Tứ sư huynh, tam sư huynh lại chạy mất rồi!
Chương 1: Xuyên không
Hắn đảo mắt nhìn quanh gian phòng hắn đang ở, đồ vật trong phòng cũ kĩ vô cùng. Khuôn mặt tỏ vẻ trấn định lạnh nhạt, mà trong đầu không ngừng phun tào, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra. Đại não không ngừng trào ra các giả thuyết liên quan, và giả thuyết duy nhất mà hắn cảm thấy thuyết phục nhất, chính là bản thân đã xuyên không.
Hai tay chống xuống đất để đứng lên, Quân Dạ Vu lại bất ngờ phát hiện, bàn tay của bản thân đã bị thu nhỏ lại. Hốt hoảng chạy đi tìm gương, hắn tự nhìn lại bản thân trong gương đồng một lượt. Gương đồng phản chiếu hình ảnh của một nam hài khoảng bảy tuổi, khuôn mặt nhọ nhem bẩn thỉu, duy chỉ có đôi mắt phượng màu phỉ thúy trong trẻo, sánh rực rỡ như chứa cả tinh hà là nổi bật hơn cả, trên người mặc một bộ y phục bằng vải bố cũ kĩ, người gầy còm. Thân là một bác sĩ đa khoa, không khó để nhận thấy thân thể này bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng.
Lại nhớ đến bản thân kiếp trước, một bộ dáng hào hoa phong nhã, là soái ca vạn người mê nhưng lại đoản mệnh chết sớm, không xuyên vào vương tôn quý tộc hay thế gia công tử mà lại xuyên vào thân xác của một con ma bệnh, điều này khiến Quân Dạ Vu thổn thức không thôi, quyết tâm vỗ béo thân thể ốm yếu này của bản thân, sống một cuộc sống an nhàn vô lo vô nghĩ.
Hắn đảo mắt nhìn quanh gian phòng, mày khẽ nhíu lại. Hắn xuyên vào thân xác đứa nhỏ này nhưng lại không có chút kí ức truyền thừa nào cả. Điều này sẽ rất khó khăn nếu phải ứng xử với người quen thân của chủ thân xác này. Cất bước ra khỏi căn phòng cũ kĩ, hắn ngạc nhiên hơn cả, chính là gian nhà này xung quanh chỉ toàn cây cối, chính là tọa lạc giữa rừng cây!
Khóe môi Quân Dạ Vu không kìm được mà run lên nhè nhẹ. Ngọa tào! Đây chính là chơi hắn phải không!? Con nhà người ta may mắn bao nhiêu, hắn xuyên qua lại là đen đủi bấy nhiêu vậy hả!? Quây sờ ma!?
Quân Dạ Vu nhìn trời cảm thán. Hắn nhanh chóng đưa ra dự định của bản thân. Muốn sống an nhàn thoải mái, trước phải rời khỏi nơi hoang vu hẻo lánh này, tìm nơi lập nghiệp!
Nghĩ là làm, hắn sửa soạn đồ một chút rồi xuống núi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!