Tu Ma Phi Thăng Quyển - Chương 29: Trộm Long Hoán Phụng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
135


Tu Ma Phi Thăng Quyển


Chương 29: Trộm Long Hoán Phụng


Trong một căn lều nhỏ.

Huỳnh Trấn Thiên bình tĩnh đứng trước mặt Doạ Xoa lão ma,hắn nhìn sâu vào mắt lão im lặng không nói điều gì.

Doạ Xoa lão ma ở đối diện thấy vậy thì chép miệng khạc khạc nói”Rất có ý tứ a,nếu không có cái nhiệm vụ này thì ta chắc chắn sẽ nhận ngươi làm đệ tử,nhưng như ta đã nói rồi đấy,ngươi không thể không nhận cái nhiệm vụ này được,vì thế đeo nó vô đi”nói xong lão vứt qua cho Huỳnh Trấn Thiên một cái mặt nạ quỷ.

Huỳnh Trấn Thiên cũng không tránh né gì tiếp lấy cái mặt nạ kia,hắn sờ sờ nó vài cái rồi nói”Theo như ngươi nói thì ta phải giả trang cái thiếu chủ gì gì đó của các ngươi,hơn nữa còn phải đi ở rễ trong một cái Diệu Âm Môn nào đấy nữa đúng không”

Doạ Xoa lão ma nghe vậy thì gật đầu cười tà nói”Đúng vậy,yên tâm đi xong việc bọn ta sẽ thưởng cho ngươi 1 món quà lớn”(thưởng cho cái chết đó các đạo hữu ạ,lớn vãi loèn)

Huỳnh Trấn Thiên tuy rằng không biết khi xong việc thì bọn người Hắc Ám Ma Diện sẽ làm gì hắn,nhưng hắn biết chắc chắn,khi nào một vật đã hết giá trị lợi dụng,mà trong vật đó lại còn nắm giữ một bí mật gì đó đối với mình bất lợi,thì rất có thể vật đó sẽ bị thủ tiêu phi tan chứng cứ(giống như giấy vệ sinh sau khi thẩm du đó ae,ke ke ke),vì thế không thể nào mà chờ sau khi xong việc rồi nhận thưởng được.

Huỳnh Trấn Thiên nhìn sâu vào mắt Doạ Xoa lão ma,sau đó nhìn không ra cảm xúc gì,nói”Ta muốn nhận trước một chút thù lao,không phải ta không tin tưởng các ngươi,mà là ta rất không tin tưởng các ngươi,vì vậy ta muốn nhận trước một chút lợi ích”

Doạ Xoa lão ma nghe vậy thì đứng hình trong giây lát,sau đó lão như suy nghĩ gì đó rút từ trong người ra một họp ngọc rồi nói”Trong đây là một môn Thiên Ma Kiếm Trận,nó là một vật vô giá,ngươi không thể tìm thấy quyển thứ hai ở trong thiên địa này đâu,xem như nó là thù lao trả trước cho ngươi đấy,cầm đi”nói xong lão bộ dạng thương tiếc vứt họp ngọc qua cho Huỳnh Trấn Thiên.

Huỳnh Trấn Thiên tiếp lấy họp ngọc thì cảm thấy hơi bất ngờ,thầm nghĩ “Tại sao lão lại đưa cho mình một thứ quý giá như vậy a,hay đây là đồ giả mua ở chợ lấy ra lừa gạt ta,để chắc chắn ta phải xem xét kỹ mới được”nghĩ vậy hắn cẩn thận quan sát cái họp kia,ý đồ muốn xem thử nó có phải làm bằng chất liệu gì rẻ tiền hay không,nhưng rất tiếc nhìn qua nhìn lại hắn cũng chả xác nhận được gì cả,đều này làm cho hắn thật không biết nói gì.

Lại nói thật ra thì Huỳnh Trấn Thiên đã vu oan cho Doạ Xoa lão ma rồi,họp ngọc này quả thật đúng là có chứa Thiên Ma Kiếm Trận,hơn nữa đúng như Doạ Xoa lão ma nói nó rất quý,tuy nhiên môn ma công này chỉ có thể trưng không có thể dùng(ý nói để cho đẹp chứ không học được),vì thế nên Doạ Xoa lão ma mới lấy ra đưa cho Huỳnh Trấn Thiên,dù sao cũng học không được thà dùng như vậy cho nó đỡ phí,chứ đời nào lão lại đưa một thứ quý giá còn sử dụng được cho Huỳnh Trấn Thiên.

Dù không biết nguyên nhân gì trong đó nhưng Huỳnh Trấn Thiên cũng không rảnh nói nhiều,hắn cất họp ngọc vào trong người,sau đó mỉm cười nhìn Doạ Xoa lão ma nói”Được rồi,ta nhận cái giao dịch này,vậy thôi ta xin đi trước”,nói xong hắn cũng không khách khí quay người đi ra khỏi lều,giờ hắn cũng không sợ Doạ Xoa lão ma dám làm gì mình cả,vì thế hắn cứ hiên ngang mà đi thôi.

Doạ Xoa lão ma nhìn bóng lưng của Huỳnh Trấn Thiên đi ra khỏi lều,sau đó cười khạc khạc nói”Cố mà sống cho tốt trong khoảng thời gian còn lại của cuộc đời đi a,khạc khạc xong việc ta sẽ ban cho ngươi cái chết đau đớn nhất coi như đưa tiễn,khạc khạc khạc khạc”

…………………^▁^::>_<::……………….

Núi Thiên Hữu.

Hôm nay cách thời điểm Huỳnh Trấn Thiên nhận lời đóng giả thiếu chủ của Hắc Ám Ma Điện cũng đã được 10 ngày,cuối cùng thì đoàn người bọn họ cũng đã đến được núi Thiên Hữu.

Một lão giả Tạo Đan Cảnh trung kỳ bộ bộ dạng gù gề bay lên không trung,sau đó la lớn vào đỉnh núi Thiên Hữu”Bọn ta đến để bàn về chuyện hôn sự,phiền quý tông mở đại trận hộ sơn ra,chúng ta muốn vào trong nói chuyện”

Lão giả gù gề vừa dứt lời thì có 4 tia sáng từ trên đỉnh núi bay xuống,rất nhanh đã hiện ra 4 lão bà Tạo Đan Cảnh sơ kỳ,4 lão bà kia sau khi xuất hiện thì nhìn lướt qua đoàn người Hắc Ám Ma Điện,sau đó 1 trong 4 lão bà vừa xuất hiện lên tiếng”Hoan nghênh các vị đã đến đây,không biết vị nào trong các vị chính là Ngạo Thiên thiếu chủ ah,có thể đi lên cho 4 lão nhân ta chiêm ngưỡng quý mạo được không”

Nghe thấy lời lão bà kia nói thì các nhân vật quan trọng trong Hắc Ám Ma Điện đều liếc mắt nhìn lẫn nhau.

Đúng lúc này thì một giọng nói khàn khàn hơi khó nghe vang lên”Tại hạ chính là thiếu chủ của Hắc Ám Ma Điện Ngạo Thiên,hân hạnh được gặp mặt 4 vị tiền bối”.

4 lão bà kia nghe vậy thì tập trung ánh mắt nhìn về một phía,theo ánh mắt của bọn họ sẽ thấy được một người đeo mặt nạ quỷ,người này vận một bộ huyết sắc y phục,nhìn bề ngoài thì chỉ đoán được đây là một người nhỏ tuổi nhờ chiều cao và da diết,còn lại tướng mạo thì không thấy được do bị cái mặt nạ quỷ che mất.

4 lão bà Tạo Đan Cảnh sơ kỳ của Diệu Âm Môn thấy vậy thì hơi nhíu mày,xem ra diện mạo của vị thiếu chủ Hắc Ám Ma Điện này quả thật là quá xấu xí,có thể vì thế nên hắn mới không giám lộ mặt thật ra ngoài,dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước,nhưng bọn họ cũng không kìm được thương xót cho con gái của chưởng môn,thật tội cho cô gái ấy a.

Nhưng liệu có thật sự là bộ mặt ở sau tấm mặt nạ kia xấu xí giống như 4 lão bà kia tưởng tượng,tất nhiên là không rồi,bởi vì người đang đeo chiếc mặt nạ quỷ kia không ai khác mà chính là nhân vật chính của chúng ta Huỳnh Trấn Thiên.(lý do thì chắc ai cũng biết rồi ha).

Huỳnh Trấn Thiên thấy 4 lão bà kia nhìn mình nhíu mày,thì khoé miệng ở phía sau cái mặt nạ nở một nụ cười tà dị,hắn nói”Lần đầu gặp mặt tại hạ có chuẩn bị sẵn một ít quà,xin biếu tặng cho quý môn mong 4 vị tiền bối nhận cho,Doạ Xoa ngươi mau mau đưa mấy thứ ta chuẩn bị hôm trước cho 4 vị tiền bối đây đi,đừng để ta mất mặt ah”.

Doạ Xoa lão ma đang ở một bên an nhàn đột nhiên bị gọi vậy thì ngơ ngác đầu đầy dấu???,làm gì có thứ gì gọi là quà chuẩn bị trước đâu ah,chẳng lẽ tên nhóc kia nói nhầm.

Huỳnh Trấn Thiên thấy vẻ mặt ngơ ngác của Doạ Xoa lão ma thì cười thầm trong bụng,ngoài miệng thì hắn lại bồi thêm”Doạ Xoa ngươi làm gì vậy,chẳng lẽ ngươi lại định để cho 4 vị tiền bối đây có ấn tượng xấu về ta hay sao”

Doạ Xoa lão ma nghe vậy thì hiểu ra đây là Huỳnh Trấn Thiên đang tìm cách chơi hắn đây mà,dù biết vậy nhưng không còn cách nào khác hắn đành móc tiền túi của mình ra đưa cho 4 lão bà của Diệu Âm Môn kia,sau đó quay đầu lại căm hận nhìn Huỳnh Trấn Thiên,rồi trở lại đoàn người.

Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì thầm nghĩ trong lòng”Hừ hừ,tựa cái chức thiếu chủ này xem ra chơi cũng vui chán,ha ha ha,Doạ Ma ngươi chờ đấy”

4 lão bà kia nhận được quà của Doạ Xoa lão ma thì cảm thấy Huỳnh Trấn Thiên cũng không đáng ghét lắm,dù gì cũng được cái rất lễ phép,vì thế 1 trong 4 lão bà của Diệu Âm Môn lên tiếng”Vậy được rồi,chắc mấy vị đi đường xa đã mệt mỏi rồi ah,vậy thì mời đi theo ta,ta sẽ dẫn các vị đến nơi nghĩ ngơi của khách nhân trong Diệu Âm Môn,mong có gì thiếu xót thì các vị rộng lòng bỏ qua cho”nói xong lão bà kia làm ra cái tư thế mời đoàn người Hắc Ám Ma Điện lên núi.

Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì cười cười khách sáo vài câu rồi bắt đầu đi lên đỉnh núi,sự kiện mới cũng chính thức từ đây bắt đầu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN