Tu La Thất Tuyệt - Chương 40: Thiên Hạ Thái Bình - Tình Nhân Xây Mộng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Tu La Thất Tuyệt


Chương 40: Thiên Hạ Thái Bình - Tình Nhân Xây Mộng



Trong khi mọi người đều ngơ ngác khi nghe đều kiện quái gở như vậy, Lục Y Nương nghe Đà Bối lão nhân nói mình sẽ làm mất cục bướu sau lưng Ngũ lão ca thì rất thích chí, vỗ tay cười nói :

– Rất tốt! Ngũ lão ca hãy đồng ý đi!

Thực ra Phương Uyển đáng phải gọi Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu là tiền bối, nhưng vì tình lang với lão là nghĩa huynh đệ, hơn nữa Ngũ Bách Tu bắt nàng gọi như thế nên nàng cũng quen đi.

Không chờ Thiết Dực Kim Tinh kịp trả lời, Đà Bối lão nhân nhìn Lục Y Nương hỏi :

– Cô nương có đồng ý không?

Lục Y Nương buột miệng đáp :

– Vãn bối đồng ý!

Đà Bối lão nhân trịnh trọng tuyên bố :

– Với tư cách là tôn nữ của Thiết Lão Lão và vị hôn thê của Bộc Dương bang chủ Ngọc Diện Tu La, lão phu tiếp thu điều kiện thách đấu này.

Nói xong lão vưng vai giãn mạnh một cái rồi đứng thẳng lên.

Đột nhiên kỳ tích xuất hiện!

Cục bướu sau lưng lão biến đi đâu mất không còn chút dấu vết!

Lão nhân này biến thành người khác hẳn, cao tới gần bảy thước, Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu may lắm đứng ngang nách lão mà thôi!

Tất cả mọi người trong sảnh đường đều sửng sốt phát ra tiếng kêu kinh ngạc.

Ngũ Bách Tu mở t mắt nhìn đối phương một lúc rồi chấp tay vái một vái nói :

– Tại hạ có mắt không tròng nên có chỗ mạo phạm, mong Trại Hoa Đà Âu Dương tiên sinh khoan thứ!

Bộc Dương Duy, Phương Uyển và Độc Hạc Hoa Nhất Kiệt cùng đứng lên, chấp tay tham bái nói :

– Vãn bối tham kiến Âu Dương tiên sinh.

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh xua tay nói :

– Ngồi xuống! Ngồi xuống đi! bây giờ lão phu cầu ấn theo điều kiện vừa thỏa thuận trùng trị Ngũ lão hầu trước đã!

Bộc Dương Duy nghe thế trong lòng nghĩ thầm :

– Quả là phúc duyên trời định! Hôm nay không những hỏi được phương dược chữa lành chứng nan y bán thân bất toại của Thanh Liên sư thái mà chưa chừng Ngũ lão ca có khi còn được chữa lành cục bướu nữa!

Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu dường như cũng tin rằng vị kỳ nhân này mượn trò huyền hoặc đó để giúp mình nên không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn Trại Hoa Đà Âu Dương Minh đầy hy vọng!

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh đưa cho Ngũ Bách Tu ba viên dược hoàn có ba màu khác nhau nói :

– Ngũ đại hiệp uống hết vào rồi ngồi xuống vận kinh mạch toàn thân đừng để gián đoạn, lão phu sẽ trợ giúp người một tay trừ bỏ khối nợ đó ngay.

Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu lòng mừng khôn xiết vội vã làm theo.

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh đưa tay sờ nắn chỗ khối u trên lưng Ngũ Bách Tu một lúc rồi chợt vung chưởng đánh mạnh một cái, sau đó dùng cả hai tay nắm lấy hai vai lão gù xốc ngược lên.

Thiết Dực Kim Tinh bị dựng đứng lên.

Mọi người nhìn lại, đồng thanh kêu lên một tiếng.

Nguyên khối u trên lưng Thiết Dực Kim Tinh biến mất, lão biến thành người bình thường, cao chừng sáu mét, hai tay dường như ngắn lại không lòng thòng xuống quá đầu gói như tay vượn nữa, ngoại trừ râu tóc vẫn vàng hoe.

Cho dù vậy thì bây giờ không ai thấy lão ta giống lão hầu nữa!

Thiết Dực Kim Tinh quỳ sụp xuống, cảm kích nói :

– Đa tạ đại ân tái tạo của Âu Dương tiên sinh! Ngũ Bách Tu còn sống ngày nào nguyện ghi khắc trong tâm khảm ngày đó!

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh khoát tuyệt nói :

– Đứng lên! Đứng lên đi! Âu Dương mỗ không thích tục lễ khách sáo như vậy đâu! Chúng ta ngồi xuống tiếp tục uống rượu!

Năm người lại ngồi vào bàn.

Bộc Dương Duy gọi thêm hai bình rượu Mao Đài nữa cùng mấy đạo sĩ và tục gia đệ tử của phái Võ Đang tận tình tuý lúy một bữa.

Cho đến canh ba mới tàn tiệc.

Bọn người Bộc Dương Duy bốn người thuê bao cả tòa biệt viện có tới sáu, bảy phòng và phòng khách, mời Trại Hoa Đà Âu Dương Minh cùng tới đó nghỉ.

Trước khi ngủ, Bộc Dương Duy sang phòng Trại Hoa Đà Âu Dương Minh ngập ngừng nói :

– Âu Dương tiền bối! Vãn bối hôm nay nhờ thần linh xui khiến nên mới gặp được lão tiền bối…

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh vừa nhìn qua dáng vẻ Bộc Dương Duy ngay là đối phương có việc muốn nhờ mình liền hỏi :

– Chuyện gì thiếu hiệp muốn nói đi, Nếu làm việc gì giúp ngươi, Âu Dương mỗ nguyện sẽ dốc tận lực.

Bộc Dương Duy nói :

– Vãn bối xin thỉnh giáo một việc…

– Việc gì vậy?

– Vãn bối có một người quen, một vị tiền bối, bị trọng thương sau đó tự vận công chữa khỏi bệnh nhưng để lại di chứng, biến thành bán thân bất toại.

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh cười nói :

– Bán thân bất toại không phải là tử chứng nan y gì lắm, nếu bệnh sơ khởi và không có loạn chứng nào khác thì bất cứ một lang trung nào có tay nghề tương đối khá là cứu được. Vấn đề là vị tiền bối của ngươi bị trúng thương bị độc công gì?

Bộc Dương Duy đáp :

– Mới đây vãn bối mới biết đó là Cửu Chỉ Thực Cốt công…

Vị lang trung nhíu mày hỏi :

– Của Cửu Chỉ Ma Công Tôn Vô Kỵ.

Bộc Dương Duy gật đầu :

– Chính thế!

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh à một tiếng hỏi :

– Vị tiền bối của ngươi là Thanh Liên sư thái, đúng không?

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh trầm ngâm nói :

– Vì lão phu đã thăm bệnh cho Thanh Liên sư thái nhưng đành phải bất lực.

Bộc Dương Duy lặng đi một lúc rồi thở dài nói :

– Đến cả tiền bối mà cũng bất lực, chẳng lẽ trong võ lâm không còn phương thuốc nào giúp cho Thanh Liên sư thái thoát khỏi tình cảnh hiện nay sao?

Trong thiên hạ thì có, nhưng chỉ sợ tìm được phương thuốc đó còn khó hơn lên trời…

Bộc Dương Duy hỏi :

– Phương thuốc gì tiền bối có thể cho biết không? Có thể phúc lớn của Thanh Liên sư thái xui khiến…

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh nói :

– Bệnh tình của Thanh Liên sư thái là do độc công Cửu Chỉ Thực Cốt công của Công Tôn Vô Kỵ ẩn tàng trong cốt tuỷ ăn mòn khí huyết trong đó. Muốn tẩy trừ được Cửu Chỉ Thực Cốt công phải có hai vật chi bảo võ lâm…

Bộc Dương Duy bật hỏi :

– Lão tiền bối! Hai vật nào?

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh chậm rãi đáp :

– Tiêu Hàn Ngọc Tỷ và Yên Ảo Lục Đan!

Bộc Dương Duy nghe nói chợt trào lên hy vọng, hỏi tiếp :

– Tiền bối có biết Tiêu Hàn Ngọc Tỷ đang ở đâu?

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh nói :

– Do tình cờ mà lão phu biết Tiêu Hàn Ngọc Tỷ hiện ở đâu, nhưng Yên Ảo Lục Đan thì e đi tìm khắp chân trời góc biển cũng không có bởi nó được sinh ra từ một loại quái ngư đặt biệt trong thiên hạ, nhưng phải sống tới ngàn năm…

Bộc Dương Duy không chờ nghe hết, sốt ruột nói :

– Xin tiền bối hãy nói Tiêu Hàn Ngọc Tỷ ở đâu?

– Tiêu Hàn Ngọc Tỷ hiện do vị Chưởng môn nhân phái Thiên Sơn Tuyết Linh lão nhân cất giữ.

Bộc Dương Duy nghe nói mừng rơn, vội hỏi :

– Tiền bối có thể cho biết cách phục dụng không?

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh cười đáp :

– Nếu lấy được hai bảo vật đó thì việc phục dụng rất đơn giản, chỉ cần mài hai viên ngọc này trộn lẫn vào nhau pha vào nước Bách Kết Thủy cho uống ngày hai lần, qua chừng mười ngày là khỏi.

– Xin tiền bối cho biết lấy Bách Kết Thủy ở đâu không?

– Việc lấy Bách Kết Thủy không khó, đó chỉ là sương đọng trên ngọn cây bồ kết đem chôn trong đất trăm ngày là được. Nhưng nếu ngươi kiếm được hai loại bảo vật trên thì lão phu có thể tặng ngươi một bình.

Bộc Dương Duy gật đầu nói :

– Vâng, vãn bối xin hết lòng cảm tạ lão tiền bối!

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh lấy trong túi áo rộng thùng thình ra một chiếc bình ngọc nhỏ bằng ngón tay trao cho chàng, nhưng lòng đầy hồ nghi nói :

– Bây giờ ngươi có thể coi lá nữ tế của phái Thiên Sơn nên muốn mượn Tiêu Hàn Ngọc Tỷ không khó, Nhưng còn Yên Ảo Lục Đan, trong sách Tần Dị Chí viết rằng trên đời chỉ có một viên bị một con Ma Ngư nghìn năm sống ở Quỷ Hiên giang nuốt mất. Nhưng lão phu đã tới đó mười lăm lần nhưng chưa bao giờ thấy con Ma Ngư lớn nghìn năm nào xuất hiện cả. Có thể nó đã chết và Yên Ảo Lục Đan vĩnh viễn trầm luân…

Bộc Dương Duy nói :

– Không giấu gì lão tiền bối vãn bối đã lấy được Yên Ảo Lục Đan…

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh mở tròn mắt nhìn chàng hỏi :

– Ngươi nói gì viên ngọc thiên niên khó cầu Yên Ảo Lục Đan đó hiện đang ở trong mình ngươi sao?

Bộc Dương Duy lắc đầu nói :

– Không! Hiện giờ đang ở chỗ Không Trần lão thiền sư của Thiếu Lâm tự.

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh ngạc nhiên hỏi :

– Tiểu huynh đệ! Ngươi nói gì ta nghe không hiểu? Vừa rồi bảo rằng ngươi lấy được Yên Ảo Lục Đan. Nay lại nói viên ngọc đó ở trong tay Không Trần lão hòa thượng của Thiếu Lâm tự nghĩ là thế nào?

Bộc Dương Duy cười giải thích :

– Viên ngọc đó do vãn bối lấy được từ con Ma Ngư rất lớn ở Quỷ Hiên giang, nhưng sau đó lại tặng cho Không Trần lão thiền sư của Thiếu Lâm tự để vị đó trị một chứng quái bệnh.

Bây giờ thì Trại Hoa Đà Âu Dương Minh đã hiểu ra, trầm ngâm nói :

– Thì ra là thế! Nhưng vì sao ngươi lại đem một bảo vật đệ nhất thiên hạ Yên Ảo Lục Đan tặng cho người khác? Ngươi có biết suốt năm, sáu chục năm ta đã bỏ bao công sức và tiền của ra để tìm cho được nó không? Yên Ảo Lục Đan là thần vật, chữa được bách bệnh trong thiên hạ, đối với Trại Hoa Đà ta, không có vật gì quí hơn! Thật là hoài của!

Lão ngẩn ngơ tiếc rẻ như thế đó là vật của mình.

Bộc Dương Duy kể lại sơ lược chuyến cầu dược cho Trại Hoa Đà Âu Dương Minh nghe.

Cuối cùng lão ta thở dài nói :

– Thôi vậy! Vật đã cho đi thì còn biết làm thế nào? Mà cũng tốt! Như vậy tiểu huynh đệ ngươi một lúc cứu được cả ba người là sư đồ Thanh Liên sư thái và Không Trần lão trọc, như vậy cũng đáng lắm? Tin rằng ngươi chẳng khó khăn gì để mượn Yên Ảo Lục Đan và Tiêu Hàn Ngọc Tỷ chữa trị cho Thanh Liên sư thái, cứ làm theo lời lão phu dặn là được, Khi nào bà ấy lành, hãy nói rằng lão phu có lời chúc mừng… Còn bây giờ thì chúng ta đi ngủ!

Sáng hôm sau Bộc Dương Duy bái tạ Trại Hoa Đà Âu Dương Minh để lên đường đến Thiên Sơn.

Trước khi rời Bình An khách điếm, chàng đưa ra một viên minh châu rất lớn để trong một chiếc hộp nhỏ bằng ngọc cho vị lang trung cảm kích nói :

– Đại ân của Âu Dương tiền bối, vãn bối không dám nói chữ tạ! Nhân có chút vật để trong người, xin tiền bối nhận lấy, coi đó là chút lòng thành kính!

Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu cũng nói :

– Đại ân nhân! Ngũ Bách Tu khổ sở với cục bướu năm mươi năm, nay mới được giải thoát. Đối với Ngũ Bách Tu, lão tiên sinh chẳng khác gì Phật tổ, Đại ân tái tạo chẳng biết gì đền đáp, xin tiên sinh nhận lấy chút vật mọn của Bộc Dương lão đệ cho chúng tôi vui lòng.

Trại Hoa Đà Âu Dương Minh chợt cười bí ẩn nói :

– Bộc Dương tiểu huynh đệ! Lần này ngươi chữa lành bệnh cho Thanh Liên sư thái, đó là sự đền đáp xứng đáng chút ân tình của lão phu rồi đấy, dù rằng ân tình đó chẳng đáng là bao.

Lão nhìn sang Ngũ Bách Tu nói tiếp :

– Còn như ngươi muốn trả nợ cục bướu, để lương tâm khỏi áy náy, hãy vào nói lão chưởng quầy mua tặng cho lão phu một bình rượu Mao Đài là đủ!

Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu nghe nói lập tức chạy đi ngay, chẳng mấy chốc mang ra hai bình rượu Mao Đài lớn cung kính đưa cho Trại Hoa Đà Âu Dương Minh.

Lão lang trung cầm lấy bỏ vào túi vải mang sau lưng, cười hô hô nói :

– Tốt rồi! Tốt rồi! Thế là chúng ta từ nay về sau không ai nợ ai. Đừng áy náy gì cả nha.

Bộc Dương Duy nài nỉ thế nào Trại Hoa Đà Âu Dương Minh cũng không nhận tặng vật, đành nói lời cảm tạ lần nữa rồi bái biệt.

Bốn người rời khách điếm, ra khỏi thành tiếp tục hành trình.

Phương Uyển nhìn Bộc Dương Duy nói :

– Duy ca! Ngày hôm trước tiểu muội nói rằng “cát nhân thiên tướng” có đúng không?

Bộc Dương Duy cười đáp :

– Lát nữa đến Thiên Sơn, nàng hãy giúp ta mượn Tiêu Hàn Ngọc Tỷ mới được.

Phương Uyển khoát tay nói :

– Cái đó không thành vấn đề.

Nàng làm như vật ở trong túi mình rồi vậy!

* * * * *

Bộc Dương Duy và Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu được Thiết Lão Lão tiếp trong biệt viện của mình ở Tổng đàn Thiên Sơn phái, có sự tham dự của Tuyết Linh lão nhân và phu thê Độc Hạc Hoa Nhất Kiệt.

Đương nhiên còn có thiên kim tôn nữ của bà ta Lục Y Nương Phương Uyển.

Sau khi trà được dọn lên, Thiết Lão Lão mời khách dùng trà, mình cũng nhấp một ngụm nói :

– Bộc Dương thiếu hiệp! Trước hết, lão thân và Chưởng môn nhân xin đa tạ thiếu hiệp về món quà mấy hôm trước Kiệt nhi mang tới.

Tuyết Linh lão nhân gật đầu tỏ vẻ đồng tình.

Thiết Lão Lão nói tiếp :

– Về dự định của thiếu hiệp về cuộc hôn lễ sắp tới, Uyển nhi đã kể hết với lão thân. Hạnh phúc trăm năm là vấn đề riêng tư của nó, Uyển nhi đồng ý nên lão thân không có gì phản đối. Bây giờ lão thân muốn biết ngày giờ cụ thể để mời khách và chuẩn bị một số việc.

Bộc Dương Duy đứng lên nói :

– Đa tạ tổ mẫu đã chấp nhận cho cuộc hôn nhân của điệt tế và Uyển muội. Về thời gian, điệt tế dự trù hai tháng nữa sẽ tổ chức hôn sự tại Tổng đàn ở Hồi Nhạn sơn trang Hoài Dương sơn.

Thiết Lão Lão cười nói :

– Thế là tốt! Hai tháng là thời gian vừa đủ để mời khách, cũng không quá dài đối với sự mong mỏi của tổ mẩu.

Tuyết Linh lão nhân cười nói :

– Như thế là mọi việc điều được giải quyết một cách ổn thỏa và tốt đẹp. Hôm nay bổn môn không những được đón tiếp rể quý mà còn có quý khách Thiết Dực Kim Tinh Ngũ đại hiệp. Lão phu đã chuẩn bị ột tiệc nhỏ, vừa để tẩy trần cho hai vị, vừa mừng công trận đại thắng vừa qua ở Thanh Ngô sơn, tiêu diệt hai đại tà phái lục lâm Giang Bắc và Nam Cương, trừ hại cho giang hồ.

Lục Y Nương Phương Uyển chợt đưa mắt liếc nhìn Bộc Dương Duy Rồi đứng lên hướng sang Tuyết Linh lão nhân chấp tay hành một lể nói :

– Sư thúc tổ! Điệt nữ có việc này cầu xin lão nhân gia…

Tuyết Linh lão nhân thấy nàng trịnh trọng như vậy, ngạc nhiên hỏi :

– Uyển nhi! có việc gì vậy?

Lục Y Nương nói :

– Điệt nữ muốn nhờ Tiêu Hàn Ngọc Tỷ một thời gian?

Thiết Lão Lão nghiêm nghị nhìn tôn nữ nói :

– Ngươi cần Tiêu Hàn Ngọc Tỷ làm gì? Đó là bảo vật trấn môn, có phải là vật để chơi?

Phương Uyển gật đầu nói :

– Hài nhi biết, nhưng cầu xin Sư thúc tổ thành toàn cho, điệt nữ chỉ mượn mấy ngày thôi.

Tuyết Linh lão nhân từ hòa nói :

– Uyển nhi cứ nói. Nếu thấy yêu cầu chính đáng, Sư thúc tổ sẽ không tiếc đâu.

Phương Uyển thấy mình đã đạt được mục đích tới bảy tám phần rồi, nói tiếp :

– Hài nhi muốn mượn Tiêu Hàn Ngọc Tỷ trị chứng bệnh ột vị tiền bối…

Tuyết Linh lão nhân hỏi :

– Vị tiền bối ấy là ai? Bị chứng bệnh gì?

Bấy giờ Bộc Dương Duy mới đứng lên nói :

– Tổ mẫu! Sư thúc tổ! Đó là chủ ý của tiền bối chứ không phải của Uyển muội, sư phụ của Bạch Thúy Bình là Thanh Liên sư thái…

Tới đó Thiết Lão Lão à một tiếng, ngắt lời :

– Thì ra là vậy! Lão thân biết rồi! Duy nhi định chữa cho sư thái khỏi bị bán thân bất toại chứ gì? Nhưng nếu không có Yên Ảo Lục Đan thì chắc không thành công đâu.

Bộc Dương Duy nói :

– Tiểu tế có thể mượn được Yên Ảo Lục Đan.

Thiết Lão Lão mở to mắt hỏi :

– Hiền tế mượn được vật chi bảo Yên Ảo Lục Đan! Vật chi bảo đó hiện ở đâu?

Bộc Dương Duy đáp :

– Hiện ở Không Trần lão thiền sư của Thiếu Lâm…

Thiết Lão Lão trầm ngâm nói :

– Vậy ư! Nhưng chỉ e mượn được bảo vật của phái Thiếu Lâm không phải dễ đâu…

Tuyết Linh lão nhân chợt cười nói :

– Theo đệ thì việc đó Duy nhi có thể làm được. Vừa rồi Thiếu Lâm đã tôn xưng Duy nhi là Thiên hạ đệ nhất cao thủ mà!

Lục Y Nương tiếp lời :

– Tổ mẫu và Sư thúc tổ còn chưa biết, viên Yên Ảo Lục Đan đó là do Duy ca tìm lấy được ở Quỷ Hiệu giang, vì thấy Không Trần lão thiền sư bị chứng quái bệnh cần đến viên ngọc này nên Duy ca đã khảng khái đem tặng.

Thiết Lão Lão nói :

– Thì ra là vậy! Không ngờ Yên Ảo Lục Đan đã trùng hiện võ lâm! Lần này thì Thanh Liên sư thái được cứu rồi.

Lục Y Nương lại nói :

– Sư thúc tổ sẽ ượn Tiêu Hàn Ngọc Tỷ chứ?

Tuyết Linh lão nhân cười đáp :

– Đương nhiên rồi! Ngươi chưa biết, tổ mẫu ngươi là bằng hữu thân thiết của Thanh Liên sư thái. Năm năm trước khi nghe tin bà ấy bị trọng bệnh đến nỗi bán thân bất toại, tổ mẫu ngươi đã cùng Trại Hoa Đà Âu Dương Minh tới Linh Hương tiểu trúc ở Hoa Sơn, mang theo Tiêu Hàn Ngọc Tỷ để chữa trị nhưng vì không có Yên Ảo Lục Đan nên đành bó tay, có lý đâu lại không cho ngươi mượn.

Lục Y Nương mừng rỡ không nén nổi, cất tiếng reo lớn :

– Nếu vậy thì tốt quá!… Duy ca! Chúng ta có thể yên tâm về bệnh tình của Thanh Liên sư thái rồi.

Cả Thiết Lão Lão và Tuyết Linh lão nhân cũng rất vui, hỏi cặn kẽ Bộc Dương Duy về chuyến đi Quỷ Hiệu giang và việc chàng được tôn xưng làm Thiên hạ đệ nhất cao thủ.

Chuyện trò thêm một lúc, Tuyết Linh lão nhân trân trọng mời sư thư, hai vị quý khách và mọi người nhập tiệc.

* * * * *

Hoài Dương sơn…

Trong ngoài Hồi Nhạn sơn trang đèn đuốc được thắp lên sáng trưng cả đỉnh núi Lạc Nhạn phong.

Từ hai cánh cổng đồng lớn trở vào, nơi nơi chăng đèn kết hoa, người đi lại tấp nập, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt!

Toàn bộ môn nhân đệ tử trong trang đều mặc lễ phục, trên mặc ai nấy đều ánh lên niềm vui rạng rỡ.

Từ hai tháng trước khắp giang hồ đều biết tin Bang chủ Lãnh Vân bang Ngọc Diện Tu La Bộc Dương Duy sắp kết duyên cùng với hai vị đại mỹ nhân võ lâm là Hoa Sơn Bạch Nhạn Bạch Thúy Bình và Thiên Sơn Lục Y Nương Phương Uyển.

Nhưng hỷ sự được tăng gấp đôi, vì ngoài hôn lễ của vị Bang chủ tài hoa cái thế còn có vị Ngũ Đài đệ nhất cao thủ, Hình đường Đường chủ Lãnh Vân bang Thất Sát Kiếm Ngô Nam Vân lừng danh thiên hạ kết duyên với Thanh Điệp Tần Nhu Nhu.

Hôn lễ được ấn định cử hành vào tối mười lăm tháng hai, nhưng trước đó mấy ngày khách khứa trên khắp giang hồ đã lũ lượt kéo đến.

Hầu như tất cả những nhân vật có đầu có mục, danh tiếng lừng lẫy nhất trong giang hồ đều tề tựu về đây, trong số đó có hầu hết Chưởng môn nhân các phái như Phương trượng Thiếu Lâm tự Bách Nhẫn đại sư, Chưởng giáo Võ Đương Khổ Nhân đạo trưởng cùng sư đệ là Khổ Tiều đạo trưởng, Giám viện Tam Thanh điện, Chưởng môn Thiên Sơn Thiết Lão Lão, Chưởng môn Ngũ Đài phái Xích Mi đại sư, Chưởng môn các phái Hoa Sơn, Nga Mi, Thanh Thành, Trường Bạch, Côn Lôn, Hành Sơn, Không Động… hàng trăm Môn chủ, Giáo chủ, Trang chủ, Bang chủ, Bảo chủ của hầu khắp môn phái trong giang hồ.

Hai vị đã quy ẩn võ lâm Thiên Môn song lão là Mạnh Vân và Tôn Đoan Vân cũng tới tham dự.

Một việc đáng cảm động là vị Giám viện của phái Võ Đương Khổ Tiều đạo trưởng, năm trước bị một vị Đường chủ của Lãnh Vân bang là Tiếu Diện Phật Thu Nguyệt đại sư đánh trọng thương tại Tổng đàn Cái bang Giang Bắc nay cũng hóa giải oán cừu, tự mình đến tận Hồi Nhạn sơn trang chúc mừng, mang theo tặng vật là hai đôi Tử Ngọc Phật.

Đặc biệt vị sư muội của Chưởng giáo Hoa Sơn Thanh Liên sư thái đã năm năm không xuất hiện trong giang hồ vì bị chứng bệnh nan y bán thân bất toại, nay chẳng biết do phép màu nhiệm nào mà hoàn toàn hồi phục, mang theo đại đồ đệ Thanh Bào Tú Sĩ Nhạc Anh Kiệt, nhị đồ đệ Thúy Y Nữ Trần Băng Tâm vượt mấy ngàn dặm đến tận Hồi Nhạn sơn trang chúc mừng ái đồ.

Gặp sư phụ sau năm năm trọng bệnh nay trở nên tráng kiện như xưa, Bạch Nhạn Bạch Thúy Bình ôm lấy sư phụ, miệng cười rạng rỡ mà nước mắt tuôn trào không sao ngăn được.

Hai vị tân lang Ngọc Diện Tu La Bộc Dương Duy và Thất Sát Kiếm Ngô Nam Vân thân ra tận cổng nghênh đón quí khách, niềm nở chào đón mọi người, bất luận khách nhân là quen hay lạ, thân hay sơ, thân phận cao hay thấp đều tỏ ra niềm nở như nhau.

Bát Tý Thần Sát Cố Tử Quân và các vị Đường chủ, Hương chủ lo tiếp khách, dọn bàn, sai bảo cắt đặt các thứ, bận đến vã mồ hôi.

Cuối giờ thân, ba trăm bàn tiệc đã được xếp đặt chu tất, chiếm diện tích gần hết cả quảng trường tiền sảnh.

Mới vào canh, hàng ngàn quí khách đã ổn định chỗ ngồi.

Ngôi chủ tọa cũng có năm vị là Bát Tý Thần Sát Cố Tử Quân, Thiết Lão Lão và Thanh Liên sư thái, Xích Mi đại sư và Đoạn Hồn Tiêu Tần Ký.

Hàng ghế sau cũng có năm người là hai vị tân lang Ngọc Diện Tu La Bộc Dương Duy và Thất Sát Kiếm Ngô Nam Vân cùng ba vị tân nương Bạch Nhạn Bạch Thúy Bình, Lục Y Nương Phương Uyển, Thanh Điệp Tần Nhu Nhu trong những bộ trang phục lộng lẫy nhất.

Sau khi Bát Tý Thần Sát Cố Tử Quân thay mặt chủ tọa tuyên bố nội dung, toàn hôn trường cùng đứng lên chúc rượu.

Tiếp đó là phát biểu chúc mừng của các vị tân khách.

Phái Thiếu Lâm xưa nay vẫn được coi là Thái Sơn Bắc Đẩu của toàn võ lâm, được đồng đạo giang hồ nhường nói trước.

Vị Bách Nhẫn đại sư đứng lên hắng giọng nói :

– Hôm nay các môn phái, bang hội, trang bảo, các nhân sĩ hào kiệt trên khắp giang hồ tập trung tới đây với niềm vui lớn lao nhất và lời chúc mừng tốt đẹp nhất dành cho hai vị tân lang đều là nhân vật kiệt xuất bậc nhất võ lâm. Trước tiên, lão nạp xin thay mặt đồng đạo võ lâm bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với Lãnh Vân bang dưới sự lãnh đạo của hai vị, đặc biệt là Lãnh Vân bang chủ Ngọc Diện Tu La Bộc Dương đại hiệp, vì đóng góp lớn lao cho an ninh của thiên hạ võ lâm, tiêu diệt những thế lực tàn bạo và nguy hiểm nhất như Hắc Sa đảo, Nam Cương phái, Tổng trại lục lâm Giang Bắc… diệt trừ họa kiếp, đem lại thái bình bền vững cho võ lâm. Lão nạp thẳng thắng thừa nhận rằng, khi mới được khai đàn trùng phái ba năm trước, nhiều bang phái, nhân sĩ, các bậc hào kiệt, trong đó có cửu đại môn phái, đã tỏ ra nghi ngờ, thậm chí thù địch đối với Ngọc Diện Tu La và Lãnh Vân bang. Nhưng bây giờ thực tế đã chứng minh Ngọc Diện Tu La không những là nhân vật trẻ tuổi thần công cái thế, phong tư trác tuyệt mà còn là bậc anh hùng nghĩa hiệp hiếm thế, có tấm lòng nhân hậu, bao dung độ lượng, được thượng hạ trong bổn phái tâm phục khẩu phục, nhất trí tôn xưng là Thiên hạ đệ nhất cao thủ. Lãnh Vân bang là môn phái có uy tín nhất trong võ lâm, đóng góp nhiều nhất cho an ninh và thiên hạ có công cao nhất trong việc diệt trừ ác đảng, cứu khốn phò nguy. Việc đông đủ các môn phái đến tham dự hôn lễ ngày hôm nay là bằng chứng hùng hồn cho thấy các bằng hữu vô lâm đã ghi nhận thực tế đó.

Bách Nhẫn đại sư vừa phát biểu tới đây, tiếng hoan hô vừa nổi lên như sấm dậy.

Sau bàn chủ tọa, nét mặt của năm vị chủ hôn rạng rỡ hẳn lên, tiếp đó mọi người lại nâng ly chúc tụng, lần lượt các môn phái nói lời chúc mừng, ai ai cũng nêu công đức của Ngọc Diện Tu La và Lãnh Vân bang, trong khi lời chúc đã bắt đầu lắng dịu, các môn phái đã phát biểu xong, mọi người đang vui vẻ ăn uống thì chợt thấy vị lão đại trong Thiên Môn song lão là Mạnh Vân đứng lên.

Ngay ở dãy bàn thứ hai có mấy vị chụm đầu nhau xì xào bàn tán.

Một lão nhân mặt đỏ như gấc nói :

– Làm sao hai vị này cũng tới đây chúc mừng?

Lão nhân thứ hai chĩa bộ râu dê hỏi :

– Vị đó là Mạnh Vân, lão đại trong Thiên Môn song lão, mấy chục năm nay không can dự vào chuyện thị phi trong giang hồ, làm sao mà không đến?

Lão nhân mặt đỏ nói :

– Trong giang hồ ai mà chẳng biết Thiên Môn song lão là bằng hữu chí thiết với Tam Hiền Tứ Dật, những nhân vật chủ chốt trong vụ tham gia vây sát Độc Thủ Ma Quân và tiêu diệt Lãnh Vân bang ba mươi năm trước?

Lão nhân chừa râu dê nghe như vậy chưa hài lòng, hỏi :

– Nhưng hai người này không tham gia là được chứ gì? Ngọc Diện Tu La đâu phải là người truy tận sát tuyệt?

Lão nhân mặt đỏ chợt thấp giọng giải thích :

– Người còn chưa biết, theo tin tức đích xác nhất mà lão phu biết được, năm ngoái Thiên Môn song lão đã tới khu vực Hoa Sơn phục kích để giết Ngọc Diện Tu La báo thù cho bằng hữu… Nghe nói lần ấy song phương đều bị thương…

Lão nhân râu dê a một tiếng, hỏi :

– Có chuyện đó sao? Chẳng lẽ bây giờ Thiên Môn song lão định gây xung đột?

Chợt nghe Mạnh Văn hắng giọng nói :

– Huynh đệ lão phu đã thái xuất giang hồ nhiều năm, không tham gia vào thế sự nữa. Có lẽ nhiều vị cao niên ở đây đều biết Thiên Môn song lão chúng tôi là bằng hữu chí thiết với Tam Hiền Tứ Dật, những nhân vật chủ chốt trong vụ tham gia vây sát Độc Thủ Ma Quân và tiêu diệt Lãnh Vân bang ba mươi năm trước… Hơn nửa năm trước, vì nghĩa đối với bằng hữu ngày xưa, huynh đệ chúng tôi đến Hoa Sơn phục kích Bộc Dương đại hiệp để báo thù cho họ.

Đương nhiên trước thần công của Bộc Dương đại hiệp, hai huynh đệ trước sau thất thủ. Bộc Dương đại hiệp đã mở lượng bao dung không giết, hóa giải oán cứu, nay tại hạ nói lên những lời này để thêm một lần nữa khẳng định lời của Bách Nhẫn đại sư và những bằng hữu đã phát biểu trước đây. Tới tham dự hỉ sự lần này, tại hạ xin thay mặt Thiên Môn song lão thành tâm chúc cho thiên duyên của hai vị đại hiệp cùng các tân nương bách niên giai lão và giữ mãi tấm lòng hòa hiệp bao dung, mãi mãi tạo phúc cho võ lâm!

Tiếng hoan hô lại nổi lên vang rộn cả Lạc Nhạn phong. Đặc biệt trong hôn lễ, có lẽ người cao hứng nhất là Đại Lực Tôn Giả Cách Liệt Hành.

Vị quái kiệt này đi khắp các bàn, bất kể quen lạ, đều nâng ly chúc bừa, cất giọng bô bô :

– Nào các bằng hữu! Uống đi! Trong gần tám mươi năm qua sống trong đời, hôm nay là ngày lão phu vui nhất đấy!

Tửu lượng của lão nhân vĩ đại này thật kinh nhân! Lão đi cả mấy trăm bàn, bàn nào cũng uống mà tựa hồ không biết say là gì.

Một lúc sau, mặt lão đỏ gay, cái đầu trọc lắc qua lắc lại trông rất tiếu nhưng vẫn không ngừng uống.

Lực Bặt Cửu Nhạc Du Đại Nguyên nhìn sư phụ lẩm bẩm :

– Về võ công, có thể đến lúc bảy mươi tám mươi tuổi mình còn theo kịp lão nhân gia, chứ riêng cái khoản tửu thì xin chịu!

Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu cười nói :

– Về chuyện đó, người cứ phát huy như thế là tốt, trong hai chúng ta thì chỉ được phép một người uống nhiều thôi, nếu không vào trong điếm người ta sợ quá không tiếp mất.

Thiên Môn song lão Du Đại Nguyên nói :

– Lão huynh cứ yên tâm đi! Trước đây người uống được nhiều là nhờ cái lưng gù. Còn bây giờ chỉ e rằng chẳng thắng được lão đệ đâu.

Y dừng một lúc rồi chợt hỏi :

– Bấy lâu nay lão huynh xin phép Bang chủ đi tìm mời Trại Hoa Đà Âu Dương Minh, làm sao hôm nay không thấy vị thần y đó.

Thiết Dực Kim Tinh Ngũ Bách Tu thở dài nói :

– Ta đi tìm vị ân nhân suốt một tháng, nhưng vị đó cứ như làn khói, thoáng hiện rồi biến mất.

Lão chép miệng nói thêm :

– Không có Trại Hoa Đà Âu Dương tiền bối tham dự, ngay Bang chủ vũng kém vui!

Sau khi bái đường xong, đến lượt tân lang, tân lương đi từng bàn cảm tạ quý khách.

Nhiều tiếng trầm trồ thán phục nổi lên :

– Đẹp còn hơn tiên nữ giáng trần!

– Đúng là long phụng giữa nhân gian!

– Thế mới xứng đáng là giai nhân tài tử!

– Thật là duyên trời xe đất tạo!

Những lời khen đó hoàn toàn thực tâm không phải lời tán dương.

Cả hai vị tân lang trong bộ bạch y, anh nhi tuấn tú, mày kiếm mắt sao, hào hoa phong nhã, quả là Phan An tái thế, Tống Ngọc trùng sinh!

Tân nương thì mỗi người một vẻ, đều có thể sánh bằng Tây Thi, Khuông Việt!

Đoàn tân lang, tân nương đi tới đâu là rạng ngời lên tới đó.

Tới canh ba khi tân lang, tân nương động phòng mà ở hôn trường tiếng huyên náo vẫn không hề giảm bớt.

Có tới hơn nửa số khách nhân say khướt nam gục tại bàn gáy pho pho, bọn tráng đinh phải phục dậy đưa vào phòng khách nghỉ ngơi.

Đến hôm sau, các vị trưởng môn nhân và một số khách nhân bận việc cáo từ về trước, một số còn ở lại.

Hôn sự kéo dài đến ba ngày đêm mới chấm dứt.

Đến hôm thứ tư trong trang tổ chức một tiểu yến để đưa tiễn những người thân thiết nhất.

Đại Lực Tôn Giả bùi ngùi nắm tay Bộc Dương Duy và Ngô Nam Vân nói :

– Chuyến này lão phu tình cờ đến Trung Nguyên, may có cơ hội quen biết Bộc Dương bang chủ và Ngô đường chủ, tham gia vào những sự kiện chấn động võ lâm trong suốt đời lang bạt giang hồ trong mấy tháng qua đối với lão phu là có ý nghĩa nhất. Tiếc rằng ở Quan Đông còn có sư môn và linh vị tiền nhân, nếu không lão phu nguyện ý ở đây cùng Đại Nguyên và các vị.

Xích Mi đại sư nhìn Thất Sát Kiếm Ngô Nam Vân nói :

– Sư đệ! Trước đây chúng ta thỉnh thoảng có va chạm nhưng huynh đệ vẫn là huynh đệ, sư huynh và mọi người ở nhà rất ngóng chờ đệ, khi nào có dịp hãy dẫn tức đệ hồi sơn thăm chúng ta!

Thất Sát Kiếm Ngô Nam Vân gật đầu đáp :

– Đa tạ sư huynh, đệ nhất định sẽ cùng Nhu Nhu hồi sơn trong một ngày gần đây!

Trong lòng đầy lưu luyến, năm vị tân lang, tân nương, tiễn thân nhân tận ngoài trang môn còn bịn rịn chưa muốn chia tay.

Thiết Lão Lão nắm tay Bạch Thủy Bình, nhìn Bộc Dương Duy nói :

– Hiền tế! bây giờ tổ mẫu sẽ đến Linh Hương tiểu trúc ở chơi với Thanh Liên sư thái một thời gian, khi nào hết tuần trăng mật, hãy đưa Uyển nhi và Bình nhi đến đó thăm chúng ta, khỏi cần tới Thiên Sơn cũng được! Bây giờ thì các người quay vào đi! Lúc này lên vui là phải, bịn rịn là không tốt đâu!

Nói xong cùng Thanh Liên sư thái, Đại Lực Tôn Giả và Xích Mi đại sư quả quyết rời khỏi Hồi Nhạn sơn trang!

Vầng thái dương đã lên cao, chiếu ánh nắng xuân rực rỡ xuống Lạc Nhạn phong.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN