Tuế Nguyệt Thiên Thu - Viêm Hậu, Hương Diễm Tại Minh Giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Viêm Hậu, Hương Diễm Tại Minh Giới



Rồi cứ như vậy mà thêm một ngày trôi qua, Diệp Yên thì đã bị Diệp Luân lôi đi từ sớm. Linh Dạ nhìn cảnh này cũng dở khóc dở cười, hắn nhớ ra gì đó rồi đi đến hỏi Diệp Luân

-Thúc, tiên môn mà người nói đến thì nằm ở đâu

-Lục Tự vực, Thái Hư tông… vậy nha chúng ta đi đây

-Ân..

Linh Dạ nhìn thật lâu cho đến khi hai người đó mất cả bóng dáng thì hắn mới trở về nhà, bọc vàng Diệp Luân cho nếu để trên người hắn mà nói thì rất là vô dụng. Vậy nên hắn đem qua tất cả số vàng này cho Phúc bá trong thôn

Linh Dạ quyết định lần này hắn sẽ quay về Minh Giới một thời gian, hắn còn một lời hứa chưa hoàn thành với Viêm Hậu

Sau khi đóng cửa, niêm phong căn nhà trong thôn lại thì hắn đi xa ra khỏi thôn, sau đó hắn tạo nên một vết nứt không gian và bắt đầu đến Minh Giới

….

Minh Giới

Nơi này là thế giới của đại thiên chủng tộc, từ Thú Nhân tộc, Tinh Linh tộc cho đến Huyết tộc, Long tộc, Phượng Hoàng tộc… còn có cả Ma Dực tộc trong truyền thuyết

Tương truyền từ 10 vạn năm trước khi Thái Cổ Thiên Ma xuất hiện phá hoại khắp nơi khiến cho hàng trăm các chủng tộc không còn nơi ở thì chính Âm Tử lúc đó tựa như một thiên sứ, ra tay cứu vớt hàng trăm chủng tộc đó và dẫn dắt các chủng tộc tiến vào Minh Giới, sau đó Âm Tử còn một thân tiêu diệt Thái Cổ Thiên Ma đem lại yên bình cho toàn bộ vị diện

Từ đó mà nói Âm Tử chính là thần của thế giới này, cả Minh Giới chỉ có thờ phụng một vị thần đó là Âm Tử

Tại một Hỏa điện vô cùng nổi bật trên bầu trời quanh năm suốt tháng đều âm u tối đen của Minh Giới có một xích bào mỹ phụ đang ngồi trên một Hỏa Ngai nhìn ngắm toàn bộ Minh Giới, mỹ phụ này gương mặt vô cùng kiều diễm dù là một hồ ly tinh dùng mị thuật cũng không thể quyến rũ như nàng. Lúc này nàng đang mặc một bộ xích bào để lộ ra cả nửa bầu ngực trắng nõn tựa như lúc nào cũng có thể thoát ra, trên cơ thể nàng chỗ cần nhỏ thì nhỏ chỗ cần lớn thì lớn thật đúng là một tuyệt phẩm của thế gian

Thế nhưng tuyệt phẩm này chỉ có một người được phép nhìn ngắm, mỹ phụ dường như có vẻ rất buồn chán. Nàng nhẹ nhàng nói nhỏ

-Chủ nhân đã lâu rồi… ta chờ đợi người thật lâu rồi

….

Một lỗ hổng không gian bỗng xuất hiện, từ trong lỗ hổng đó có một thiếu niên vô cùng tà mị bước ra. Gương mặt hoàn mĩ của thiếu niên hiện lên vẻ hờ hững với tất cả, thiếu niên bỗng nhiên giương đôi mắt đẹp ra nhìn lên phía bầu trời của Minh Giới. Y bỗng thở dài một hơi rồi hóa thành một luồng sáng bay lên bầu trời

Thiếu niên này tất nhiên là Linh Dạ, hắn sau khi cảm ứng được khí tức của Viêm Hậu thì liền bay đến chỗ bà ta, chưa đầy một chén trà thì hắn đã đến Hỏa Điện.

Linh Dạ đặt chân xuống rồi nhẹ nhàng nói

-Viêm Hậu…. ta về rồi đây

-Nô tì biết rồi… thưa chủ nhân

Viêm Hậu một thân quyến rũ, nàng vội vàng đi đến trước mặt hắn quì xuống và nhẹ nhàng nói

-Cuối cùng người đã về đây, hãy để nô tì chăm sóc cho người

Linh Dạ nhìn nàng thật lâu rồi gật đầu, hắn nói

-Đã lâu rồi ta không ngâm Vụ Yêu Thủy, chuẩn bị cho ta

-Như ý người…

Viêm Hậu vội vàng đi ra phía sau Hỏa điện, trong lúc đợi chờ thì Linh Dạ từng bước tiến tới hỏa ngai rồi ngồi xuống. Từ đây hắn có thể nhìn thấy tất cả mọi hoạt động của Minh Giới như có một nhóm Tinh Linh tộc đang săn yêu thú, 2 kẻ tộc nhân Long Tộc đang canh gác Long điện sâu dưới đáy biển. Thiên kiêu Kim Sí Bằng tộc đang tỏa sáng trên đỉnh La Nguyệt của Minh Giới… nhìn những các tộc đang sinh sống, hoạt động với nhau làm Linh Dạ nở ra một nụ cười ngây ngô, bỗng nhiên giọng nói của Viêm Hậu vang lên đánh thức hắn

-Chủ nhân, Vụ Yêu Thủy đã chuẩn bị xong.

-Ân, ta vào đây

Vụ Yêu Thủy có tác dụng thanh tẩy toàn bộ cơ thể lẫn linh hồn nếu đặt tại Đại Vĩ đại lục chính là một dược thủy vô giá, dù là ngươi bỏ ra hàng ra hàng vạn linh thạch cũng chưa chắc mua được một bình nhỏ, nhưng ở Minh Giới thì loại dược thủy này chỉ là một loại phổ thông. Sự chênh lệch này thật khiến người ta phải ganh tị

Viêm Hậu cũng đi theo bồi tiếp, hầu hạ hắn trong phòng ngâm. Nơi này cũng khá rộng lớn, trên tường được điêu khắc bằng hình ảnh các ngọn lửa

Linh Dạ nhẹ nhàng cởi bộ y phục mà hắn đang mặc ra rồi bước xuống hồ, rồi hắn thả lỏng người ra rồi nhắm mắt tận hưởng cảm giác được thanh tẩy, Viêm Hậu thì lại ngồi trên bờ nhúng đôi chân đẹp xuống nước và bóp vai hắn. Không khí xung quanh vô cùng quỷ mị, bất quá Linh Dạ vẫn không nói gì

Một lúc sau thì Linh Dạ lại lên tiếng hỏi nàng, hắn vốn cũng muốn phá vỡ bầu không khí quỷ mị này

-Vì sao ngươi lại tự nhận là tì nữ của ta, nhận ta làm chủ nhân. Trong khi đó ngươi cũng là một tuyệt thế cường giả, dù là Luân Đế còn sống cũng phải nể ngươi ba phần. Tinh Vũ Song Vương điên cuồng, dâm loạn nhưng không dám làm càn trước mặt ngươi. Có thể nói cho ta biết lí do vì sao ngươi lại muốn làm tì nữ của ta không ?

Viêm Hậu cười mỉm, nàng vừa bóp vai hắn vừa nói

-Nếu nô tì nói là nô tì yêu người thì thế nào ?

Linh Dạ nghe vậy thì lắc đầu cười

-Ta sẽ là người đầu tiên không tin…

Viêm Hậu nghe vậy thì bỗng nhiên không bóp vai hắn nữa, nàng bỗng ôm chặt hắn rồi phóng xuống hồ ngâm. Nàng liền dùng đôi môi căng mọng, quyến rũ khóa chặt môi hắn. Linh Dạ có hơi bất ngờ nhưng cũng không đẩy nàng ra, hắn cũng đáp trả lại.

Đầu lưỡi của hai người đung qua đẩy lại tạo nên những âm thanh mê hoặc trong căn phòng ngâm này, bộ xích bào chỗ kín chỗ hở của Viêm Hậu cũng bị một tay Linh Dạ tuột xuống để lộ ra cái cơ thể làm điên đảo chúng sinh kia ra, bầu vú của nàng cũng bị méo mó dưới tay của Linh Dạ nhưng nàng vẫn mặc kệ, nàng môi nàng càng khóa chặt môi của hắn hơn thế nhưng dưới sự nắn bóp của Linh Dạ thì nàng cũng rên càng lớn hơn

Sau màn dạo đầu chính là tiết mục chính, đừng nhìn Linh Dạ đẹp như nữ nhân mà lầm tưởng hắn yếu ớt. Bởi vì giờ đây hắn như một con thú đè lên người Viêm Hậu và khiến cho nàng không thể phân biệt đâu là thực đâu là ảo nữa

Bất quá Viêm Hậu cũng không chỉ nằm im, nàng nhẹ nhàng phối hợp với sự điên cuồng của hắn, vùng hông thon nhỏ của nàng cũng nhịp nhàng ưỡn lên ưỡn xuống phối hợp nhịp nhàng như tạo ra những âm thanh đặc trưng như một bản nhạc

Bỗng nhiên Linh Dạ cành điên cuồng hơn, hắn đẩy càng lúc càng mạnh hơn và rên nhẹ một tiếng. Viêm Hậu nhẹ nhàng dùng đôi môi nàng tiếp xúc với môi hắn trong sự ấm áp từ phần dưới của nàng, cả hai sau khi xong màn chính liền cùng nhau lăn ra nghỉ ngơi. Viêm Hậu xoay người qua ôm hắn rồi thở dốc nói

-Thật đúng là… không ngờ

Linh Dạ không nói gì, hắn cầm bộ xích bào bị ướt của nàng lên rồi dìu nàng đi ra khỏi phòng ngâm, có lẽ do vừa rồi sức lực của hắn quá mạnh nên đôi chân của Viêm Hậu không thể đứng vững được

Linh Dạ vừa dìu nàng vừa nói

-Ta không nghĩ đến chúng ta lại có thể tiến xa đến như vậy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN