Tu La Khuynh Thành
Phần 92: Bích Nguyên Hồ (II)
Hai con một cá một rùa tử trận, một con Trư Ba Ngạc (Cá Sấu) hiện lên, lấy mất hai viên tinh thạch của con con quái thú, trực tiếp hấp thu. Trong chớp mắt con Trư Bá Ngạc đã thăng lên bậc 9 cuối kỳ. Tiếp tục tiến đến hòn đảo. Lúc này con đứng canh cuối cùng của hòn đảo là Thủy Tinh Xà cũng đã ra tay.
Con rắn không ngần ngại mà trực tiếp đầu độc cả một hồ nước, làm tốc độ của con quái thú chậm lại đáng kể nhưng tiếc thay, nó đã trồi lê mặt nước dòng nước độc không còn tác dụng với nó. Con rắn hơn 7m tấn công với mộ con cá sấu dài gần 5m. Một cuộc hỗn chiến diễn ra trên hồ làm những quái thú khác ảnh hưởng mà mất cả mạng “Trâu bò hút nhau, ruồi muỗi chết!”
Con rắn dùng sức quấn quanh con cá sấu nhưng nào ngờ lớp vỏ bọc kia như thiết giáp rất khó công phá. Phía con Trư Bá Ngạc tuy không bị thương nghiêm trong nhưng cũng không thể di chuyển như ý muốn, cứ như thế mà đấu đá với nhau cho đến khi con Trư Bá Ngạc lộ ra sơ hở bị tấn công, nào ngờ đấy là do nó cố ý để con Thủy Tinh Xà thoát ly nhấm thẳng vào mắt nó tấn công nhưng con cá sấu đã biết trước như vậy. Một cú xoay người làm con rắn đột nhiên mất thăng bằng nó chìm xâu xuống hồ theo hướng thẳng đứng làm khoảng cách giữa nó và con rắn càng xa rồi đột ngột chuyến hướng thẳng lên mặt nước một cú đốp làm con rắn sớm đã hao tổn nhìu ma lực nay nằm gọn trong miệng của nó. Kết thúc trận chiến với viên tinh thạch bị con cá sâu hấp thụ.
Y phục đầu tóc đều ướt, cuối mặt xuống mặt nước thì dung nhan hiện lên. Thiên Vũ mắt trợn tròn miệng há to, tay buông lơi từ từ tiến đến con Trư Bá Ngạc kia. Mặt nước đóng băng từng bước chân chứa đầy oán hận.
– Chắc là khổ tâm lắm!! -Tử Nguyệt tiếc thương.
– Ta không chắc là hắn đánh bại được con cá xấu xí đó mà không có ta giúp đỡ! -Lam Ngư ta đây tự oai.
Con cá nhận ra sát khí ngay lập tức chuyển hướng tấn công về phía Thiên Vũ. Tốc độ của nó có chút giảm do phải chiến đó với 3 con quái thú vừa rồi nhưng không có vẻ là yếu đi.
– Đời ngươi… Tàn canh rồi! -Thiên Vũ nhẹ nhàn từng bước đi mang theo sát khí.
Xung quanh hồ nước sắp bị thay thế từ màu xanh ngọc bích thành màu trắng của băng. Con cá phá vỡ lớp băng phóng lên trên mặt. Tiếng gầm gú vô cùng hùng dũng của nó làm cho Lam Ngư cùng Tử Nguyệt trầm trổ.
Nó tiến đến tấn công Thiên Vũ, cậu dựng lên lớp băng bảo về làm con cá va vào vỡ nát băng khiên. Nó dùng đuôi quất về phía Thiên Vũ, nhanh chân cậu né được, đáp lại đòn tấn công của nó cậu đóng băng tứ chi rồi liên tục tạo ra những mũi giáo bằng băng hướng về con quái thú. Nó không ngừng vùng vẫy nhưng lại không bị thương, nhiệt độ từ băng hệ làm nó có chút trở nên chậm chạp nhưng sức phòng thủ thì rất cao. Một kẻ tấn công một kẻ thủ thủ cứ như vậy thay phiên.
– Ngươi không định ra tay à? -Tử Nguyệt dò hỏi Lam Ngư.
– Hắn quyết tâm như vậy! Ngươi nghỉ có cho ta giúp không? -Lam Ngư nhẹ nhàng trả lời.
– Như vậy sẽ ảnh hướng đến trận chiến tiếp theo và ta cũng không có nhiều thời gian… Thiên Vũ mau né sang một bên!!!
Nói xong dùng lôi nguyên bầu trời có chút tối đen, Thiên Vũ phóng sang một bên. Tử lôi thiên kích của Tử Nguyệt nhấm thẳng con quái thú mà đánh. Con vật trúng chiêu bị hất ra xa, bay ngang Thiên Vũ, phát hiện ra trọng tâm cậu dùng đôi tay tập chung ma lực tạo ra một mũi giáo nhưng lần này mũi giáo không quá to cũng không quá nhỏ dài hơn 2m sắc bén mà bống loáng. Dùng sức đẩy của ma lực mộ cú nhấm thẳng vào phần bụng của con quái thú, nơi những chiếc vảy bị bong tróc và có chút thương tích từ hai trận chiến đầu.
Một ngọn giáo bay thẳng đến, đâm xuyên qua cơ thể, cấm chặt cơ thể của nó trên mặt hồ băng.
Con quái thú đã bị tiêu diệt tinh thạch hiện lên, Thiên Vũ từng bước tiến đến cầm lấy. Bổng nhiên một cảm giác bất an truyền đến, ma lực xung quanh kích động mãnh liệt mà trung tâm chính là ở ốc đảo giữa hồ. Chính là từ con Đồ Thanh Huyền Thú phát ra.
– Thiên Vũ lùi lại!!! -Tiểu Nguyệt cảm nhận được nguy hiểm.
Dù đã phòng vệ nhưng Thiên Vũ đã trở tay không kịp, một mãnh băng sắc bén bay đến cậu, dù đã cố gắng tránh né nhưng mãnh băng bay với tốc độ như chớp làm cậu bất ngờ không trở tay kịp mà bị thương ở chân. Dù bị thương như cậu khi tiếp đất tư thế cũng phải thật ngầu.
– Gào… Nhân loại hạ đẵng dám đến làm phiền ta tu luyện!!! Ta phải giết chết các ngươi!! -Đồ Thanh Huyền Thú gào thé như muốn cán xé hai người thành trăm mãnh.
– Thiên Vũ lùi lại!! -Tử Nguyệt cảm nhận được cảm giác lúc này giống với lần cậu thăng cấp Tinh sư như ác tâm sát khí của nó quá nặng với việc liên tục bị làm phiền đã làm nó không thể nào thăng tiến được mà thay vào đó lại bị nội thương, hiện tại nó đang dùng tất cả những gì có thể để trả thù.
– Thật sự không thể xem thường nó được!! -Thiên Vũ lui về sau dùng thuỷ hệ hồi phục vết thương cùng với sự hỗ trợ của Lam Ngư vết thương hồi phục với tốc độ có thể mắt thường trong thấy được.
– Nó muốn thăng cấp nhưng thất bại! Đây là cơ hội tốt của cũng ta! Nhưng phải chú ý, nó đang tức giận. Tình huống xấu nhất là “đông quy vô tận”!! -Tử Nguyệt cẩn trọng.
– Trước tiên phải thấy được hình dạng của nó đã! Lam Ngư phụ ta một tay!! -Thiên Vũ tấn công.
Cả hai tiến lên phóng ra một lưỡi hái thuỷ hệ diện rộng, tốc độ của nó nhấm thẳng vào Bích Nguyên ốc đảo mà tấn công.
Hàng loạt cây cối đổ ngã để lại trên đảo 2 đôi mắt bừng sáng trong bóng tối. Hình dáng của con quái thú cuối cùng cũng đã xuất hiện.
– Cái gì!!! Không thể nào!!! – Thiên Vũ hốt hoảng.
– Thật không ngờ!! Thứ này lại ở nơi này địa phận! -Lam Ngư tuy bình tĩnh nhưng cũng giấu được bất ngờ.
Tử Nguyệt mở to mắt, không thể nói được gì, hình dạng của con quái thú này rõ ràng chính là nó…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!