Từ Ngục Kiếp Hoàng
Chương 2: Cuộc đời quá khứ
Một ngụm máu được phun ra màu đen.
_ Cả đời không thể đầu thai chỉ tan trong khói bụi vậy thì sao chứ so với ta sống cuộc sống hiện tại. Không có tình anh em.Mặc dù ta đã chả thù được. Không có người thân bên cạnh,không một ai thật sự thương xót cảm thông cho ta.Ta bị sao thì cũng chỉ có nụ cười cười trên nỗi đau khổ của người khác,ta cảm giác bị lạc lõng,cô độc
. Cái cuối cùng ta muốn nói là
kết thúc hết đi,thứ đã có giờ cũng chẳng lấy lại được. Vậy nên kết thúc cũng là bắt đầu cuộc đời mới.
Kẻ được mệnh danh là vĩ trị như ta,một trong những kẻ đứng đầu tại thể giới ngầm nên xóa hết rùi nếu được làm lại ta muốn có cuộc sống tìm hạnh phúc của chính mình.
Ta muốn thoát khỏi số phận muốn hủy diệt thần, chống lại ý trời.
Tiếp đi!
3 kẻ còn lại dằn trận ra3 hướng khác nhau tạo thành hình tam giác.
Một kẻ cầm2 thanh kiếm,một kẻ cầm hai cây côn.Kẻ mạnh nhất thì chỉ là một phi tiêu
3 tên lao đến thật nhanh,một đường chỉ được vạch ra tấn công một trung tâm
kì phong chỉ khẽ nhắm mắt lại.
” Alapals”
Một hình ngôi sao5 cánh hiện lên.Một vận tốc không còn là của một con người bình thường.Ánh sáng của thanh kiếm kết hợp theo sự di chuyển của ánh sáng Mặt trăng.
Rọt rẹt.rọt rẹt
2 tên chưa kịp phản ứng đã thấy rơi đầu.Vết đầu cắt rất tỉ mỉ không một dấu vết trơn nhẵn cả lên.Thậm chí không thấy một giọt máu nào rơi ra chỉ đến khi qua được vài phút thì mới thấy vài giọt máu lách tách rơi ra.
Hahahaha,phụt!!!!!!
Chưa kịp cử động lại nghe thấy một tiếng kêu:
Keng kengkeng kengkeng keng!!!!!!!!!!
Chúng cứ liên hồi phát ra,những chiếc phi tiêu nhiều vô kể,không tả xiếc nổi.
Trên người phong giờ không khác gì là một con nhím cả.
Chưa kết thúc,chưa kịp để hít một hơi để thở đã thấy một sự biến dị khác lạ quá.
Hắn thấyở trái đất này chưa bao giờ được thấy thứ này,nó chỉ có thể có trong sự tưởng tượng của một con người. Dù hắn đã trải qua biết bao nhiêu là cuộc chiến sinh tử khó khăn,rất nhiều lần từ chỗ chết trở về sự sống
Một dự đoán không sai về kết cục rất lớn
Một sự nhập ngừng,lắp bắp đứt quãng trong lời nói đó: không thể nào!không thể nào!!!!!!
_” phân thân,thân thân ảnh”!!!
Tử thần mở cửa chào đón Ninja!!!
Haha! Đúng vậy không sai không sai.
Hôm nay dù ra sao đi chăng nữa ngươi nghĩ mình sống được sao,ngày tới số của ngươi đã đến rồi.
Hãy tiếp đón đi cho ta.
Bụp bụp bụp bụpbụp!!!!!!
Một người hóa thành 50 tên đều giống nhau lao đến thật nhanh
hừ! Ngươi tưởng thứ đó tồn tại được lâu ư.
Giới hạn của nó chỉ là5″ nhỏ thôi.
Hãy mở to mắt ra cho mà xem.Cả đời ngươi chỉ được tận hưởng nó một lần thôi.
Hãy nhớ cho kĩ.
Chỉ nge thấy tiếng gió thổi: vù vù vù vù vù!!!!
Gió thổi bay nhẹ nhàng từ từ thoang thoảng.
Phong lấy từ chiếc áo ra một cây sáo trúc.
Trông nó rất bình thường không có điểm gì khác biệt
Nhưng nó lại khác xa với thân phận của hắn ta.Vì với cái thân phận vĩ trị đó biểu hiện cho sự giàu sang quyền lực, muốn gì thì được nấy muốn mĩ nhân có mĩ nhân,muốn mạng ai chỉ cần búng tay là xong Một sự quý tộc chắc hiếm ai từng biết để được ngày hôm nay hắn đã phải mất bao nhiêu thứ.
Những thứ chả giá quá đắt,quá kinh dị,gê rợn. Đến nỗi hắn ta thấy cuộc sống thật buồn tẻ vô vị.
Chỉ thấy hắn ta cầm cây sáo lên, dùng bàn tay,cho từng ngón tay vuốt ve âu yếm qua từng lỗ sáo.Ánh mắt màu tím ban đầu giờ đã chuyển thành màu đỏ.
Một giọt nước mắt máu mặn chát, đầy tình cảm khi nhìn vào cây sáo nó cứ giọt rần,rơi lệ ướt đẫm khẽ ra
Tạch tạch!!!!
Những giọt nước mắt cứ ứa đầy chạm vào cây sáo.
Phong nhắm mắt lại và một tiếng thổi đầy cảm xúc một nỗi buồn kèm theo đến nỗi hoa lá mặc dù trời tối vẫn dong đưa.Bản nhạc du dương êm ái. Chỉ cần bản nhạc đầu tiên đã ngưng đọng cả thời gian không gian.Âm thanh tĩnh lặng đến mức nẹt thở.
Bất ngờ âm thanh chuyển đổi!!!!
Rít!!!!!!!!!!!!!
Aaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!
Haha!!!!!
Phong bình tĩnh nói:
“Mở đầu tiêng sáo là cuộc sống hạnh phúc,sống tự do! Có cảm giác, có hồn,
Trái tim hòa nhập ❤❤❤❤❤.Đoạn giữa là sự tha hóa dần.Phần cuối chính là cái kết tuyệt vọng. Đây là một câu chuyện ta muốn kể cho ngươi biết,hôm nay ta với ngươi chôn xác tại đây!!!!!;
CònCòn tiếp
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!