung ra đầy đủ các tư thế, ỷ có người đàn ông bỏ tiền ra vì mình mà bắt đầu mong muốn được chiều chuộng hơn nữa.

“Tiểu thư, cô xem, chiếc váy này giống như được đặt may riêng cho cô vậy đó!” Dễ dàng nhận thấy hành động của cô gái phục vụ khác dừng lại, nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc.

Cô gái kia vô cùng kiêu ngạo đứng trước gương xoay đi xoay lại, lúc này trên người cô nàng là chiếc váy dài màu đỏ rực lửa, vải vóc trên người ít đến xót xa. Tuy đường nét khá mạnh mẽ, nhưng vẫn có những nơi rất mềm mại uyển chuyển, khiến cho người nhìn mơ màng, nhưng mà……

Sầm Tử Tranh nhịn xuống ý nghĩ muốn cười thật to……

Rõ ràng nhận thấy chiếc váy dài này được thiết kế cho vóc người phụ nữ châu Âu, ngay cả kiểu tóc trên đầu cô ta cũng đã không phù hợp rồi!

Bộ dạng cô ngồi xem kịch vui, dẫn theo một cô bạn gái “kém chất lượng” như vậy mà đi ra ngoài, không biết cái kẻ ăn chơi trác táng kia làm sao để kết thúc?

Quả nhiên, người phụ nữ kia nhíu nhíu mày, sau đó xoay người lại đối diện với vẻ mặt lười biếng của người đàn ông mà nói:

“Quý Dương, em rất thích màu sắc và kiểu dáng của chiếc váy này, nhưng mà, hình như làn váy rất dài!

Sầm Tử Tranh sau khi nghe được, trong lòng thầm nghĩ…… cái gì mà giống như rất dài, vốn nó đã là rất dài! Khi vừa nghĩ tới đấy, cô lại đưa mắt sang nhìn người đàn ông……

Thật là đáng tiếc cho diện mạo và điều kiện của anh ta, con mắt như thế nào mà lại đi tìm một người phụ nữ ngực to nhưng mà óc như trái nho thế kia? À…, đúng rồi, có lẽ cũng chỉ có loại phụ nữ như thế này mới bằng lòng để được bao nuôi!

Không lâu sau, chỉ thấy người đàn ông ấy chậm rãi đứng dậy, vô cùng tao nhã đi về phía người phụ nữ kia, trên khuôn mặt là nụ cười tà mị, sau đó ái muội đưa tay ôm lấy vòng eo trắng noãn của người phụ nữ, âm thanh trầm thấp mà đầy truyền cảm phát ra…..

“Cô phục vụ, mời cô đi theo tôi một chút!”

“Vâng, tiên sinh, ngài có gì dặn dò!”

Hiển nhiên cô gái phục vụ rất biết xem sắc mặt khách hàng, mà bản thân người đàn ông này là một người vô cùng đẹp trai lại còn có rất nhiều tiền, tự nhiên cũng sẽ chiếm được sự ưu ái của người khác.

“Chiếc váy này, các cô có thể dựa vào dáng người của tiểu thư đây để đặt một chiếc khác, có vấn đề gì không?” Người đàn ông hỏi cô phục vụ, giọng nói có chút lười biếng cùng kiêu căng, nhưng lại ẩn chứa sự kiện định, không cho phép cự tuyệt.

“Cái này…. Nhưng mà phải đợi nhà thiết kế xem lại lần nữa, chi phí cho việc này có chút…..” Người phục vụ có chút lưỡng lự, muốn nói lại thôi.

Người đàn ông mỉm cười, lập tức lấy ra một tấm chi phiếu, viết chữ ký rồng bay phượng múa của mình lên đó, giao cho người phục vụ: “Chiếc váy này phải do nhà thiết kế Lero vẽ lại, đây là toàn bộ chi phí cho việc sửa chiếc váy và huê hồng cho nhà thiết kế, cũng không có vấn đề gì!”

Cô gái phục vụ vội vàng nhận lấy tấm chi phiếu, sau khi liếc mắt nhìn, trên khuôn mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, hơi sững người, sau đó gật đầu cười làm lành nói: “Đúng, đúng!”

Người phụ nữ vừa thấy tình huống vừa rồi, lập tức chạy về phía trước, một nụ hôn rơi trên gương mặt anh……

“Quý Dương, em yêu anh quá đi mất!”

“Thật sao? Yêu anh thì tối nay phải biểu hiện tốt một chút nha…!” Người đàn ông cười ma mị, nhưng bên trong con ngươi thì trống rỗng.

“Đáng ghét!” Cô gái vừa nghe, dễ dàng nhận thấy bộ ngực cao vút của cô ta bắt đầu phập phồng.

Thấy một màn như vậy, Sầm Tử Tranh không cảm thấy ốm nghén nhưng lại rất buồn nôn, ông trời đúng là đui mù, làm sao có thể để cho loại đàn ông như thế này sống trên đời chứ.

“Ôi……”

Sầm Tử Tranh định xem trò hay này thêm một lúc nhưng không đạt được mục đích, thôi đi, ai bảo người ta có tiền chứ, những chuyện khó xử như thế nào cũng có thể dùng tiền để giải quyết, chắc hẳn là anh ta có rất nhiều tiền, biết rõ về chiếc váy kia cũng như nhà thiết kế, hừ! Đúng là bộ dạng của một đám nhà giàu mới nổi!

Cô đang mải mê suy nghĩ, chợt cảm thấy trước mắt sáng rực, chỉ thấy chiếc váy mà mình mơ ước tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng, đang được người phục vụ chậm rãi đưa đến.

“Oa……” Sầm Tử Tranh từ từ đứng dậy, lúc nhìn thấy chiếc váy một cách trọn vẹn, khi đó cô cảm thấy dường như toàn bộ thế giới đều được thắp sáng.

Trời ạ, đây là “Khuynh tình” của nhà thiết kế John Gallino sao? Nó thật sự quá đẹp.

Màu sắc chủ đạo của chiếc vày này là màu trắng tinh khôi, kiểu cổ chữ V đơn giản với một đóa hoa đính trên vai áo, chất lụa mềm mại giống như chiếc váy của nữ thần ánh Trăng, chuyển động nhẹ nhàng như nước, kết hợp với khiếu thẩm mỹ của bậc thầy quốc tế, làn váy tựa như đang khiêu vũ theo cơn gió, tỏa ra khí chất cao quý khiến người ta phải ngưỡng mộ.

“Khuynh tình!” Thật sự xứng với cái tên của nó, vừa nhìn thấy chiếc váy dài này, Sầm Tử Tranh lập tức bị nó cuốn hút, nếu mình là một kẻ có tiền thì thật tốt biết mấy, nhất định cô sẽ mua chiếc váy này cho bản thân!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN