Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Quyển 2 - Chương 6: Chọc phải người đàn ông tà mị
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ


Quyển 2 - Chương 6: Chọc phải người đàn ông tà mị


Một câu nói của người phục vụ khiến toàn thân Sầm Tử Tranh chấn động, ngay sau đó ánh mắt của cô lập tức dừng lại trên người tên đàn ông “nhà giàu mới nổi”……

“Cái gì? Cô đang nói đùa sao? Tôi không quen biết anh ta…..” Sầm Tử Tranh vội vàng quay đầu giải thích với người phục vụ.

“Tiểu thư, cứ cho là tôi đang nói đùa đi, hai người có quen biết hay không cũng đâu có liên quan đến tôi, nhưng mà….nếu đổi lại là tôi, có người tặng cho tôi một chiếc váy của một nhà thiết kế nổi tiếng, tôi sẽ vui mừng đến mức tối về ngủ không yên, mà còn nữa….anh ấy còn là một người đàn ông siêu đẹp trai!” Người phục vụ vẻ mặt mê đắm nhìn Cung Quý Dương nói.

Sầm Tử Tranh biết, cho dù bây giờ có nói cái gì đi nữa cũng vô nghĩa, vì thế cô lập tức ôm chiếc váy đi về phía Cung Quý Dương…..

Cung Quý Dương lười biếng dựa vào ghế sô-pha nhìn bóng dáng Sầm Tử Tranh tiến đến, bờ môi mỏng tà mị từ từ nhếch lên…..tất cả phụ nữ đều không thể chịu đựng nổi loại hấp dẫn này, huống chi anh ta còn có thân phận là người thừa kế của Cung thị tài phiệt, càng khiến cho đông đảo phụ nữ ái mộ.

“Tiên sinh…..” Sầm Tử Tranh đi đến trước mặt Cung Quý Dương, khuôn mặt nặng nề đáp lại đôi mắt đang mỉm cười của anh…..

Ngay sau đó, cô đặt chiếc váy xuống bên cạnh anh…..

“Cảm ơn ý tốt của tiên sinh, nhưng mà, chiếc váy này vô cùng đắt tiền, tôi không có cách nào để nhận, cám ơn!” Sầm Tử Tranh cắm đầu cắm cổ nói, nói xong liền xoay người bước đi…..

Cô không có ngốc, xem ra đây cũng là một người đàn ông quen dùng thủ đoạn và kỹ xảo, coi Sầm Tử Tranh cô là cái gì, không lẽ cho rằng cô và người phụ nữ đang ra sức thử trang phục kia là cùng một dạng sao?

Nhưng mà, không đợi Sầm Tử Tranh bước đi, ngay sau đó, cô cảm thấy cánh tay mình bị một bàn tay khác giữ chặt, tiếp đến, thân thể to lớn của người đàn ông chắn ngay trước mặt cô…..

“Vội vàng đi như vậy, thế nào? Sợ tôi ăn thịt em sao?” Trên môi Cung Quý Dương nở nụ cười, trong mắt thoáng hiện lên mấy tia hứng thú…..

“Anh……” Sầm Tử Tranh không nghĩ ra trên thế gian này còn có cách bắt chuyện như vậy, vì thế không vui nhíu mày nói: “Tiên sinh, xin mời anh tránh ra!”

Nói xong, cô tính toán muốn từ bên cạnh anh ta vượt lên.

Nói thật, cô luôn luôn cho rằng đàn ông đẹp chỉ có thể đứng ngắm từ xa, nhất là loại đàn ông đẹp trai đểu giả như vầy! Bởi vì loại người này nhất định là một tay tán gái thượng thừa.

Cung Quý Dương không chút nào để ý đến sự lạnh lùng của cô, mà cánh tay lại duỗi ra, chặn cô lại……

“Anh……” Đôi mắt xinh đẹp của Sầm Tử Tranh trừng to vì tức giận, bên trong đôi mắt long lanh hơi hờn giận kia là khuôn mặt của người đàn ông……

Anh đang chăm chú nhìn cô từ trên cao xuống, không hề chớp mắt, dáng vẻ thong thả ung dung, xen lẫn với chút mờ ám, ngạo nghễ. Toàn thân toát ra hơi thở nguy hiểm cùng với tư thế chiếm đoạt tuyệt đối, khiến người khác khó có thể cưỡng lại……

Người đàn ông này tựa như một con báo đen đủng đỉnh, nhìn chằm chằm vào con mồi sắp giành được, nhưng lại băn khoăn về nghi thức dùng bữa như thế nào, không vội vàng mà nuốt hết một lần!

Dưới ánh mắt xâm lược này, Sầm Tử Tranh chỉ cảm thấy thần trí của mình quay cuồng, theo bản năng muốn né tránh anh…..

“Tiên sinh, tóm lại là anh muốn như thế nào? Tôi với anh không hề quen biết, vậy thì cớ gì mà tôi phải nhận lấy chiếc váy kia?” Cuối cùng Sầm Tử Tranh vẫn phải đè nén tức giận của mình xuống, dù sao nơi này cũng là một cửa hàng, mà cô cảm thấy mình cũng không có tư cách gì để to tiếng.

Với lại, trong tiềm thức cô có thể cảm nhận được hơi thở nguy hiểm phát ra từ người đàn ông này…..

Cung Quý Dương nhìn Sầm Tử Tranh, khóe môi mỉm cười “nhã nhặn”, giấu đi đôi mắt thâm trầm……

“Rất đơn giản, nó vô cùng thích hợp với cô, chỉ là tôi cảm thấy nếu như chiếc váy này không được khoác trên người cô thì thật là đáng tiếc!”

Hả……

Sầm Tử Tranh ngẩn người, ừm, xem ra người đàn ông này rất tinh mắt, nhưng mà….tuy rằng mình vô cùng thích chiếc váy này, nhưng làm sao cô có thể nhận quà tặng hơn trăm vạn của người khác chứ?

Đầu óc của người đàn ông này…..bị cửa kẹp phải rồi??!!

“Tuy nãy giờ nói chuyện nhiều như vậy, nên cũng có chút quen biết, tôi là Cung Quý Dương, xưng hô với tiểu thư như thế nào?” Cung Quý Dương nở nụ cười hiền lành, tự mình hỏi han.

Chính là cái gọi là không đưa tay đánh người tươi cười, tuân theo tư tưởng này, Sầm Tử Tranh cũng có qua có lại trả lời: “Tôi là Sầm Tử Tranh!”

“Sầm Tử Tranh! Tên rất hay!” Cung Quý Dương cười đến mức “nhiệt tình”: “Rất thích hợp với cô!”

Cô mang đến cho anh một cảm giác, không phải là hương vị đơn thuần thanh cao riêng biệt hay sao……

Vì vậy, anh hướng về phía cô, vươn tay ra, dáng vẻ không cho phép người khác từ chối.

Ừm! Là, là muốn bắt tay với cô sao?

Sầm Tử Tranh ngập ngừng, nhưng lại nhìn thấy đôi mắt bá đạo mà tà mị của anh, ma xui quỷ khiến thế nào lại đưa tay của mình ra.

Anh cầm bàn tay nhỏ bé của cô, bá đạo nắm lấy trọn vẹn, rồi sau đó buông ra…..

Trên môi anh thoáng hiện lên nụ cười không thể nắm rõ: quả nhiên là rất ấm áp giống như trong tưởng tượng của anh…..

Nhưng mà đúng lúc này…..

“Quý Dương, người ta muốn chiếc váy này nha!” Cô bạn gái từ phòng thử đồ đi ra liếc mắt một cái liền nhìn thấy “Khuynh tình”, thân thể lập tức kề sát vào Cung Quý Dương, giọng nói nũng nịu, nhưng sau khi cô ta nhìn thấy Sầm Tử Tranh, ánh mắt đột nhiên cảnh giác….

“Quý Dương, vị tiểu thư này là ai vậy?” Cô có thể làm cho giọng nói của mình trở nên dễ nghe hơn một chút.

Cung Quý Dương nhún vai một cái, giọng điệu có chút lười biếng trả lời: “Bạn gái mới của tôi, nếu thấy được thì cầm những thứ quần áo này đi đi!”

“Cái gì?” Sầm Tử Tranh và cô bạn gái kia đồng thời cùng phát ra một tiếng kêu kinh sợ, thế nhưng giọng nói của cô bạn gái kia vô cùng chói tai, lấn át đi giọng nói của cô, chỉ còn lại vẻ mặt ngạc nhiên và hoảng sợ.

“Quý Dương……” Trong lòng cô bạn gái vang lên hồi chuông báo động, cô ta lập tức bước lên ôm ấy cổ anh, làm nũng nói: “Anh thật đáng ghét, luôn thích nói đùa với người ta…..” Tuy ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng hoảng sợ muốn chết!

Cung Quý Dương cũng chẳng buồn đẩy cô ta ra, chỉ nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “Cô nên biết rõ làm người phụ nữ của Cung Quý Dương không vượt quá hai tháng, nếu là trò chơi, thì nên hiểu rõ quy tắc trò chơi!”

Trong giọng nói dịu dàng mà thong thả lộ ra sự bỡn cợt lạnh lùng không cho phép cự tuyệt!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN