Tuế Nguyệt Thiên Thu - Yêu Nghiệt Linh Dạ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Yêu Nghiệt Linh Dạ



Đại Vĩ đại lục hiện nay chính là thiên hạ của nhân tộc, tuy các chủng tộc khác như Tinh Linh, Kim Sí Bằng, Phượng Hoàng, Long tộc, Sài Lang, Cổ Thần, Dực Ma tộc…tùy tiện đem ra một cái còn mạnh hơn nhân tộc thế nhưng nhân tộc cũng vẫn càng lúc càng nhiều ra. Một phần cũng do tốc độ sinh sản lẫn sinh trưởng của nhân tộc là vô cùng ngắn nếu đem so với những chủng tộc hùng mạnh khác cũng một phần do các thiên tài, đại năng nhân tộc xuất hiện rất nhiều nên các chủng tộc khác dần dần bị mất đi địa bàn. Hiện nay Tinh Linh tộc, Sài Lang tộc chỉ có thể sống ở Vạn Sương Lâm nằm ở tận phía cùng của Đại Vĩ, còn Kim Sí, Phượng Hoàng, Long thì khỏi cần phải nói bởi vì không ai nhìn thấy chúng nữa kể từ hơn 1000 năm trước

Đại Vĩ cũng được phân chia ra thành 4 khu vực chính đó là Thái Vân, Lục Tự, Viêm Nguyện, Túc Mặc. Thái Vân vực chính là toàn bộ phía Bắc của Đại Vĩ, Lục Tự chính là ở phía Tây của đại lục, Viêm Nguyện là ở vùng phía Đông lạnh giá, phía Nam còn lại có khí hậu thuận lợi cho việc trồng trọt, chăn nuôi đó là Túc Mặc

Linh Dạ hiện nay đang ở Túc Mặc vực, kinh thành mà hắn đang dẫn Diệp Yên đến chính là Tô Anh thành. Muốn đi đến kinh thành thì phải đi qua Tị Liễu Trấn, hiện tại hắn cùng với muội muội đã đến Tị Liễu trấn rồi. Hắn dẫn Diệp Yên đến một bóng cây để tránh cái nắng gắt của buổi trưa, khi ngồi xuống thì hắn lại thầm than

-Phải đi bộ như vậy thì thật mất thời gian, ta tuy có thể trực tiếp thuấn di đến kinh thành nhưng mà Yên nhi lại không chịu nổi. Cơ thể nàng còn quá yếu, nếu mà thuấn di cùng với ta thì pháp tắc không gian sẽ trực tiếp đánh tan nát cơ thể nàng….

Diệp Yên thấy hắn đang suy tư cái gì đó thì lại tò mò hỏi

-Ca ca, ngươi đang suy nghĩ gì vậy. Chừng nào chúng ta tới kinh thành ?

Linh Dạ nghe thấy giọng nói ngọng nghịu của tiểu nữ hài Diệp Yên thì lại cười sờ đầu nàng nói

-Vậy ngươi muốn tới kinh thành nhanh phải không ?

-Ân

-Nhắm mắt lại, dù cho cảm thấy cái gì cũng đừng mở mắt ra. Khi ngươi mở mắt ra thì chúng ta sẽ đến trước cửa kinh thành… chịu không ?

-Thật không ? Vậy thì ta nhắm mắt đây

Linh Dạ ẵm nàng lên rồi vận một chút chân khí, hắn đang muốn thử xem cái cơ thể mới hình thành này chịu được giới hạn nào

Diệp Yên nghe lời hắn nhắm chặt đôi mắt lại, lúc này Linh Dạ bắt đầu chạy.

“Vùuuuu…..”

Diệp Yên cảm thấy gió đập thẳng vào mặt nàng, nàng cũng nghe thấy tiếng gió thổi bên tai to đến nỗi có cảm tưởng như nàng đang ở giữa tâm bão

Bỗng nhiên cơn gió nhìn lại, khi nge Linh Dạ bảo mở mắt ra thì nàng lại thấy rõ một cái cổng thành. Trên đầu cổng thành có treo một tấm bảng ghi “Tô Anh thành”

Nàng mở to mắt ngạc nhiên xoay người lại nhìn Linh Dạ thật lâu rồi hỏi

-Ca ca… ngươi là con ngựa à ?

-Haha.. tất nhiên là không phải rồi

Linh Dạ cười cười xoa đầu nàng rồi cầm tay nàng dẫn nàng đến gần cổng thành, hắn đang thầm than

– Quả nhiên là sau khi hồi phục lại thì cơ thể cũng trở về như xưa, sức hồi phục của ta thật là đáng sợ mà…

Chỉ có 7 năm mà hắn đã phục hồi lại toàn bộ tu vi thời đỉnh phong, thật sự là hắn rất muốn trải nghiệm lại cái cảm giác tu luyện cực khổ a

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN