Tu Tiên Đá Thần - Chương 96: Cuốn tranh bị trộm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Tu Tiên Đá Thần


Chương 96: Cuốn tranh bị trộm


Hiệu quả chiêu thức khóa chân không kéo dài được bao lâu, tận dụng thời gian Ma Sát xuất chiêu đại kiếm to lớn, dư ảnh chém xuống tách Linh Khí ra hai bên, tạo áp lực nặng nề về phía năm tên sát thủ.

Thoát khỏi bẫy đá hai chân đám sát thủ ê ẩm, không nhất lên nổi một bước huống hồ né tránh, họ buộc phải đối đầu trực diện đại kiếm, hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau đẩy Linh Lực xung quanh tán loạn, các mảnh vỡ trên mặt đất bị trọng lực hút lên giữa không trung, ẩn núp gần đó tên tu vi Bán Tiên vẻ mặt cười âm hiểm.

Vụt…

Bóng dáng hắn thoát ẩn biến mất trong tích tắc.

Giữ thế hạ phong Ma Sát gia tăng sức mạnh vào đại kiếm chống lại năm tên sát thủ nhưng vẫn không ổn.

Phập…

Cảm giác đau nhói từ dưới bụng, nhìn xuống Ma Sát thấy rõ đầu thanh kiếm xuyên qua, âm thanh lạnh toát phát ra từ phía sau.

– Hắc Hắc! Không hổ danh là Ma Tu, quả nhiên sức chịu đựng rất lớn, bị đâm như vậy mà vẫn không hét lên.

Không nhận thấy chút xíu Linh Lực giao động nào xung quanh, hắn làm cách nào mà tiếp cận Ma Sát không hề hay biết.

Khoảng cách giữa bọn họ đều không quá xa, Ma Sát nảy ra ý tưởng nhân cơ hội này tiện tay giết luôn một thể, rất nhanh xung quanh họ tối đen, rồng phun nước tạo ra những cơn sóng biển nhốt họ lại bên trong, hiện tượng vĩ đại mưa đá từng đợt rơi xuống.

“Khó hiểu mất Đan Đạo tạo sao có thể tung kĩ năng bá thế này?”

Suy nghĩ đó thuộc về tên sát thủ tu vi Bán Tiên, nhưng hắn không ngờ rằng Ma Sát chưa hề có Đan Đạo nên việc đó là vô tác dụng và sát thương để lại đơn giản có thể hồi phục.

Đối với người có tu vi Kim Hóa Đan thứ quan trọng trong cơ thể họ chính là Đan Đạo, một viên hình tròn được tạo ra bởi Ngũ Hành nằm giữa bụng, nếu nó bị phá hủy coi như mất đi tám phần sức mạnh, hồi phục lại nó cần số lượng lớn Đan dược cùng hệ, rất khó để kiếm ra đúng loại họ cần.

Đợt mưa đá đầu tiên đập đám sát thủ tơi bời, thân thể chúng kiệt sức muốn thoát khỏi nơi đây rất khó, bức tường sóng thần to lớn cao hơn họ gấp mấy lần, tên sát thủ tu vi cao nhất đứng sau lưng ma sát lo sợ hét lên.

– Ngươi ngươi! Cái tên Ma Tu điên này, ngươi muốn chúng ta cùng đồng quy vu tận sao? Mau thả chúng ta ra.

Hắn rất muốn thoát nhưng giây phút mất đi sự can đảm đã bị một sức mạnh tìm ẩn trong thanh Dọa Ma Kiếm hút lấy tinh thần lực khống chế vài giây đủ để hắn đắm chìm trong chết chóc.

Mưa đá thứ hai bắt đầu hình thành và rơi xuống đẫm máu, Ma Sát không dừng lại mà vẫn tiếp tục nhưng hắn đã mất khống chế với Linh Lực, tạo hai lớp phòng ngự kiếm trận với trận pháp Long Tam bảo đảm an toàn cho mình.

Đợt thứ ba tiếp diễn rồi đến thứ tư, thứ năm,… Trước khi ngất đi Ma Sát đã kịp kéo xác chết đám sát thủ vào không gian Đá Thần.

Lớp lưới màu vàng bọc quanh họ cũng tan biến, nằm bất tỉnh giữa khung cảnh vết tích trận chiến để lại một đống đổ nát, dọc theo đoạn đường cuối con hẻm nhỏ xuất hiện căn miếu thờ bỏ hoang, bóng dáng từ bên trong bước ra chàng trai ăn mặt rách rưới hai tay cầm cái bát mẻ đi đến.

Hắn nhẹ nhàn chạm vào thân thể Ma Sát vẻ mặt lo sợ.

– A! Xác chết! Người chết không nói gì, cách ăn mặc không tệ trên người chắc chắc không ít tiền bạc.

Lục lọi khắp người Ma Sát hắn không tìm thấy thứ gì ngoài cuộn tranh được giữ kĩ bên hông, liếc mắt lên sợi dây chuyền trên cổ hắn tò mò thò tay ý định lấy, từ xa âm thanh vang văng vẳng tới.

– Dừng lại! Ngươi tính làm gì anh ta?

Hốt hoảng hắn quay người chạy đi, rất tiếc khi không lấy được viên đá, nhưng nhờ có cuộn tranh vẽ bằng Linh Khí nên cuộc sống sau này của hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Người lên tiếng ngăn tên ăn mày là một cô gái khoảng mười lăm mười sáu tuổi, bên mình dẫn theo hai tên hộ vệ tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.

Bước đến gần cảm giác thân thể này vẫn còn chút hơi thở, cô gái lấy viên đan dược trong túi trữ vật bỏ vào miệng Ma Sát, dặn dò hai tên hộ vệ đỡ hắn lên vai họ và đưa về.

Thấp thoáng qua những ngôi nhà to lớn giữa các gia tộc, nằm ở góc tường phía nam Dạ Long Thành, một gia tộc nhỏ vừa mới mở khoảng hai năm trước, nơi đây ít ai lui tới vì nằm ở nơi vắng vẻ, tấm gỗ nằm trên cách cổng có tên Lĩnh Bạch Viện, người tạo ra gia tộc này tuổi rất trẻ tầm chưa tới hai lăm.

Bên trong gia viên phòng chính sự, cô gái nước mắt nhệt nhạt rơi xuống nói với đám người bên dưới.

– Các ngươi đã tìm thấy ca ca ta chưa?

Đám hộ vệ cuối người không biết nên nói như thế nào, người đứng bên cạnh cô gái an ủi.

– Tiểu Bạch muội muội! Hách đại ca chắc không sao đâu, tu vi huynh ấy ta biết rõ người trong thành này ngoài hai vị trẻ tuổi ở Thiên Dược Các đánh ngang huynh ấy thì không ai giết được đâu.

Người này biết rõ Lĩnh Hách hiện tại đang ở đâu nhưng do yêu cầu từ đại ca nên hắn không thể nói với Lĩnh Bạch, cần tìm được người mạnh hơn mới cứu được Lĩnh Hách.

Lĩnh Hách hai mươi bốn tuổi đạt cảnh giới Kim Hóa Đan trung kỳ người sáng lập nên Lĩnh Bạch Viện, nữa năm trước mất tích bí ẩn tại Rừng Hóa Tinh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN