Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu - Chương 1: Nguyệt Dạ Lam Chi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu


Chương 1: Nguyệt Dạ Lam Chi


Khu vực Băng Loan Cốc:

Trong cốc rừng núi rậm rạp, địa hình hiểm trở. Đến giữ vị trí trung tâm cốc có một hang động, tại đây từng bang phái tập hợp lại một chỗ. 

Đợi một lúc lâu, một người NPC xuất hiện giữa không trung, vạt áo màu vàng nhạt lấp lánh chói sáng….:

-” Nhiệm vụ bang hội nửa năm một lần sắp bắt đầu mời các vị huynh đệ nghe rõ nhiệm vụ giao: Giết thần thú Băng Loan Phượng điểu thánh cấp ngũ giai pháp hệ băng… lấy hạch thần thù.. người nào có thể mang hạch thú về bang coi như chiến thắng. Phần thưởng như sau: người mang hạch thú về thưởng hai trăm vạn ngân tệ, một lọ thiên phẩm Dưỡng Linh  Đan công thêm hạch thú Băng Loan Phượng Điểu, bang phái có được hạch thần thú thưởng mỗi thành viên một vạn ngân tệ, một viên Linh Thú Đan. Thời gian đã bắt đầu xin mời các bang chủ, bang phó, tả hữu hộ pháp xác nhận nhiệm vụ.”

Nam nhân tướng mạo anh tuấn, ôn hòa nói:

-” Hữu hộ pháp Tử Đan bang Huyết Vương Xác nhận.”

Nam nhân vừa nói xong, cả không gian bõng xì xào bàn tán sôi nổi.

-” Hắn có phải điên rồi không. Chẳng qua chỉ là Hữu hộ pháp thôi, lại dám nói trên cả bang chủ… không biết Quân Ly đại thần nghĩ gì nữa.” Nữ tử chanh chua nói ghen tức tột cùng.

-” Cô không biết sao. Hôm nay, cả Quân Ly đại thần và Lam Chi mị giả top một không đến dĩ nhiên là hữu hộ pháp nói thay rồi.” Nam nhân khác giải thích.

-” Vậy tại sao hai người đó lại không tới… nhiệm vụ quan trong như vậy không phải định cho mấy đám trẻ con miệng còn hôi sữa lên đánh đấy chứ… Thật là khinh thường chúng ta quá…”. Nữ nhân bức xung nói.

-” Ta cũng không biết, nhưng theo ta thấy người bang Huyết Vương không dễ chọc đâu.. sau này cô ăn nói cẩn thận. Không chọc giận đến hai boss của bang ấy.. coi như đời cô xong.” Nam nhân chắc chắn khẳng định. 

-” Được ta biết rồi.. đa tạ nhắc nhở”.

-” Quân ly bang chủ và Lam Chi bang phó hiện tại không đến sao. Mà lại để Tử Đan Hữu hộ dẫn bang tự đảm nhiệm vụ.” Lời nói như thanh âm gió du dương, hài hòa mà êm tai. 

Nam tử nói xong liền cười nhẹ… làm điên đảo bao nhiên trái tim của các thiếu nữ. Lời nố của hắn thoạt nghe thì như lời hỏi hang ân tình, nhưng thực chất là nhằm nói bang Hồ Nguyệt coi thường các môn phái khác không đánh để bọn họ cùng đánh.

Tử Đan chỉ cười nhẹ, điệu cười này không ôn nhu mà giống như gian xảo.. Tử Đan lên tiếng nhu hòa mà đáp lại:

-” Khương Lâm các bang chủ nghĩ nhiều rồi… Bang chủ và phó bang chủ của bổn bang có việc. Lát sẽ cùng……. mọi người..tác chiến. Khương Lâm bang chủ mau xác nhận tránh để khi bọn họ tới lại…… không vui”. 

Mọi người nghe xong không hiểu, nhưng người thông minh một chút sẽ hiểu được dụng ý trong đó…Đây là muốn nói tuy Quân Ly và Lam Chi không  thèm đến.. nhưng nếu người trong bang Huyết Vương.. bị ức hiếp bọn sẽ sẽ ra mặt……mà ” tác chiến” với kẻ đó….tuyệt không lưu tình. Nghe lời này nụ cười ôn hòa của hắn ngay lập tức bị dập tắt. Hắn tự hỏi… không phải đã nhận được tin Quân Ly – Lam Chi hai đại ma thần này nhiệm vụ bang năm nay sẽ không tham gia sao, Tử Đan ngươi lại ngang nhiên uy hiếp ta…… thật làm người ta tức giận.Lời này của hắn là có ý gì. Nhưng Khương Lâm cũng không nghĩ nhiều….. việc quan trọng trước mắt là mau chóng đoạt hạch thú về tay..:

-“Khương Lâm bang chủ bang Hồ Nguyệt, xác nhận.”

Rồi mọi bang phái cũng lần lượt xác nhận nhiệm vụ.

Hệ Thống thông báo: ” Đã xác nhận hết hiện giờ mời các vị huynh đệ vào hang động.”

Hang động mở cửa, gần chục đoàn người đi vào bên trong. Bỗng một tiếng kêu lớn vang lên:

-” Grào……. “. Tiếng kêu dung cả động, đã có những tảng đá lớn  rơi xuống va vào đoàn người…… khiến tử vong. Một số đá lấp chặn đường đi,…. nên chỉ còn lại hai đoàn người là bang Hồ Nguyệt và Huyết Vương.

Hệ Thống nhắc nhở: ” Những người chêt.. hoặc bị chặn không đi được xin mời ra khỏi phó bảng.”

Bọn họ chỉ đành ra ngoài than số bất công, chứ có thể làm gì….Vốn dĩ muốn nhân cơ hội, hai địa ma thần không tranh mà dành lấy ving quang cho bang….. nhưng quả thực trời không chiều lòng người….

Trong động, khí tức vô cùng mạnh mẽ chấn áp bốn phương….Bọn họ, đã tiến về sâu bên trong động. Bỗng, một đạo ánh sáng màu xanh trời xuất ra…. khiến bọn họ phải lùi về phía sau. 

-” Mọi người cẩn thận……. Phượng Điểu thức dậy mau thi triển kĩ năng chuẩn bị ứng chuẩn.” Tử Đan nói gấp rút, có chút khẩn trương.

Nói xong, Tử Đan đã lấy ra xạ tiễn. Mõi người khác bắt đầu lấy binh khí ra…. riêng phù chú pháp sư kết ra chú thuật bao trọn đoàn người. Băng Loan Phương điểu tới, nó một thân lấp lánh pha lê… lông trăng buốt toát ra khí hàn lạnh giá….. đại đa số những người thuộc hệ hỏa từ trung cấp ngũ giai trở xuống đều đã tê liệt tứ chi không di chuyển được như khối băng bất động.

Phượng điểu uy tháp…. nó bay về phía có người….. từng miếng băng hình thoi bay thẳng đến Tử Đan bọn họ.

Tử Đan giương cung…… một ám tiễn hỏa thuộc thính hình thành đầu nhọn hình long….ngắm hẳn Phượng điểu mà bắn. Trên không trung một tiễn.. thàn hai…. hai tiễm thành bốn…. cứ thế gấp đôi.. gấp đôi mà lao thẳng đến băng thoi…… 

-” Đoàng…..”. Tiếng nổ vang lên…. đá trong hang rơi xuống từng tảng đá lớn rơi xuống.

-” Triệu hồi cao cấp linh sủng mộng yểm “. Một con hươu với hai sừng sánh như tinh tú xuất hiện. 

-” Tiểu yểm….. thu đá……”. Mộng yểm ngoan ngoãn gật dầu. Nó mở không gian…. từng viên đá chui vào không gian……. 

-” Triệu hồi cao cấp cây tương lộ” Một cây án xanh đậm xuất hiện, nó nhanh nhảu nắm bắt tình hình không đời chủ ra lệnh liền dùng những cây quấn đá ném đi chỗ khác.

Cứ như thế linh sủng… cao cấp ngũ giai…. tứ giai… tam giai đều xuất hiện…. Nhanh chóng giả quyết hết những tảng đá. 

Phượng điểu…… phía trên có tiễn lửa mưa tuôn, phía dưới bị kiếm đao bố trận giam cầm…… những ngọn lửa đốt thân hình nó……” Grào….” đó đau thét dữ dội….. 

Bỗng nó vẫy đôi cánh bị lửa đốt… phá tan trận pháp giam cầm nó… một mạch bay thẳng lên đầu hang động.

-” Đrộp…..”Hang động thoáng chốc bị phá tan…..

Chỉ thấy Băng loan Phượng điểu bay lên trời  kêu lên một tiếng đau đớn rồi tan biến thành từng bông tuyết nhỏ rơi trên không trung. Trong màn tuyết trăng phủ kín ấy, một án sáng xanh trời tinh khiết…. tỏa ra linh khí cực nồng…. một mình đơn lẻ… một mình nằm im trên không trung. Khi mọi người ở ngoài động nhìn ngơ ngác…. 

-” Hạch thần thú……. ta lấy “. Một nữ tử đứng bên cạnh Tử Đan nói. Nàng bay thẳng lên trên nóc hang bị Phượng điểu phá..

Nàng bay đến nơi ánh sang tinh khiết nhất… vươn tay….. cầm lấy…. Lúc nụ cười nàng chưa được cất lên thì.

-” Đoàng….”. Một luồn khí tím nhạt hướng thẳng đến phía sau nàng….. Bất ngờ nàng vô tình thả Hạch thú ra, ngã xuống…..

-” Đa tạ…. Uyển Nhi cô nương khoảng đãi tặng Hạch thú…” Một đạo âm thanh vang lên từ phái trên nàng,…. nàng nhìn rõ  hắn. 

Nàng… án mắt phẩn nộ mà nhìn hắn – Khương Lâm. Bỗng, một con Kì Lân từ đâu bay tới đỡ lấy nàng…. đặt nàng ngồi lên lưng nó. Xuống mặt đất nó vẫn đứng yên……. mặc cho nàng ngồi lên lưng nó. Sự việc diễn ra quá nhanh, đám ngưòi trong hang động cũng thất thần giờ mới ra khỏi động.

-” Thiên…a Thần thú….. là thần thú Kì Lân của Lam chi các hạ…..”. Một nam nhân thất thanh nói với giọng ngưỡng mộ.

Mọi người nghe xong liền sợ hãi…….. nếu linh sủng của nàng ở đây thì…. thì nàng ắt hẳn cũng ở đây…

Khương Lâm nghe vậy mặt tái nhợt… vội vàng hạ xuống mặt đất. Hắn không hề nghĩ tới việc này, vừa nãy hắn đơn giản nghĩ nhất định phải có được Hạch thú.. để nâng cao bản thân. Hắn hiện giờ, trên trán mồ hôi chảy ròng ròng….hắn lo sợ 

Trên không một thân hình người thiếu nữ xuất hiện, khuôn mặt nàng ngũ quan tinh xảo nhất là đôi mắt lạnh nhạt vô tinh trong sáng cao quý.Y phục nàng trắng toát…. để lộ đường con hoàn hảo trên y phục tung bay có thêu vài bông hoa bị ngạn đỏ thẫm…… Tuyết rơi… người thiếu nữ như bông hoa vạt áo tung bay, tóc đen phất phới rực rỡ lung linh khoe sắc. Nàng nhẹ nhàng dùng chân đáp xuống mặt đât…. nàng bước đên Thần thú Kì Lân:

-” Reng… Reng… reng” tiếng lục lạc kiêu tà mị… không khó chịu ngược lại khiến người nghe mê mẩm đắm đuối mà ngắm nhìn.

Nàng đến cạnh Kì Lân. Ánh mắt sót thương nhìn co bạn thân của mình khóe miệng một đường huyết chảy dài, y phuvj ngày thường thướt tha giời lại chật vật xơ xác. Nàng cầm nay Uyển nhi chuyển Linh khí của nàng cho Uyển Nhi.Nàng ngừng lại…. khuôn mặt lạnh băng bỗng chuyển động mắt nàng đỏ dần:

-” Uyển Nhi là chuyện gì, chẳng phải nói đi góp mặt thôi mà, sao đã hạ từ cao cấp ngũ giai xuống thành cao cấp nhất  giai rồi”.

Uyển Nhi xấu hổ là nàng gây thiền phức cho Lam chi rồi, nàng định nói nhưng một ngụm máu từ trong miệng nàng phun ra. Nàng ngất. Lam Chi thấy vậy liền lấy tay nàng bắt mạch, rồi lấy trong túi đổ một viên Dương Linh Đan. Nàng quay đầu lại nhìn đám người ở đây, mắt nàng đỏ lên long lanh….. đôi mặt ấy hiện lên một ngọn lửa cháy ẩn đầy sát khí. Nàng giờ đây như tu la giáng thế, đáng sợ vô cung….:

-” Là.. kẻ…nào” ngữ điệu như muốn băm vằm kẻ đó ra làm tám khúc.

Mọi người lặng im, nàng uy nghiêm:

-” Bổn tọa hỏi lại lần cuối,…. là kẻ nào làm”. Tay nàng đã tụ linh khí…… khí tức bức người đến run cả đầu gối. 

Mọi người người nhìn về phía Khương Lâm. Nàng không phải kẻ mù cũng không phải kè ngốc, âm thanh lạnh nhạt cất lên:

-” Ngươi…………. muốn chết”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN