Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu - Chương 13: Xuyên Không (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu


Chương 13: Xuyên Không (3)


Lam Chi không ngồi xuống ghế đối diện với bàn trang điểm. Nàng nhớ lúc còn ở thế kỉ 21 nàng là thiên kim trong gia đình được cha mẹ cưng chiều hết mực, họ cho nàng đồ dùng tốt nhất học ở môi trường tốt nhất ngay cả đồ chơi game của nàng cũng là máy ba đê thực tế áo tốt nhất. Lại càng nói trong thế giới trò chơi nàng là nữ mị giả thánh cấp tam giai chỉ xếp sau Hàn Quân Ly thánh cấp tứ giai đỉnh phong, đồ  nàng dùng bất kể loại gì cũng  đòi hỏi yêu cầu tốt nhất. Vậy mà, khi xuyên không đến thế giới trong game này nàng lại bị đối xử như một nô tỳ không có lẽ ngay cả nô tỳ nàng cũng không bằng: Giường, bàn, ghế,… đều làm bằng gỗ mục nát đã cũ sợ là có lấy đốt bếp còn chê không đủ tiêu chuẩn người của Lạc Gia đúng tằn tiện quá rồi nói cho cùng nàng cũng là tam tiểu thư của Lạc Gia.

Ngón tay nàng khẽ chuyển động từ cằm từ từ di chuyển đến má đến huyệt thái dương lại chuyển hướng quay về cằm. Lam chi âm thầm đáng giá:” Độ đàn hôi rất tốt, tính tự nhiên cao quan trong là độ bền thì nàng có hơi ngạc nhiên dựa theo cảm nhận của nàng thì nàng dám khẳng định nàng đã đeo mặt nạ này hơn mười năm rồi “. Dị dung thuật là kỹ năng cao cấp của mị giả, tuy nói là dị dung nhưng không phải là biến đổi hoàn toàn dung mạo hoàn toàn. Đại đa số mặt nạ chỉ có thể giao động từ một đến hai tuần đồ bên qua thời gian ước định nếu không tháo ra sẽ bị thối rữa bên trong dần dần tự hủy đi gương mặt lúc ban đầu. Về dị dung thuật này trước đây đi nhiệm vụ bang Lam Chi nàng cũng từng dùng,nhưng việc làm ra chiếc mặt nạ có tuổi thọ hơn mười năm là chuyên nàng chưa từng làm. Không phải nàng không đủ khả năng lam mà là nàng vẫn còn tha thiết với cuộc sống cường giả nga, lúc trước trên trang chủ hệ thống từng thông báo từ Mị Giả cao cấp ngũ giai có thể hi sinh hết  tuvi linh khí của bản thân để vẽ nên một mặt na có thể đeo được cả đời. Vì một dung mạo đổi hết tuvi và linh khí có ngu mới làm. 

Lam Chi nàng thiết nghĩ:” Người làm cho nàng cái mặt nạ này hao tổn tâm tư che đậy dung mạo của nàng lại tốn hết tu luyện của bản thân, không có khả năng là của của Lạc Gia phủ. Bọn người đó không phải là người chỉ vì muốn dung mạo nàng xấu xí mà hi sinh hết như vậy “. Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có hai người có thể:” Một là người luôm bảo hộ nàng trước những ranh nang múa vuốt  mấy bà vợ của Lạc trạch Đông phụ thân nàng là người mà ngay của phụ thân cũng nể sợ. Hai là người mẹ quá cố của nàng Nguyệt Ảo Ảnh trong trí nhớ, mẹ nàng luôn  che giấu một bí mật nào đó không thể cho người khác biết vì vậy mới lâm vào cảnh bị cấm tíc bị ghẻ lạnh cuối cùng chết đi “

Nghĩ đến đây nàng thở dài, nàng lưu lạc trong game không biết ở ngoài cha mẹ nàng ra sao rồi có lo lắng cho nàng không. Tay Lam Chi tuột khỏi cằm thả lỏng xuống, đôi chân nhỏ nhắn kẽ di chuyển bước từng bước nhẹ nhàng tới giường, mùi ẩm mốc bốc lên làm người ta khó chịu nhưng khó chịu đến mấy Lam Chi nàng cũng không quản nữa. Trải qua việc bị chính đạo thiên lôi vây quanh bị phượng hoàng rực lửa tấn công rồi xuyên không, thân thể nàng đã không còn sức lực có bẩn cỡ nào nàng cũng mặc kệ nàng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. 

Nằm trên giường nàng nhắm mắt, nhưng chưa uống xong một ngụm trà đôi mắt đã cau mày  mở to. Nàng thầm nghĩ: Không đúng! Cơ thể thể nàng tại sao lại có cảm giác mệt rã rời  không còn sức lực nàng ngang nhiên là mị giả top hai… nga. Sao lại có chuyện bị thương suốt mấy tiếng lại không thể tự trị thương “. Nghĩ đến đây nàng bật dậy, ngồi khoanh chân hai bàn tay đặt nhẹ lên đầu gối ngón tay cái của nàng áp lên đốt thứ nhất của ngón tay giữa Lam Chi bắt đầu tụ khí. Bên trong đan điền nàng không thấy một tia linh khí kì lạ là tám kinh mạch chính: Đương Duy,Âm Duy, Dương kiều, Âm Kiều, Đới Mạch, Xung mạch, Nhân Mạch, Đốc Mạch  của nàng đều bị tắc nghẽn hoàn toàn không thể  đưa dưỡng khi vào đan điền. Trong cơn thịnh nộ nàng thầm chửi tục:” Mẹ nó… bảo sao nàng không bị ức hiếp trong thé giới ảo này vốn  là cường giả vi tôn, không phải cường giả thì chính là mang thân phận thấp hèn chỉ có cường giả mới là chân chân cao quý. Mẹ nó… con bà nó…khốn khiếp…” Tâm gan nàng như muốn nổ tung vậy không ngừng la hét chử rủa cái này hệ thống chết tiệt kia chơi nàng sao. 

Bỗng nàng chợt nhớ ra điều gì, nàng giọng nói có phàn thịnh nộ:

– ” Mở giao diện nhận vật “.Khoảng khắc này nàng thật sự rất sợ, mọi chiêu thức nàng tốn công khổ luyện tốn không biết bao nhiên bạc mới có thể mua được bí kíp.Tu vi của nàng linh khí nàng tất cả bảo bối

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN