Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu - Chương 19: Phúc khí còn !
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu


Chương 19: Phúc khí còn !


-” Đây…” Từng ngón tay thon nhỏ nhẹ vuốt qua từng đường cong trên khuôn mặt cảm nhận được chân thực làn da cùng 

ngũ quan tinh sảo nàng mới thật sự an tâm tin tưởng dung mạo này là dung mạo trước kia của nàng . 

   Xem ra tuy vận xui bám theo nàng nhưng vận may cũng không quá bỏ nàng . Nguyên bản lúc trước nàng con suy nghĩ, 

nếu thật sự không may vận khí nàng không hảo hệ thống lại lỗi cái thiết lập cấp cho nàng gương mặt xấu ma không 

ngắm nổi , quỷ không đoái xem thì thật sự nàng có đào sâu bảy thước đất cũng không vừa chui … a

   Tốt cho hệ thống , coi như còn chút lương tâm . Bất quá, nhìn thường thì không có phát hiện ra nhưng nếu nhìn kĩ 

thì dường như độ trắng, độ đàn hôi , nhẵn bóng gương mặt thì còn kém xa nàng lúc trước . Nhớ lúc trước , nàng dung 

là đệ nhất mỹ nhân của, là dung tiên* duy nhất trong game  , nếu nói nàng chịu đứng thứ hai thì chẳng có ai dám 

đứng thứ nhất . Hiện tại, liền quay về dung mạo nhân giới này thật cảm thấy không hảo , phi thường không hảo . 

Không được ! Nàng phải nhanh chóng tu luyện nhất định phải thăng cấp tăng tuvi . Nàng phải lấy lại dung mao thiên 

tiên của mình .
   
         * Dung tiên : Dung mạo nhân vật được tạo lập trên dung mạo ngoài đời của người chơi . Nhân vật chưa phi 

thăng lên tiên gọi là dung nhân , phi thăng lên tiên gọi là dung tiên . 

   Vừa nghĩ đến đó , người Lam Chi hừng hực nhiệt huyết . Từ trong ý thức tùy ý lấy ra một bộ áo choàng đen cách 

băng ,hỏa gọi là : Phù Vân – phẩm cấp tím * . Lam Chi tâm chỉ đành thở dài , có  trách thì chỉ có trách nàng trước 

đây quá chủ quan . Nào nàng biết , sẽ có ngày nàng xuyên không lại mất hết tuvi rớt hết cấp . Nếu biết nàng sớm đã 

chuẩn bị thu lượm ,sưu tầm ,mua cái tốt hơn rồi . Một âm thanh phát ra trong ý thức ” Triệu hồi thần thú kỳ lân ” 

.Tiếng nói vừa cất lên , trong không gian phong có một vệt rách một bàn chân đốm lửa lông  xuất hiện tiếp theo 

đó là cả thân hình rực lửa trực tiếp đi ra . Cả thân hình hùng vĩ to lớn xuất hiện . Trên đầu , một vầng lông mao 

đỏ rực lửa .

   Mà thần thú Kỳ Lân vừa xuất hiện, cả gian phòng độ nóng tăng lên gấp bội . Những mảnh vụn gỗ rời rạc trên mặt 

đất đã tan thành mây khói bị gió nhẹ quấn bay . Bộ giáng xuất hiện lãnh khốc chưa duy trì được bao nhiêu , kỳ lân 

nhìn đến tiểu chủ nhân. Bộ dáng liền bay hết , uy áp hạ thấp xuống hết mức có thể . Chỉ thấy một đại thần thú lại 

mang bộ dáng cẩu giống nhau uy khuất chạy nhanh về phía Lam Chi . Nó manh manh lấy đầu lông cọ cọ nhè nhẹ vào má 

nàng . 

   Lam Chi tâm trạng tốt , tùy ý giơ bàn tay nhỏ gầy vuốt ve bộ lông trên đầu Kỳ Lân . Sủng nịnh nói :

-” A Đại , chúng ta đến Bồ Gia Thôn. Ta hiện tại không dịch chuyển được .”

   Nghe thấy lời nói cảu tiểu chủ nhân . Thần thú Kỳ Lân dùng đôi mắt to tròn lửa ánh thắm thiết nhìn nàng .Nó 

cầu…a Tiểu chủ nhân cho nó nhân sâm (Đồ ăn linh thú).

   Bắt gặp ánh mắt đó của Kỳ Lân , Lam Chi không khỏi mimt cười . Bình thường hung dữ khí chất ngời ngời sao trước 

mặt nàng lại bay đi hết rồi . Bỏ đi , nàng còn phải nhờ nó đi Bồ Gia Thôn . Trong ý thức , lấy ra một khỏa nahan 

sâm màu hồng nhạt hương khí ngất trời ( Nhân sâm 1000 năm) .

   Nhân sâm vừa ra khỏi túi , ánh mắt gắt gao của thần thú Kỳ Lân càng thêm bộ manh …nga. Nhưng là nó không dám 

ăn , có cho nó mười cái lá gan cũng không dám ăn . Tại bởi nếu chủ nhân không cho ăn nó dù muốn đến mấy cũng phải 

nhịn . Chủ nhân tính tình thất thường không cẩn thận chọc phải nàng hậu quả thật … Vừa nghĩ đến đây Kỳ Lân sởn cả 

gai óc lông mao trên đầu cũng dựng đứng lên ” Chủ nhân ,A Đại muốn … A Đại muốn ” .Kỳ Lân dùng thần thức giao 

tiếp với Lam Chi âm thanh cầu mông ngập tràn . 
  
   Lam Chi gật nhẹ đầu , giơ nhẹ tay cầm lên hướng miệng kỳ lân . Mà Kỳ Lân vừa nhịn thấy này hành động vui mừng , 

miệng há to “ngoàm ” một miếng vẻ mặt hạnh phúc thỏa mãn . 

   Lam Chi nhìn này không khỏi cảm thán , ” thật sự ngon đến vậy sao ?” :

-“Ăn xong ” âm thanh hòa nhã vang lên .

   Thần thú kỳ Lân hiện tại vẫn còn đang liếm liếm mép miệng nếm lại dư vị ấy . Nghe thấy chủ nahan hỏi , liền dùng 

cái đầu to của nó gật gật .

-” Vậy đi thôi “Lam Chi nhẹ giọng nói .

   Thân thủ nhanh nhẹn nhảy lên lưng kỳ lân . Thóng chốc , chỉ thấy từ trong gian phòng đến ngoài cửa phòng một đạo 

vệt đen cong hoàn mỹ lộ ra rồi nhanh chóng biến mất .

—–Ken : _^_ mọi người bình tĩnh chapter sau sẽ có zai … _^_—

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN